Triệu Ngọc vốn định thúc giục tài xế tăng tốc độ để nhanh chóng đi cứu Miêu Anh. Nhưng nghĩ lại thấy sự việc còn chưa được làm sáng tỏ, có lẽ tình trạng không tệ hại như mình đang tưởng tượng!
Thật ra cho dù Trình Lăng Phỉ và Khương Khoa thật sự có mối quan hệ mật thiết với nhau, thật sự lợi dụng những cuộc trộm cướp của Khương Khoa để có được lợi ích vô cùng lớn, thật sự là đại boss đứng phía sau, nhưng mà... Chứng cứ đâu? Vốn dĩ không có bất kỳ chứng cứ nào?
Lúc trước Triệu Ngọc đã từng lục tung hang ổ của Khương Khoa, ngoại trừ đàn cello ra thì vốn dĩ hắn không tìm ra được mối quan hệ gì giữa hai người bọn họ.
Cho nên cho dù Trình Lăng Phỉ thật sự là người đứng phía sau thao túng, tất nhiên cô ta sẽ có chỗ dựa vững chắc, không đến mức đường cùng thì làm sao cô ta có thể dễ dàng để lộ thân phận của mình?
Hơn nữa tất cả những chuyện này đều là suy đoán của hắn, hắn không thể trăm phần trăm chắc chắn. Lỡ đâu Trình Lăng Phỉ thật sự là kỳ tài trong giới thương mại hay là doanh nghiệp gia đình thì sao? Nếu muốn phân tích công ty mà cô ta đang quản lý có liên quan đến vụ cướp của Khương Khoa hay không thì cần phải có một chút thời gian nữa mới được!
Cho nên... Bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh!
Triệu Ngọc cố gắng nhắc nhở chính mình, càng vào lúc này thì hắn càng phải giữ bình tĩnh, phải phân tích tình hình một cách chuẩn xác rồi mới có thể lựa chọn cách hành động.
Nghĩ đến đây hắn đành phải kìm nén cảm giác hối thúc muốn gọi điện cho Miêu Anh, tiếp tục xem thông tin của Trình Lăng Phỉ.
Lúc này, Triệu Ngọc đang xem thông tin gia đình của Trình Lăng Phỉ, một lần nữa hắn lại cảm thấy kinh ngạc.
Hắn cứ tưởng rằng Trình Lăng Phỉ là thiên kim tiểu thư, bây giờ lại là triệu phú ẩn danh, nên cô ta phải là loại người kế thừa gia sản, thuận buồm xuôi gió.
Ai ngờ sau khi xem xong thông tin hắn mới biết được cuộc sống của Trình Lăng Phỉ lại có sắc thái truyền kỳ hơn cả nội dung khích lệ người xem trong các phim truyền hình!
Thì ra cha của Trình Lăng Phỉ là ông trùm nuôi trồng nổi tiếng ở Mông Hương, gia tài bạc triệu nhưng trời sinh tính phong lưu. Trình Lăng Phỉ chính là đứa con mà ông ta với kẻ thứ ba sinh, cô ta còn có hai người anh và một người chị gái không phải là anh chị em một mẹ.
Cho nên Ô Phương Phương mắng Trình Lăng Phỉ là con riêng trên bàn rượu, thật sự không phải là chuyện không có căn cứ.
Chỉ có điều bởi vì Trình Lăng Phỉ rất xinh xắn lại có khí chất giống một cô công chúa, cho nên cô ta rất được cha yêu thương, từ lúc còn nhỏ cho đến thời niên thiếu cô ta vẫn luôn trải qua cuộc sống hạnh phúc và an nhàn.
Căn cứ vào những gì được hiển thị trên tư liệu, Trình Lăng Phỉ không chỉ xinh đẹp hơn nữa còn vô cùng thông minh, thành tích học tập xuất sắc, thậm chí cô ta không phải là dạng học sinh giỏi bình thường! Từ cấp tiểu học cho đến trung học, thành tích học tập của cô ta vẫn luôn đứng đầu trong danh sách, vô cùng nổi bật trong cả huyện Cao Lan. Nghe nói các giáo viên trong trường đã nhiều lần đề nghị cô ta nhảy lớp, họ cho rằng kiến thức của lớp hiện giờ, cô ta không cần phải học lại nữa.
