Cửu Thiên Kiếm

Chương 172: Mao gia



Chu Hằng hận thấu xương thế lực thần bí này!



Bởi vì thiếu chút nữa bọn họ giết Chu Định Hải, nếu không phải hắn lấy được Ảnh Độn Phù trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, khẳng định hiện tại Chu Định Hải đã gặp phải tai họa.



Hắn không lập tức xuất hiện xử lý hai người này, là bởi hắn còn muốn thông qua hai người này tìm tới nơi thế lực thần bí kia đóng quân, rõ ràng bọn họ còn chưa đi, đang đóng ở chỗ nào đó.



Chu Hằng đang muốn mặc quần áo đi ra, nhưng không ngờ chỗ hiểm của mình bỗng bị cầm lấy!



Là Tiêu Họa Thủy.



Nữ nhân này dùng ánh mắt nhu mị liếc hắn một cái, sau đó nhẹ nhàng há miệng anh đào nhỏ nhắn, cúi xuống gần con rắn mềm nhũn kia.



Trong lòng Chu Hằng bỗng nhiên kích động, nhưng lúc này làm sao có thể hưởng lạc được, liền vội đẩy nàng ra, nói: – Các ngươi đợi ở trong này trước, ta có chuyện quan trọng.



Tiêu Họa Thủy thật muốn giết người, nàng không dễ dàng hạ quyết tâm hy sinh lớn như thế, không ngờ lúc này Chu Hằng lại muốn bỏ chạy!



Tiểu tử thối đáng ghét!



Nhìn thấy vẻ mặt Chu Hằng nghiêm túc, nàng cũng không phải nữ nhân không hiểu chuyện, lúc này chỉ gật đầu, trong lòng lại thầm nhủ tiểu tử thối, đừng mơ có lần sau nữa! Bỏ qua cơ hội lần này, về sau ngươi còn muốn lão nương dùng miệng hầu hạ ngươi, lão nương sẽ cắn rớt cái thứ thối tha của ngươi!



Chu Hằng nào biết trong lòng nàng nháy mắt chuyển qua ý nghĩ này, lập tức khoác áo, thân hình vừa động đã rời Cửu Huyền Thí Luyện Tháp. Triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ, hắn thoáng cái bước ra 10 dặm, chỉ nhảy lên bảy tám cái đã đuổi kịp hai người một cao một lùn kia.



Với tu vi Ích Địa Cảnh của hắn hiện giờ, cộng thêm Tấn Vân Lưu Quang Bộ thần diệu, hai người kia căn bản không thể phát hiện được Chu Hằng, hồn nhiên đi trước dẫn đường.



Hơn 10 phút sau, hai người đi vào một mảnh rừng rậm, Chu Hằng cũng không đi vào, bởi vì hắn cảm ứng được bên trong rừng rậm có rất nhiều người.



Trong thế lực thần bí này có cao thủ Sơn Hà Cảnh, tuy rằng không biết hiện tại có đang ở trong này hay không, nhưng Chu Hằng không muốn bức dây động rừng, hắn phải làm rõ chi tiết về thế lực này.



Nếu dám ra tay với phụ thân, vậy hắn không cần phải xuống tay lưu tình, hủy diệt toàn bộ!



Có rất nhiều người không biết hắn, nhưng Chu Định Hải cũng không có ân oán với bọn họ, còn không phải cũng gặp họa sát thân. Nếu đã như thế, hắn cần gì phải xuống tay lưu tình.



Giết!



Người thân là vảy ngược của hắn, ai đụng là chết! Dù cho thế lực thần bí này có cao thủ Khai Thiên Cảnh, thậm chí càng mạnh hơn, vậy thì sao. Hiện tại không diệt được, không có nghĩa là về sau không làm được.



Chu Hằng đợi một lúc, nhưng trong rừng rậm không có người ra ngoài, còn hắn canh bên ngoài rõ ràng không thể có thu hoạch gì, liền quyết định lẻn vào trong.



