Cuồng Thám

Chương 1088: Chương 1088KẺ ĐỒNG LÕA THẦN BÍ





Mặc dù tiền thưởng được ước tính khoảng hơn một trăm triệu, nhưng tất cả thành viên của tổ điều tra đặc biệt đều biết đó chẳng qua chỉ là những lời mà Lý Bối Ni an ủi mình mà thôi.

Kho báu mà quốc gia đã dốc tài lực và nhân lực suốt tám mươi năm mà vẫn không tìm ra, sao có thể bị mấy cảnh sát điều tra đặc biệt của Tổng cục Hình sự bọn họ tìm được chứ?

Cho nên, dù Triệu Ngọc không nhắc nhở nhưng tất cả mọi người đều hiểu được rằng việc điều tra vụ án năm chuyên gia bị giết, tìm được hung thủ mới là nhiệm vụ mấu chốt của bọn họ!

Chỉ khi tìm được hung thủ thì mới có thể tìm được manh mối mới về vụ án kho báu. Đến lúc đó, cho dù vẫn không thể tìm được kho báu, nhưng ít nhất có thể nộp một bài thi coi như đủ tư cách cho phòng Đặc Cần.

Bởi vậy, khi cuộc điều tra bắt đầu, trọng điểm của đoàn người Triệu Ngọc vẫn luôn đặt vào các vụ án giết người! Dù sao thì tìm kiếm hung thủ giết người mới là công việc chính của bọn họ.

Tuy nhiên, liên quan đến vụ án các chuyên gia bị hại lại rõ ràng tồn tại nhiều khó khăn mà trước nay chưa từng có! Dù là kiểu tử vong ly kỳ của các chuyên gia cao tuổi hay là nguyên nhân bị hại khó bề phân biệt, cũng đều bịt kín một tầng bóng mờ cho vụ án này, rất khó có thể phỏng đoán.

Trên tư liệu biểu hiện rõ ràng rằng sau khi phát hiện trong cái chết của năm chuyên gia có hiềm nghi bị mưu sát, phòng Đặc Cần đã triển khai một làn sóng điều tra rất sâu, nhưng mà dù bọn họ đã sử dụng phương pháp điều tra tiên tiến nhất, lại vẫn không đạt được manh mối gì rõ ràng.

Có thể nghĩ, nếu có thể tránh thoát được cuộc điều tra truy tìm của phòng Đặc Cần thì năng lực của hung thủ tất nhiên không phải là nhỏ. Đối với đơn vị có cấp bậc thấp hơn một ít như Tổng cục Hình sự mà nói, không khác gì khó khăn chồng chất khó khăn.

Càng nghĩ, Triệu Ngọc càng cho rằng nếu muốn phá án thì cần phải bắt đầu từ nguyên nhân giết người, chỉ khi làm rõ lý do tại sao năm chuyên gia bị hại thì mới có hy vọng tiếp tục điều tra.

Mà nếu muốn điều tra rõ nguyên nhân thì bản danh sách của vua trộm hiển nhiên cực kỳ quan trọng. Cho nên, Triệu Ngọc lúc này mới chuyển ánh mắt sang nhìn Thôi Lệ Châu!

“Hả? Anh có ý gì?” Thôi Lệ Châu hoảng sợ, nhanh chóng vươn hai tay tạo thành chữ thập, vội vàng biện hộ: “Sếp à, anh cần phải dựa vào lương tâm để nói chuyện chứ! Tôi thật sự đã nói hết tất cả những gì tôi biết đến cho các anh nghe rồi! Nếu còn giấu giếm điều gì, trời giáng ngũ lôi xuống, nhảy cửa sổ cũng sẽ bị người ta bắt được!”

“Thôi đi nào...” Triệu Ngọc nhíu mày, nghiêm túc nói: “Đang nói chuyện đứng đắn đấy! Ý của tôi không phải là cô còn giấu giếm chuyện gì không báo cáo, mà là có khi nào vẫn còn chi tiết nào đó, nhưng lại bị cô xem nhẹ hay không?”

“Lê Tịnh nói đúng lắm, dù sao... Cô cũng là người gần gũi nhất với vua trộm nhất trên thế giới này, tuy rằng ông ta chẳng thương lượng với cô bất cứ chuyện gì cả, nhưng mà... Nếu cô cẩn thận nhớ lại một chút thì không chừng sẽ nhớ tới một vài chi tiết quan trọng từng bị xem nhẹ đấy?”

“Ừm... Anh... Nghe anh nói như vậy... Chẳng lẽ là...” Thôi Lệ Châu rõ ràng vẫn hơi khó hiểu.

“Ài!” Triệu Ngọc xoay người, lại nhìn về phía bảng trắng ghi vụ án một lần nữa, nói với vẻ đầy thâm ý: “Thật ra, tôi vẫn có một chút hiểu biết về nghề của các cô đấy! Nếu chỉ là mấy tên trộm vặt, chỉ gây ra vài vụ lẻ tẻ thì có lẽ có thể thực hiện một mình được! Nhưng mà... Nếu đã tới rồi cấp bậc vua trộm này thì tất nhiên là phải có đồng lõa rồi!”