Năm đó, gần như tất cả mọi người đều cho rằng với thành tích học tập của Trình Lăng Phỉ, cô ta sẽ dễ dàng vào học tại trường đại học Thanh Hoa. Nhưng mà cô ta trời sinh đã yêu thích âm nhạc, thuở nhỏ đã theo thầy nổi tiếng học đàn cello, cho nên sau khi tốt nghiệp cấp ba, cô ta đã không do dự mà chọn học viện âm nhạc nổi tiếng ở phương Bắc, khiến rất nhiều người bất ngờ.
Chỉ có điều, Trình Lăng Phỉ có thiên phú bẩm sinh, dù cho cô ta học ở học viện âm nhạc thì tất nhiên tương lai cũng sẽ có thành tựu.
Nhưng mà vào lúc đó đột nhiên có một biến cố cực kỳ bất ngờ đã xảy ra làm thay đổi hoàn toàn cuộc sống của cô ta. Cha của Trình Lăng Phỉ bỗng nhiên bị bệnh, không may qua đời! Bởi vì ông ta ra đi quá nhanh, nên ngay cả tờ di chúc cũng không để lại!
Rồi tựa như các tình tiết máu chó thường xuất hiện trong phim truyền hình, một cuộc đại chiến tranh đoạt gia sản không thể tránh khỏi đã thay đổi cuộc sống của Trình Lăng Phỉ.
Nhưng cuộc sống thực tế lúc nào cũng khốc liệt hơn so với nội dung phim truyền hình, bởi vì danh bất chính, ngôn bất thuận mà Trình Lăng Phỉ và mẹ của cô ta chẳng những không có được gia sản mà còn bị các anh chị của cô ta tống cổ ra khỏi nhà, ra đi tay không! Thậm chí ngay cả cây đàn cello mà cô ta thích nhất cũng không cho cô ta mang đi!
Từ đó về sau, không ai biết chuyện gì đã xảy ra với Trình Lăng Phỉ. Mọi người tưởng rằng cô ta sẽ nghiêm túc quay lại trường học rồi lại lựa chọn nghề nghiệp có liên quan đến âm nhạc, từ đó về sau trải qua cuộc sống của người bình thường.
Nhưng mà mọi người đã nghĩ sai rồi, không lâu sau đó Trình Lăng Phỉ đã quay trở về! Cô ta tử bỏ sự nghiệp âm nhạc của mình, mua một trang trại nuôi bò ở huyện Cao Lan, bắt đầu lại công việc ban đầu của cha cô ta!
Sau đó câu chuyện giống như sự thay đổi trong tiểu thuyết huyền ảo vậy, cuộc đời của Trình Lăng Phỉ bắt đầu có sự chuyển biến lớn. Cô ta khởi nghiệp với trang trại chăn nuôi bò, công ty của cô ta càng làm càng lớn, liên tục sáp nhập với nhiều trang trại chăn nuôi của địa phương. Ngoài ra, cô ta còn thử đầu tư vào lĩnh vực khác, sự nghiệp của cô ta cực kỳ thuận buồm xuôi gió trong các lĩnh vực!
Sự trả thù của Trình Lăng Phỉ cũng rất rõ ràng, chỉ trong vài năm ngắn ngủi, cô ta đã bắt đầu lấn sang lĩnh vực của các anh chị cô ta rồi sáp nhập thu mua lại, thậm chí không tiếc vốn gốc mà chèn ép một cách khủng khiếp.
Không bao lâu đối phương đã không thể chống cự nổi, Trình Lăng Phỉ chẳng những có thể thu mua lại công ty của cha cô ta từ tay bọn họ một cách thuận lợi, cô ta còn đoạt lại gia sản của cha cô ta và quay trở về căn nhà cũ năm xưa! Đương nhiên bao gồm cả cây đàn cello mà cô ta yêu mến!
Nhưng tất cả những thứ này vẫn không thể ngăn được ngọn lửa báo thù của Trình Lăng Phỉ. Mấy năm ngắn ngủi trôi qua, các anh chị của cô ta bị ép bức đến mức tán gia bại sản, đi đến bước cùng đường, anh hai phải tha hương ở nơi xa; anh ba mở khí ga tự sát; chị gái tâm thần bất ổn, phải vào điều trị ở bệnh viện tâm thần!
Về sau, người phụ nữ lại nắm giữ mọi thứ của nhà họ Trình này càng làm càng phát triển, làm ăn càng lúc càng lớn cho đến khi trở thành tỉ phú như ngày hôm nay!