Hắn vừa nhích người, nhưng đang ở giữa không trung đã đi vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, bảo vật này hóa thành hạt bụi, theo quán tính vẫn bay nhanh tới trước.



Vù vù vù, bốn bóng người đồng thời bắn ra, đều dừng lại ở chỗ Chu Hằng tiến vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp.







– Người đâu?



– Biến mất giữa hư không?



– Sao lại thế này!



Bốn người mỗi người một câu, đều nhíu chặt chân mày, bọn họ cảm ứng được khí tức xa lạ trên người trên thân Chu Hằng, cho nên mới đi ra hiện thân, nhưng quỷ dị là bọn họ lại không bắt được người kia!



Nếu như nói là một người cảm ứng sai lầm thì còn có khả năng, nhưng bốn người cùng lúc sai lầm, vậy thì tỷ suất đã gần bằng 0.



Nhưng, người đâu?



Bọn họ cảm ứng được khí tức rõ ràng chỉ có Ích Địa Cảnh mà thôi, theo lý thuyết đối phương tuyệt đối không thể phản ứng nhanh hơn bọn họ. Nhưng sự thật lại là kẻ đột nhập biến mất, không thấy đâu, giống như có năng lực ẩn thân kỳ dị.



Bốn người đều mở rộng thần thức quét qua quét lại trong rừng, nhưng không có thu hoạch gì.



Bọn họ nhìn nhau, đều thấy được kinh ngạc trong mắt đối phương, nhưng đạt đến cảnh giới như bọn họ đã có thể làm được vui buồn không hiện ra mặt, liền xoay người trở về, nhưng mỗi người đều đề cao cảnh giác.



Chu Hằng thu liễm khí tức toàn thân, đổi một bộ áo đen, cũng đeo vải đen bịt mặt – kiểu đồ này, võ giả nào mà không chuẩn bị một bộ? Hắn lặng lẽ rời Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, chỉ cần không dẫn động linh lực, cho dù là Khai Thiên Cảnh cũng khó mà cảm ứng được sự tồn tại của hắn.



Hắn cứ ngang nhiên đi trong rừng, liền thấy có chừng trăm cái lều trại trong này, không ít người ra vào.



– Lão huynh, ngươi thật đúng là chơi nghiện, bây giờ cũng còn mặc kiểu này? Một người trung niên vừa lúc vén lều trại đi ra, nhìn thấy Chu Hằng như vậy liền cười nói.



Chu Hằng gật đầu với hắn, bước đi qua, lúc đến ngoài lều một cao thủ Khai Thiên Cảnh, hắn lại vào trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, ở chỗ này hắn có thể nghe lén mọi thứ bên trong.



– Chu Hằng, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Tiêu Họa Thủy cùng Lan Phi nhìn mà như lọt vào sương mù, một hồi ra một hồi vào, còn biến thành người bịt mặt, chẳng lẽ muốn chơi trò thổ phỉ cướp người với các nàng hay sao?



Chu Hằng nói sơ lược tình huống, Tiêu Họa Thủy cùng Lan Phi thế mới biết chuyện này lớn rồi, cho nên mới quan tâm tới. Chỉ là các nàng không phải chủ nhân Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, thần thức căn bản không phóng ra được, chỉ có thể nghe Chu Hằng kể lại mà thôi.



Vừa chờ đợi là ba ngày.



Chu Hằng nghe lén ba ngày, phần lớn là vô nghĩa, nhưng ngẫu nhiên cũng có mấy tin tức trọng yếu tiết lộ ra, sương mù thần bí bao phủ chuyện này cũng dẫn mờ đi.



Bọn họ đều đến từ một gia tộc, Mao gia. Về phần Mao gia ở đâu, có cao thủ cấp bậc gì, Chu Hằng không nghe được, nhưng cũng biết vì sao những người này lại không rời đi.



Thì ra, có một vị cường giả Khai Thiên Cảnh hoài nghi quặng mỏ linh thạch nơi này không phải cấp bậc hạ phẩm!



