Man Hoang vung tay lên, bảo vật và nhẫn không gian trên người vị cường giả tộc Lôi Nguyên kia nhanh chóng bay về phía này, ánh mắt anh ta lộ rõ vẻ chờ mong.
Anh ta ở trong bí cảnh hàng ngàn năm nhưng mới chỉ gặp được hai cường giả dị tộc, kiếm được hơn 100 điểm sinh mệnh. Nếu như có đủ cường giả thì chắc chắn điểm sinh mệnh của anh ta cũng sẽ tăng lên rất nhiều.
“Hả? Chỉ có chín điểm sinh mệnh?” Man Hoang nhíu mày. Bên trong nhẫn không gian của vị cường giả tộc Lôi Nguyên này chỉ có chín điểm sinh mệnh, rất ít.
“Sáu điểm sinh mệnh?” Thú Quang Diễn Dương Thiên cũng lấy điểm của cường giả Yêu tộc trong nhẫn không gian.
Số điểm sinh mệnh của hai cường giả này vô cùng ít ỏi.
...
Ở bí cảnh Thần Trụ, tại một khu vực xa xôi, có một sinh mệnh cùng loại với thằn lằn đang nằm trên đống đá vụn. Trên người ông ta tản ra một luồng khí tức vô cùng khủng bố, trong không gian thỉnh thoảng lại xuất hiện những khe nứt nhỏ.
Bỗng nhiên, người này mở mắt ra.
“Lôi Kim và Dư Khuyết chết rồi? Kẻ nào? Kẻ nào dám giết chết nô bộc của ta?” Thằn lằn khổng lồ lập tức vô cùng tức giận, khí thế trên người càng thêm khủng bố.
Vút! Vút!
Bên cạnh ông ta lập tức xuất hiện một tọa độ không gian, sau đó ông ta nhanh chóng tiến vào bên trong, nháy mắt đã biến mất không chút dấu vết.
...
Trong hư không, Man Hoang và thú Quang Diễn Dương Thiên đứng thẳng, nhìn thu hoạch của mình.
“Điểm sinh mệnh chưa tới mười điểm, bảo vật trên người cũng chỉ là vài trọng bảo.” Man Hoang và thú Quang Diễn Dương Thiên nhìn nhau một cái, trong lòng đều có một dự cảm không tốt.
Rất hiếm có chuyện cường giả cấp Viên mãn bốn hệ mà không có lấy nổi một chí bảo pháp tắc hạ cấp.
“Bùm!”
Bỗng nhiên, trước mặt bọn họ xuất hiện một khe nứt không gian khổng lồ. Sau đó, một con thằn lằn chui ra, uy áp khủng bố ngập tràn khắp mọi nơi, bao trùm lên cả một khoảng không gian.
“Hư thần vũ trụ!” Thú Quang Diễn Dương Thiên và Man Hoang cảm nhận được khí thế của thằn lằn thì sắc mặt vô cùng khó coi.
“Các ngươi to gan lắm, dám giết nô bộc của ta!” Hư thần Tích Nguyên nhìn thú Quang Diễn Dương Thiên và Man Hoang trước mặt mình.
Ông ta vô cùng tức giận, Lôi Kim và Dư Khuyết là hai nô bộc cường đại nhất của ông ta, lúc trước ông ta phải hao tốn vô số tinh lực với nô dịch được bọn họ, thực lực cũng đến tận Viên mãn bốn hệ, thế mà lại chết ở nơi này.
Ông ta không thể nào dám thỉnh cầu cường giả cấp Thánh thần trong tộc hỗ trợ hồi sinh nô bộc của mình được.
Hư thần Tích Nguyên vô cùng tức giận, ông ta bộc phát ra một linh hồn cường đại, có ý đồ xâm nhập vào trong thức hải của thú Quang Diễn Dương Thiên và Man Hoang.
“Chết tiệt! Tại sao cường giả cấp Hư thần lại đột nhiên xuất hiện ở đây chứ?” Thú Quang Diễn Dương Thiên thầm mắng một câu, thực lực hiện tại của hắn căn bản không phải là đối thủ của cường giả cấp Hư thần.
Hắn có cây Hồn Nguyên bảo vệ linh hồn của chính mình, tất nhiên không thể nào bị nô dịch linh hồn. Nhưng nếu muốn rời khỏi đây thì chỉ có hai cách: Một là tự bạo, sau đó để Tiểu Quang mang bảo vật của hắn rời đi; hai là để lộ sự tồn tại của Thủy Tân châu, sau đó trốn trong Thủy Tân châu, để Tiểu Quang mang Thủy Tân châu rời khỏi đây.
Cả hai phương pháp đều có thể giúp hắn thoát khỏi tay cường giả cấp Hư thần vũ trụ, nhưng nếu hắn muốn giữ lại bảo vật thì chỉ có thể khiến Tiểu Quang bại lộ.
Dương Thiên không dám đánh cuộc, một khi Hư thần Tích Nguyên phát hiện ra điều gì đó thì đối với cả hắn và Tiểu Quang mà nói đều là một đại nạn.
Bên kia, sắc mặt của Man Hoang cũng vô cùng khó coi, linh hồn của anh ta lúc này cũng đang được tia sáng Cực Hắc bảo vệ, ngăn cản nô dịch linh hồn của vị cường giả cấp Hư thần trước mặt.
Nhưng mà, nếu như tình hình cứ kéo dài mãi thì chắc chắn tia sáng Cực Hắc sẽ bị tiêu hao hết, đến lúc đó anh ta sẽ không còn năng lực chống đỡ nữa.
“Nhân loại và thú Quang Diễn trước mặt sao lại có linh hồn cường đại như thế? Có thể ngăn cản ta xâm nhập linh hồn?” Hư thần Tích Nguyên bỗng nhiên cảm thấy vô cùng hứng thú, ông ta có thể dễ dàng nhận ra phân thân thú Quang Diễn Dương Thiên.
Ông ta cảm giác được linh hồn của mình sau khi tiến vào trong thức hải của hai cường giả trước mặt thì lại bị thứ gì đó ngăn lại.
“Không cần biết có bí mật gì, cường giả thực lực cấp Viên mãn khi đối mặt với ta hoàn toàn không có khả năng phản kháng!” Gương mặt của Hư thần Tích Nguyên trở nên lạnh lùng.
“Nếu như không nô dịch được linh hồn, vậy thì diệt sát linh hồn! Ta rất mong chờ sẽ thu hoạch được bảo vật gì sau khi các người chết.”