Nhìn thông tin trên máy tính, Triệu Ngọc không hề cảm thấy thông tin này bị sai lệch. Ngược lại, hắn đã bị chấn động bởi những từng trải của người phụ nữ thần kỳ này!
Phật giáo có câu: Ta có tấc sắt trong tay, có thể giết người!
Quả thật, nếu đặt tình huống này vào trong một bộ phim truyền hình thì e là không có bộ phim báo thù nào hả hê đến như vậy! Nhưng mà, nếu đặt trong cuộc sống thực tế thì không thể không khiến Triệu Ngọc liên tưởng đến nhiều chuyện khác hơn!
Với một người đã từng lăn lộn trong giang hồ, trải qua biết bao sóng gió như Triệu Ngọc, hắn tin rằng nếu không phải đã sử dụng thủ đoạn phi pháp thì cô gái kéo đàn cello này sẽ không thể nào làm được những chuyện như vậy!
Đúng vậy!
Trình Lăng Phỉ thông minh, có lẽ người thông minh sẽ có thể phát triển công ty của mình ngày càng phát đạt, nhưng nếu muốn trong một thời gian ngắn mà có thể nuốt trọn nhiều công ty lớn như vậy thì cơ bản là không thể nào!
Nhất là cách làm của Trình Lăng Phỉ đối với anh chị của mình, cho dù một người có tiền nhiều đi chăng nữa nếu không có thủ đoạn phi pháp thì làm sao có thể làm được như vậy?
Cho nên...
Người phụ nữ này... chắc chắn có vấn đề!
Cô ta không chỉ muốn trả thù, hơn nữa còn thù hận rất sâu sắc... cô ta và Ô Phương Phương từng rất tâm đầu ý hợp nhưng vì yêu mà thành hận... Còn... Còn một điểm mấu chốt chính là... Cô ta... Cực kỳ thông minh!
Cực kỳ thông minh, thông minh cực kỳ!
Trong phút chốc, câu nói mà ác ma Hàn Khoan chính miệng nói với mình đột nhiên vang lên bên tai Triệu Ngọc: “Cậu tin tôi đi cảnh sát Triệu, thoạt nhìn Khương Khoa không phải là người thông minh đến thế đâu, ông ta không thể làm ra những vụ án có nhiều tình tiết kỹ xảo như vậy, chắc chắn còn người khác đứng sau lưng ông ta...”
Khương Khoa...
Kế hoạch ăn trộm...
Cao nhân phía sau...
Ôi trời ạ!
Triệu Ngọc càng nghĩ càng kích động, hắn vội vàng mở điện thoại di động ra, lấy tài liệu mà Lý Lạc Vân gửi đến cho hắn, từng bản kế hoạch cướp bóc của Khương Khoa lần lượt hiện ra trên màn hình di động của hắn.
Đúng!
Đúng vậy...
Triệu Ngọc cảm giác việc hô hấp cũng trở nên khó khăn, trước đó hắn cũng đã phát hiện ra vấn đề này nhưng chưa từng đào sâu: Bản kế hoạch để cướp bóc của Khương Khoa... Tất cả đều là bản sao!
Thử nghĩ xem, bản kế hoạch cướp bóc được phát hiện trong két sắt của Khương Khoa, nếu như bản kế hoạch là do hắn ta nghĩ ra thì tại sao còn phải sao chép?
Bản gốc đâu?
Bà nội gấu nhà nó chứ….
Một giây sau, Triệu Ngọc cảm giác máu trong người hắn bắt đầu đông lại, hắn rất nhanh nghĩ đến đoạn hội thoại giữa Khương Khoa và Điền Húc Đông trong siêu thị hải sản.
Điền Húc Đông đã từng nói người thần bí sử dụng thủ đoạn uy hiếp người thân của Triệu Ngọc, đây là một hành vi bỉ ổi mà cả người trong giang hồ cũng không bao giờ làm. Cho nên hắn ta nghi ngờ người thần bí không phải là người trong giang hồ!
Tuy thủ đoạn của Dư Phù Sinh vô cùng tàn nhẫn nhưng dường như ông ta cũng sẽ không làm ra chuyện này?
Còn về người thần bí, chính hắn đã từng nghi ngờ, mà Khương Khoa cũng đã nói rất rõ, hắn ta cũng phát hiện giọng điệu nói chuyện của người thần bí... giống như phụ nữ!