“Tiểu Thôi, cô cẩn thận ngẫm lại xem, cứ nhìn vào mấy phi vụ lớn mà Đào Hương đã phạm phải trước kia, một mình ông ta thật sự có thể hoàn thành được sao?”

“Ý của anh là... là cha tôi còn có đồng lõa sao!?” Thôi Lệ Châu kinh ngạc, hai mắt nhất thời trừng to đến mức như mắt chuồn chuồn vậy.

“Không chỉ là có đồng lõa thôi đâu...” Triệu Ngọc cân nhắc, nói: “Có lẽ tên này đồng lõa còn rất không bình thường nữa! Tiểu Thôi, cô trả lời tôi đi, phân đoạn khó khăn nhất trong quá trình thực hiện một vụ trộm tầm cỡ là gì??”

“Ừm...” Thôi Lệ Châu đảo hai mắt một vòng, lập tức trả lời: “Chuyện này mà còn phải nói nữa sao? Đương nhiên là thu hoạch tin tức rồi! Tin tức mới là thứ quan trọng nhất! Nếu không chiếm được tin tức xác thực thì dù có đầy bản lĩnh đi nữa cũng đâu biết đi trộm cái gì?”

“Đúng!” Triệu Ngọc gật đầu: “Dựa vào bản lĩnh của Đào Hương, thực hiện hành động trộm cướp thực sự không phải khó nhất! Khó nhất là như thế nào để tìm được tin tức cặn kẽ mà lại đáng tin cậy!”

“Ừm... Cho nên... Cho nên...” Thôi Lệ Châu nghiêm túc nhớ lại, cảm giác dường như máu bắt đầu dần dần nóng lên vậy.

“Chúng ta...” Triệu Ngọc trầm ngâm một chút, nói với mọi người: “Chúng ta hãy đào lại các vụ án lớn mà Đào Hương từng gây ra trước kia để nghiêm túc phân tích một lượt, xem có thật là ông ta có một tên đồng lõa giỏi tìm kiếm tin tức như vậy hay không?”

“Mặt khác...” Hắn lại nói với Thôi Lệ Châu: “Cô viết hết ra vị trí cụ thể mà cô và Đào Hương từng ở trước kia, tôi muốn phái chuyên gia đến tận hiện trường để khám xét, xem xem nơi đó, Đào Hương có còn lưu lại thứ gì khác hay không?”

“À... Được... Được... Đúng rồi!” Thôi Lệ Châu bỗng nhiên nhớ tới điều gì: “Tôi và cha tôi có lưu lại một vài thứ trong căn nhà cho thuê ở Tấn Bình trước kia...”

“Được!” Triệu Ngọc gật đầu: “Thế thì tôi sẽ đi thông báo cho Lý Lạc Vân ngay! Còn nữa...” Triệu Ngọc vỗ vỗ bả vai Thôi Lệ Châu: “Kế tiếp, tôi cần cô tĩnh tâm một chút, tỉ mỉ mà nhớ lại từng chi tiết một trong cuộc sống trước kia của cô và Đào Hương.”

“Lúc này, phải tỉ mỉ hơn cả lần mà chúng ta tìm kiếm đá quý, bất cứ một biểu cảm và động tác thật nhỏ nào cũng không được bỏ qua! Nhất là...” Triệu Ngọc hơi ngừng một chút, lại nói: “Những chuyện hồi cha con hai người sống ở thành phố Hoàng Kim, cô hãy cẩn thận nhớ lại xem sao, lúc ấy hai người có tiếp xúc với người nào hay không? Rất có thể là đồng lõa của cha cô từng tiến vào tầm mắt của cô rồi, nhưng cô lại không hề phát hiện ra!”

“Ừm... Tôi hiểu ý của anh rồi!” Thôi Lệ Châu dùng sức gật đầu: “Anh yên tâm, tôi nhất định sẽ dồn hết sức lực để nhớ lại! Thật ra... Trước kia, tôi cũng từng hoài nghi liệu cha tôi có thể có đoàn đội lợi hại gì hoặc là đồng lõa gì không, chẳng qua chưa bao giờ cẩn thận suy nghĩ cả!”

“Đúng! Từ khi thu hoạch tin tức đến lúc thực hiện trộm cướp, rồi đến cuối cùng là thủ tiêu tang vật, ngay cả là vua trộm đi nữa, một người cũng không có khả năng khống chế một dây chuyền trộm cướp đầy đủ được!” Triệu Ngọc vui mừng gật đầu: “Nếu chúng ta có thể tìm được một người hiểu biết Đào Hương, có lẽ có thể làm rõ xem bản danh sách kia rốt cuộc là thế nào!”



Sau khi đồng ý, Thôi Lệ Châu lập tức cầm lấy giấy bút, dựa theo lời dặn của Triệu Ngọc mà làm việc.