[CHARGE=3]



Tình huống rất phức tạp, hầu hết mỏ linh thạch nơi này đều là hạ phẩm, nhưng vị cường giả kia có nghiên cứu về mỏ linh thạch, cho rằng quần sao tụ quanh trăng sáng, sẽ có thể ấp ủ ra một đoạn mạch khoáng linh thạch trung phẩm!



Mà mạch khoáng linh thạch trung phẩm sẽ có khả năng ấp ủ ra linh hạch!



Chính vì thế, bọn họ mới có một bộ phận người không rời đi, mà đang tìm kiếm vị trí tồn tại của đoạn linh mạch trung phẩm kia!



Chu Hằng không khỏi cười lạnh, Mao gia này đúng là đối đầu với hắn, trước đó lén lút tập kích Chu Định Hải, hiện tại lại cùng dòm ngó linh hạch với hắn. Không giống đối phương dựa vào dân chuyên nghiệp suy đoán, Chu Hằng có dụng cụ gian lận tìm bảo vật như hắc kiếm, có thể khẳng định chỗ nấy phải có linh hạch.



Nhất định phải giành trước đối phương một bước!



Sức người thì tự nhiên là đối phương nhiều hơn, nhưng ưu thế của Chu Hằng ở chỗ có hắc kiếm chỉ dẫn, hắn không cần phải lo.



Mao gia, ghi nhớ kỹ!



Chu Hằng không bứt dây động rừng, lặng lẽ lui ra khỏi khu rừng, hắn không thể lãng phí thêm thời gian, nhất định phải nhanh chóng tìm được vị trí của linh hạch.



Hắn triển khai tìm tòi rải thảm, 7 ngày sau, hắn đừng lại, bởi vì hắc kiếm rốt cục có chút động tĩnh mạnh một chút, lưỡi kiếm chỉ thẳng vào lòng đất.



Chính là chỗ này!



Chu Hằng dùng chân đạp xuống, bên dưới là khối đá cứng rắn, nếu người thường đụng tới tình huống này thì chỉ có thể bất đắc dĩ bỏ cuộc, chỗ này căn bản không phải sức người đào bới ra được.



Nhưng ở trước mặt cường giả Ích Địa Cảnh, đây chỉ là chuyện nhỏ.



Ích Địa, không chỉ đơn giản là sáng lập ra mặt đất trong không gian đan điền, lực lượng thực tế của cá nhân cũng đủ để phá đất đắp núi!



Vì nâng cao hiệu suất, Chu Hằng vận chuyển huyết mạch kim loại, hai tay biến hóa như đúc bằng vàng, chỉ móc xuống liền đào ra một cái lỗ lớn. Ầm ầm ầm, hắn giống như con tê tê, núi đá cứng rắn ở trước mặt chỉ như đậu hủ, móc một cái là rớt ra cả mảng lớn.



Đi xuống mấy trượng, hắn không tiện ném đá vụn ra, nhưng điều này không làm khó được hắn, trực tiếp nhét vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp là được, không gian bên trong quá lớn.



Đào sâu xuống mấy chục trượng, tầng dưới cùng Cửu Huyền Thí Luyện Tháp mới bị nhét đầy, Chu Hằng sẽ trở lên mặt đất một lần, đổ hết bùn đất đá vụn. Tiêu Họa Thủy cùng Lan Phi đều lên tầng hai – cũng may các nàng đánh thông cửa thứ nhất, bằng không sẽ phải ở chung với bùn đất đá vụn.



Công trình nhưu thế tốn sức rất nhiều, dù cho có linh lực bao bọc, huyết mạch làm cứng, hai tay Chu Hằng vẫn đẫm máu, không chịu nổi gánh nặng. Hắn thu hồi tay trái, chỉ dùng tay phải đào đá, với cường độ xương cốt được tinh huyết Phệ Kim tộc rèn luyện, đủ cho hắn duy trì lâu hơn.



