Cuộc Sống Điền Văn Của Tình Nhi

Chương 405: Hạ lễ của Tần gia



Editor: Trạch Mỗ

Tần đại nhân nghe xong, ôm quyền nói với Thẩm thị: "Hạnh ngộ, hạnh ngộ, nghe tiếng đã lâu Tăng phu nhân tài đức sáng suốt, nội tử đã từng quấy rầy nhiều lần. Tần mỗ hôm nào tự mình tới cửa, cùng Tăng lão gia uống xoàng mấy chén, hôm nay sẽ không quấy rầy phu nhân đoàn tụ."

Thẩm thị hơi thi lễ, nói: "Đại nhân xin cứ tự tiện, trở về giúp ta chào hỏi phu nhân."

Tần đại nhân dẫn theo hai người thẳng lên lầu, Lâm Khang Bình cẩn thận nhìn hai người kia một cái, rồi dẫn mọi người cũng lên thang lầu.

Trở về trong nhà, Lâm Khang Bình nói với Tử Tình: "Hôm nay, hai người bên cạnh Tần đại nhân ta biết một người, là sư gia của Tri phủ Việt Thành, xem ra, Tần đại nhân này quả thực là có quen biết cũ với Tri phủ Việt Thành, ta nói Tần phu nhân này thế nào đang yên lành đến thăm nương cùng chúng ta đây, hay là muốn biết nội tình của chúng ta đi?"

"Sư gia kia nhận ra ngươi không?" Tử Tình không phát hiện Lâm Khang Bình cùng sư gia kia chào hỏi, liền hỏi.

"Hẳn là không nhận ra, lúc ấy ta ở trường hợp khác gặp qua hắn một lần, lần đó gặp Tri phủ Việt Thành, hắn không ra sân. Chắc là có chuyện gì, không biết có liên quan tới chúng ta hay không?"

"Có liên quan với chúng ta, cũng chỉ là chút việc buôn bán này, hắn đã buông tha cho rồi, chẳng lẽ còn muốn đổi ý?" Tử Tình hỏi.

Không đợi Lâm Khang Bình nói chuyện, Tử Tình đột nhiên nghĩ tới một chuyện, hỏi: "Chẳng lẽ là Tần phu nhân phát hiện hậu trường của chúng ta không cứng rắn như họ tưởng, Tri phủ Việt Thành đại nhân hối hận rồi? Ta hỏi ngươi, một năm trước kia ngươi biếu hắn bao nhiêu?"

"Trước kia làm ăn cùng Đại Vệ, ta cũng không biết hắn, chút buôn bán này của ta người ta cũng không để vào mắt, cũng không với lên được. Lúc này, chúng ta làm lớn rồi, có việc cầu người ta, một năm liền biếu hắn năm ngàn lượng bạc. Còn có, cổ phần nhập danh nghĩa hắn. Mới nửa năm, cũng chia hoa hồng năm ngàn lượng bạc. Không chỉ một nhà chúng ta, những quan viên đó, lấy cờ hiệu “nhập cổ phần”. Chỉ chờ chia hoa hồng, một năm cũng được không ít bạc, bằng không. Trông vào một phần bổng lộc của hắn, có thể nuôi nổi người nào?"

Tử Tình vừa nghĩ một cái, Lâm Khang Bình vất vả hơn nửa năm, mới cầm về được hai vạn lượng bạc, cho một nhà Tri phủ đã là một vạn lượng, còn có nhà khác nữa đây? Tiền đưa ra ngoài còn nhiều hơn mình kiếm được, có thể thấy được. Từ trước đến nay xu lợi không chỉ là thương nhân.

Hai người Tử Tình và Lâm Khang Bình cảm thán một phen, hai người cũng bỏ việc này xuống.

Sáng sớm mùng ba, Lâm Khang Bình và Tử Tình mang theo mấy đứa Thư Ngạn từ đường nhỏ đi thôn Bạch Đường, Thẩm gia đã không phải là bộ dáng năm đó rồi, huynh đệ ba người mua đất trống bên ao nước. Hợp vào xây ba căn nhà lớn kèm theo sân trong, hôm nay, bữa tiệc này bày ở trong sân.

