Cường Nữ Hữu Vi

Chương 44: Bị giáo viên uy hiếp



Giờ ra chơi.

Nghe theo lời giáo viên, Hữu Vi đúng giờ ra chơi đi đến phòng giám thị.

Muốn đi nhanh xuống phòng giám thì phải đi ngang qua phòng học của lớp một, rồi đi xuống. Lớp một là lớp của

Thục Quân, hôm nay là lần đầu tiên cô đi qua đường này.

Cô đi đến đâu cũng thấy nhiều ánh mắt nhìn về cô, rồi xúm nhau bàn tán. Thật ra cô không phải không muốn chú ý tới, mà là do có một số người nhìn cô một cách quá trần trụi... việc đó làm cô cảm thấy khó chịu và ghê tởm.

Nhưng thế cô cũng không thể trực tiếp làm gì được, nếu đây không phải là trường học cô cũng sẽ kiếm cách cho chúng một trận. Nghĩ thế cô chỉ có thể làm lơ chúng không thêm chú tới, cứ thế mà đi thẳng.

Đến khi cô vừa đi gần tới phòng học của lớp một, thì Thục Quân và Tuyết Phi đúng lúc bước ra.

Cả ba bất ngờ nhìn nhau cười. Cô mỉm cười nhìn hai người, rồi Thục Quân nhìn cô rồi nói. " Cậu đến tìm chúng tôi ?".

Cô cười lắc đầu." Không !".

" Thầy cô kêu tôi đến phòng giám thị".

Thục Quân kinh ngạc nhìn cô, Tuyết Phi cũng vì thế mà ngẫng đầu mở đôi mắt to nhìn cô.

" Là do sáng nay?". Tuyết Phi không chắc hỏi cô.

Cô nhìn Tuyết Phi mỉm cười lắc đầu. " Không phải chuyện đó ".

Thục Quân không biết nghĩ gì nhìn cô nói." Tôi đi cùng cậu ".

Nghe Thục Quân nói Tuyết Phi có vẻ lưỡng lự nhìn hai người " Tôi !..".

Cô rất thoải mái. " Cũng không phải việc gì quan trọng, hai cậu có việc gì cứ việc đi không cần đi theo tôi ".

Tuyết Phi thoáng ngượng ngừng, Thục Quân liền thúc dục."' Đi đi, nhà ngươi đã được ân xá ".

"Đi mà tìm Từ học trưởng của ngươi, đồ trọng sắc khinh bạn ".Tuy trêu chọc như vậy nhưng Thục Quân khẽ mỉm cười, làm Tuyết Phi đỏ cả vành tai không dám nhìn hai người.

"Vậy tôi đi trước ". Nói xong Tuyết Phi khẽ cúi đầu mỉm cười chạy đi.

Tuyết Phi chạy thoáng lượt qua người cô, cô cảm thấy cô ấy gần như rất quen thuộc, nhưng thật sự cô không nhớ nổi là gặp cô ấy ở đâu.

"Cậu ấy đi gặp thanh mai trúc mã của mình đấy". Thục Quân nhìn cô rồi nói tiếp. " Phải công nhận, học trưởng

Từ Mộ Khiêm là người trọng tình trọng nghĩa ".



Thục Quân gật gật đầu, nhìn cô. " Đi thôi!".

Nói rồi, hai người cùng nhau đi xuống phòng giám thị. Từ trong lớp một, bóng dáng Quế Anh xuất hiện ở cửa lớp.

Khuôn mặt không thế tin nổi nhìn về bóng lưng của Hữu Vi.

" Hay là mình nhầm người, sao trong một thời gian mà chị ta có thể thay đổi nhanh đến vậy?". Quế Anh nói thầm.

Xong Quế Anh nghĩ, những chuyện xảy ra trong hai ngày nay đều liên quan đến chị ta. Không thể trùng hợp như vậy được...

Phòng giám thị.

Hữu Vi đang đứng trước năm vị giáo viên, với vẻ mặt đầy nghiêm nghị. Cô hoàn toàn không biết việc gì, cứ đứng nhìn hết người này rồi người kia. Cô giống như người bị tội, đứng trước phiên tòa xét xử.

Một lúc sau không thấy ai nói cô chuyện gì, mà cứ xúm nhau bàn tán chuyện gì đấy.

" Thấy không?".

" Tôi bảo rồi mà, rất thích hợp....."

Lúc này cô không còn kiên nhẫn." Hôm nay thầy cô kêu em đến đây, là có việc gì vậy ạ?".

Năm thầy cô chợt dừng thảo luận, quay lại nhìn cô. Mọi người lại chuẩn mực ngồi vào ghế, cô Cố Thư tổng phụ trách diện đứng lên nói.