Càng đi xuống, tốc độ càng chậm, nhưng một ngày sau Chu Hằng vẫn đào ra được mạch khoáng, móc một cái, đá vụn trong tay hiện ra một mặt cắt trắng ngà, tràn ngập linh khí.



Phẩm chất này vẫn là hạ phẩm mà thôi.



Chu Hằng tiếp tục đào bới, nhưng linh thạch cứng rắn vượt xa đá bình thường, tốc độ của hắn càng thêm chậm, lại một ngày sau, hắn mới đào xuyên qua mạch khoáng này, tiếp tục thăm dò bên dưới.



Đào đào đào, Chu Hằng hoàn toàn không còn ý nghĩ khác, cả ngày lăn lộn trong bùn đất đá tảng.



Qua nửa ngày sau, hắn lại đào được một cái mạch khoáng linh thạch.



Mạch khoáng linh thạch trung phẩm!



Trước đó Chu Hằng chưa thấy qua linh thạch trung phẩm, nhưng cũng cảm giác được bên trong ẩn chứa rất nhiều linh lực, cùng với một loại ảo diệu thiên địa không nói rõ ràng, nhưng không hoàn chỉnh, không thể làm người ta ngộ ra.



—- Tuy rằng hắn lấy được 1 vạn linh thạch trung phẩm từ chỗ Ứng Băng Phong, nhưng đó là linh phiếu, không phải vật thật.



Quả nhiên, chỉ có bên trong linh thạch thượng phẩm mới ẩn chứa ảo diệu thiên địa, chí lý đại đạo, có thể làm cho võ giả hiểu thấu đạo tự nhiên, lĩnh ngộ thông suốt. Linh thạch trung phẩm này vẫn còn kém một chút, không có khắc ghi huyền bí thiên địa chân chính ở bên trong.



Chu Hằng cũng không để ý chuyện này, thứ hắn không thiếu nhất là lĩnh ngộ cảnh giới. Bên trong Lăng Thiên Cửu Thức đã ẩn chứa bí mật mạnh nhất, hắn hiểu được chín thức này, chẳng khác nào hiểu được toàn bộ thế giới.



Tiếp tục đào!



Ánh mắt Chu Hằng lóe sáng, nếu tìm được mạch khoáng linh thạch trung phẩm, như vậy tự nhiên linh hạch cũng gần trong gang tấc!



Ta đào! Đào! Đào!



Chu Hằng tràn đầy sức mạnh, hắn cần tích lũy linh lực mạnh mẽ hơn, đặt nền móng đột phá.



Hả?



Hắn đột nhiên khựng lại, trên đầu truyền tới động tĩnh.



Bên trên đã cách trăm trượng, thần thức của hắn đã không thể cảm ứng, nhưng thính lực vẫn không bị ảnh hưởng, có thể nghe được tiếng người rõ ràng. Hắn lập tức có thể khẳng định, nhất định đó là người thuộc thế lực thần bí kia!



Bởi vì bọn họ cũng đang tìm linh hạch!



– Kẻ nào ở bên dưới, mau ra đây! Người ở bên trên quát lớn, sau đó còn mơ hồ nghe được hắn nói với người ở trên đó “Mau đi thông báo các vị đại nhân!”.



Chu Hằng chỉ coi như không nghe, chỉ là đào bới tầng đá linh thạch, lúc này hắn chạy lên ngăn cản những người đó thông báo thì đã quá trễ, hang động này vừa sâu lại hẹp lại dựng thẳng, đừng nhìn chỉ có trăm trượng, hắn không mất năm ba phút thì đừng mơ lên trên được.



Nếu cường giả Khai Thiên Cảnh đến đây, với địa hình đặc thù chỗ này, hắn căn bản không thi triển được Tấn Vân Lưu Quang Bộ, chỉ có thể trốn vào trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp!



Điều này có nghĩa là hắn phải chắp tay nhường lại linh hạch!



Cho nên, hắn phải lập tức tìm được linh hạch, nắm trong tay!







— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.