Nhìn thái độ tích cực của Thôi Lệ Châu, Lý Bối Ni lặng lẽ đến gần Triệu Ngọc, nhỏ giọng hỏi: “Đàn anh, có phải anh hoài nghi tên đồng lõa kia của Đào Hương cũng là người bên trong ngành mình hay không? Liệu có phải là phòng Đặc Cần không nhỉ?”

“Giỏi nhỉ Bối Ni!” Triệu Ngọc mỉm cười với vẻ tán thưởng: “Xem ra, lần này quả nhiên anh không hề tìm lầm người rồi! Không tồi, anh quả thực từng hoài nghi như vậy đấy, vào thời kỳ huy hoàng nhất, Đào Hương thường xuyên xuất quỷ nhập thần, liên tục gây ra vô số vụ trộm khiến người khác cảm thấy không tài nào tin nổi. Anh cảm thấy, nếu sau lưng không có cao nhân hỗ trợ thì không thể cứ nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật như vậy được!”

“Chẳng qua, có phải phòng Đặc Cần hay không thì khó nói lắm!”

“Em cũng đồng ý với phán đoán của anh! Đào Hương hẳn là không phải một mình chiến đấu, chính bởi vì thân phận kẻ đồng lõa thần bí của ông ta rất bí ẩn, cho nên ngay cả Thôi Lệ Châu mà ông ta cũng không nói ra!” Lý Bối Ni nghiêm túc suy nghĩ rồi nói: “Có lẽ, bản danh sách chính là do kẻ đồng lõa thần bí đó đã làm ra, hoặc là bọn chúng kết phường tìm kiếm kho báu, hoặc là muốn lợi dụng sự thông minh tài trí của Đào Hương...”

“Bối Ni à, mấy điều đó cũng chỉ là đoán thôi, chúng ta vẫn chưa thể kết luận vô căn cứ được.” Triệu Ngọc lắc đầu: “Thật ra... Nếu mà đặt một vụ án khác bên cạnh để cùng quan sát thì có lẽ chúng ta có thể phỏng đoán ra một dàn bài khái quát đấy!”

“Ồ? Là vụ án nào thế?”

“Vụ án đá quý bị mất trộm!” Triệu Ngọc cất bước đi đến trước mặt một chiếc bảng trắng còn trống, vừa viết chữ lên vừa với nói Lý Bối Ni: “Em xem, trước khi viên đá Ngôi sao Tamil bị trộm, Đào Hương vẫn xuôi gió xuôi nước, thường xuyên gây ra các vụ án trộm cướp rất lớn, kho bạc tư nhân, viện bảo tàng, kim cương, hoàng kim, tác phẩm nghệ thuật... Mặc kệ trộm cái gì đi nữa, cũng chưa từng xảy ra sai lầm nào!”

“Nhưng mà, ai có thể ngờ đến, vua trộm ngàn năm đạo hạnh lại cuối cùng bị hủy trên vụ án viên đá quý chứ! Người mua đấu đá tranh giành nhau, suýt nữa đã lấy mạng của Đào Hương rồi, còn khiến đầu ông ta bị thương, cuối cùng biến thành bệnh nhân thần kinh!” Triệu Ngọc phân tích: “Mà điểm mấu chốt nhất chính là, trong vụ án viên đá quý này, Đào Hương bỗng nhiên bắt đầu sử dụng Lý Phi – người đàn anh vốn bị thất lạc nhiều năm! Bối Ni, thế nào, em phát hiện ra điều gì không?”

“Chuyện này...” Lý Bối Ni muốn đuổi kịp suy nghĩ của Triệu Ngọc, nhưng vẫn kém một bước.

“Chúng ta hãy đặt giả thiết, nếu Đào Hương thật sự có một đồng lõa rất giỏi, vừa có thể đạt được tin tức, lại có thể trợ giúp Đào Hương tránh né sự tìm kiếm của cảnh sát! Như vậy... trong vụ án viên đá quý này, tại sao Đào Hương còn muốn tìm Lý Phi để hỗ trợ?” Triệu Ngọc nêu lên.

“À... Vì đã xảy ra chuyện!” Lý Bối Ni lập tức hiểu ra: “Hoặc là kẻ đồng lõa thần bí của Đào Hương xảy ra chuyện, hoặc là bọn chúng đã xảy ra một trận cãi nhau quyết liệt, hai người không còn hợp tác với nhau nữa! Cho nên, rất có thể Đào Hương mới đi tìm Lý Phi để nhờ hỗ trợ!”

“Rất có thể là thế lắm!” Triệu Ngọc gật đầu: “Nhưng anh hy vọng chính vì bọn họ đã xảy ra một trận quyết liệt, nên chúng ta ít nhất vẫn còn cơ hội tìm ra tên đồng lõa này. Mà nếu như đúng là người này bây giờ đã mất thì chuyện danh sách kia không dễ tra xét đâu!”

“À đúng rồi!” Tim Lý Bối Ni giật thót, vội vàng kích động mà nói: “Đàn anh, anh nói xem... nếu danh sách của Đào Hương là do kẻ đồng lõa thần bí này cho ông ta thì... hung thủ mưu sát năm vị chuyên gia kia bây giờ, liệu có thể chính là người này không!?”

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.