Một nụ cười xuất hiện trên môi cô Cố." Thật ra hôm nay, các thầy cô giáo đang thảo luận một chuyện và đã đưa ra quyết định ".

"Em có biết còn hơn một tháng nữa, là đến ngày kỷ niệm tròn ba mười năm ngày thành lập trường của chúng ta, thầy cô muốn em làm người đại diện tuyền truyền cho trường của chúng ta ".

Cô nghe xong thì tỏ ra bất ngờ." Em sao?".

Một cô giáo trong nhóm có ý phản đối, khẽ liếc cô rồi khó chịu nói." Tôi cảm thấy em này hoàn toàn không hợp, không có khí chất gì cả. Không thế để một việc hết sức quan trọng như vậy, giao cho người mới như em ấy".

" Tôi không đồng ý ".Giọng nói cương quyết.

Thầy Giang liếc mắt nhìn.

Cô Cố không hài lòng, quay nhìn cô giáo vừa nói." Cô Mã !".

" Chẳng phải chúng ta đã nói trước rồi sao ?".

" Chúng ta không cần nhất thiết phải chọn những em phải quá xuất sắc trong việc học tập, hay những em quá quen thuộc trong việc này. Thật không có gì là mới mẻ, tiêu chí của chúng ta bao quát tất cả ".

" Vã lại."

Cô Cố quay nhìn cô cười nhẹ một cái rồi nói tiếp." Tôi thấy em ấy khí chất có dư, rất có tư cách tham gia tuyên truyền ".



Bây giờ cô mới hiểu ra vấn đề, khẽ đưa mắt nhìn các thầy cô nhưng không dừng trên người của giáo viên Mã.

" Thưa thầy cô!".

"Em xin từ chối tham gia được không ạ, em không học giỏi cũng không có tài lẻ gì hết. Em cảm thấy mình rất không có tư cách, để tham gia tuyên truyền lớn của trường như vậy đâu ạ ".

Cô Mã nghe xong khẽ nhếch môi, còn cô Cố nghe vậy liền từ chối." Không được !".

Cô Cố kéo ghế đi ra khỏi bàn, đi đến đứng trước mặt cô. Cô Cố đi guốc cao mà còn hơi thấp hơn cả cô một chút, việc này càng làm cô Cố cảm thấy sự lựa chọn của mình là đúng.

Vậy là cô Cố đến gần bên tai cô nói nhỏ, giở trò uy hiếp." Em mà không đồng ý tham gia lần này, cô sẽ gọi mời phụ huynh em lên về vụ việc diễn đàn sáng nay đấy ".

Cô giật mình ngạc nhiên nhìn, thì thấy cô Cố mỉn cười nhìn mình. Cô suy nghĩ, thì ra giáo viên cũng biết giở trò uy hiếp học sinh như thể.

Cô Cố " Thế nào!".

Tất nhiên là cô phải đồng ý rồi, cô không thế cho bà biết được nên gật đầu." Cô cho em thời gian suy nghĩ ?".

"Còn phải suy nghĩ nữa à !". Cô Cố nhíu mày.

Nói vậy xong cô Cố đuổi người, đẩy cô ra ngoài." Vậy em mau về suy nghĩ, tuần sau phải có câu trả lời cho cô ".

Cô Cố đẩy thẳng cô ra cửa, rồi quay nhìn mấy giáo viên trong phòng, cười. " Em ấy đồng ý rồi, mọi việc cứ theo hoạch định ".

Cô Mã. " Hừ! đẹp thì được cái gì, không có tài cán thì chẳng được trò trống gì ".

・・・・・

Bên ngoài.

Cô bị đẩy ra thì Thục Quân liền kéo tay cô đi về phía trước, mặt có vẻ vui mừng nhìn cô." Thầy cô kêu cậu, làm đại diện tuyền truyền kỷ niệm thành lập trường phải không?".

Cô nhìn Thục Quân rồi gật đầu, Thục Quân nói tiếp." Tôi cũng được tham gia lần này ".

"Có cậu rồi, còn kêu tôi làm gì?". Cô dừng bước hỏi.

Thục Quân nhìn cô giải thích." Thế cậu không biết rồi, tham gia tổng có sáu người".

"Cô Mã không muốn cho cậu làm đại diện là vì, bà ta muốn cho đại mỹ nhân Thẩm Nhược lớp bà ta làm đại diện chính. Cậu biết không?".

Thục Quân vui vẻ cười. " Lần này cậu ráng thể hiện cho tốt đấy nhé, làm Thẩm Nhược lớp bà ta rớt đài cho tôi ".

Cô nhìn thái độ phấn khích của Thục Quân thầm nghĩ, tôi còn chưa thấy mặt của đối phương ra sao nữa cô nương à.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.