Cái thứ này không hình không bóng, cũng không thể bị phát hiện ra được, cho dù Miêu Anh có vắt cạn óc suy nghĩ cũng sẽ không thể nghĩ ra được sự ảo diệu trong chuyện này.
“Được! Quyết định vậy đi!” Triệu Ngọc đã đợi Miêu Anh trả lời từ lâu rồi, sau đó nói tiếp: “Các người đứng vững đi, chú ý xem kĩ này, đại sư ta đây sắp vận công đây!”
Miêu Anh nhìn thấy Triệu Ngọc giả bộ múa máy tay chân, lo rằng hắn ta đã có chuẩn bị trước nên đã vội nói nhỏ với một đồng nghiệp khác, dặn anh ta đi lấy máy đo sóng chuyên nghiệp đến, xem coi Triệu Ngọc có ăn gian gì không?
Nhưng sau khi Triệu Ngọc niệm chú xong, những tín hiệu này đều bị chặn một cách kì lạ, đây... Rốt cuộc là sao?
Lúc này, vị điều tra viên lúc nãy vội cầm theo máy đo chạy về. Nhưng sau khi dùng máy đo xong, bọn họ lại càng ngạc nhiên, hoảng loạn hơn!
“Đội trưởng! Không có tín hiệu nhiễu, cũng không có mã code chặn sóng, không có chút vết tích bị xâm nhập nào!” Vị điều tra viên cầm máy đo nhìn về phía Triệu Ngọc với ánh mắt hoảng sợ, cứ luôn miệng hét lên: “Thật là... gặp ma rồi!”
“Sao có thể?”
Miêu Anh chưa từng gặp qua chuyện kì lạ như thế, tuy rằng cô không phải là chuyên gia, nhưng theo như những gì cô biết thì chắc chắn không thể xảy ra chuyện như thế được!
“Đội trưởng Miêu Anh à!” Triệu Ngọc vừa niệm chú vừa híp mắt nhìn Miêu Anh: “năm phút sắp hết rồi! Cô mau chuẩn bị đi! Úm ba la...”
Nhìn thấy Triệu Ngọc cứ niệm chú như thế, Miêu Anh cũng thẹn quá hoá giận, cô khẽ trừng mắt lên, sau đó đi lên phía trước, cố tình đụng vào người Triệu Ngọc!
Thì ra, Miêu Anh tưởng rằng việc bị chặn sóng là do Triệu Ngọc niệm chú! Lúc này nhìn thấy Triệu Ngọc ngưng niệm chú, cô vội lấy di động ra xem, tuy nhiên... Tín hiệu sóng vẫn còn bị chặn, căn bản không có gì thay đổi!
“Này?” Sau khi Triệu Ngọc ngồi yên lại, hắn ngẩng đầu lên nhìn Miêu Anh: “Lại còn chơi xỏ tôi à? May mà những vị thần tiên do ông đây mời đến đều rất có nghĩa khí, cho dù cô đánh chết tôi cũng không được gì cả đâu!”
“Á!”
Miêu Anh thật sự sắp bị tức điên người rồi, lập tức xông lên phía trước, giơ chân lên nhắm thẳng về phía mặt Triệu Ngọc!
Lần này Triệu Ngọc đã chuẩn bị sẵn rồi, vội trượt xuống dưới, chuồn ra khỏi ghế. Kết quả là, Miêu Anh đá vào lưng ghế xoay, cái hế xoay nặng như thế đột nhiên bay lên, nện thẳng vào tường như một viên đạn vậy.
Trên tường có treo rất nhiều bằng khen danh dự và ảnh chụp. Sau khi ghế xoay lao vào tường, toàn bộ bằng khen, khung hình đều rớt cái ào xuống đất. Khung kính đều vỡ tan tành hết!
Những điều tra viên khác nhìn thấy sếp ra tay đều đồng loạt đứng vây quanh Triệu Ngọc! Những người này đã muốn đánh cho Triệu Ngọc một trận nhừ tử từ lâu rồi! Trong số đó có những người điều tra viên có ý xấu, không ngừng dùng đồ che camera lại, thậm chí còn khoá luôn cửa phòng làm việc!
Nhìn bộ dạng của họ, trông như muốn đánh cho Triệu Ngọc tàn phế mới thôi!
Tuy nhiên, trong lúc đại chiến sắp bùng nổ như thế lại xảy ra một chuyện khiến người ta bất ngờ.
Đối mặt với tình cảnh bất lợi lúc này, nhưng Triệu Ngọc lại trông khá bình tĩnh. Hắn vừa cười ha hả vừa giơ hai tay lên, đi đến giữa phòng làm việc.