Hôm nay Thẩm gia quả là náo nhiệt, ngũ đại đồng đường, tổng cộng có hơn tám mươi người, rất nhiều tiểu hài tử Tử Tình không biết, rối rít gọi Tử Tình là bà cô nữa cơ, Tử Tình đáp lại thật là có chút xấu hổ, mới hơn hai mươi tuổi. Lại đã làm bà rồi.

Tử Tình cùng đám biểu tỷ và biểu tẩu nói giỡn, buổi trưa, Hà thị nhận quỳ lạy của mọi người, cấp cho từng vãn bối tiền trường thọ, Thẩm Bảo Phúc thấy cười nói: "Bà, mỗi lần đều như vậy. Không bằng năm nay chúng ta thay đổi một chút, bà cầm tám xâu tiền, dùng sức tung ra sân, chúng ta đi nhặt, ai nhặt nhiều, người đó có phúc khí lớn, được không?"

Thẩm Kiến Nhân liếc ngang Thẩm Bảo Phúc một cái, nói: "Đương nhiên ngươi muốn, ai có thể cướp lại ngươi?"

"Cha, đây có cái gì, ta đây cũng chỉ có hai cái tay giống nhau, cũng không phải thật sự cướp đoạt, chỉ là muốn vui vẻ một chút, đây là tiền mừng của bà, ai có thể cầm đi tiêu? Ta còn muốn cho nhi tử ta mang theo bên người đó, phúc khí bao nhiêu!"

Hà thị nghe xong cũng là tính trẻ con nổi lên, cười nói: "Được, theo ý ngươi, ngươi cũng nhặt mang ở trên người."

"Đó là tất nhiên, ta cũng chờ sống lại mười tuổi đây." Một câu nói chọc cho tất cả mọi người nở nụ cười, rối rít hô nhi gọi nữ, triệu tập người đầy đủ rồi, để cho lão thái thái tung tiền.

Thẩm Bảo Phúc đem đến một cái ghế, bế Hà thị đến trong sân, trong cái khay trên bàn chất đầy tiền đồng, Hà thị một thân quần áo mới, đầu đầy châu ngọc, vô cùng phúc hậu, cười tủm tỉm nhìn người đầy một sân, cười nói: "Đứa nhỏ đến trước, mười tuổi trở xuống."

Thư Ngạn kéo tay Yên Nhiên, Thư Ngọc cùng Thư Vĩ cũng là tay cầm tay, Thẩm Kiến Sơn giúp đỡ Hà thị, cùng tung tiền ra bên ngoài, tiểu hài tử cười ha hả cúi người cướp đi, ngay cả đứa nhỏ xem náo nhiệt ngoài cửa cũng có không ít chạy nhanh vào nhặt tiền, Hà thị thấy càng cao hứng, liên tục chỉ ra ngoài cửa bảo Thẩm Kiến Sơn tung một ít, nói là cũng kết thiện duyên.

Chờ đến lúc đám người Tử Tình vội vàng nhặt tiền, không khí trong sân đẩy đến đỉnh điểm, ngươi đẩy ta nhường, tiếng cười không ngừng, đúng lúc này, ngoài cửa có người kêu: "Lại có người đến mừng thọ, lại là đánh xe ngựa đến."

Thẩm Kiến Sơn nghe xong thầm nghĩ, nên đến cũng đến đủ rồi, còn có thể có ai? Vội chen ra cửa, xe ngựa đã tới cửa rồi, xuống dưới một vị bà tử cùng nha hoàn, Tử Tình nhận ra là Tần bà tử nhà Tần phu nhân, liền tiến lên chào hỏi.

Bà tử quỳ gối hành lễ, nói: "Phu nhân chúng ta biết hôm nay là ngày mừng thọ của Thẩm lão thái thái, vốn định tự mình đến một chuyến, sợ mọi người thấy nàng không được tự nhiên, ngược lại gò bó, đặc biệt phái tiểu nhân đến thay nàng dập đầu cho lão thái thái."

Tử Tình nghe xong nói: "Việc này sao được, phu nhân thế nhưng là cáo mệnh trong người, bà ngoại ta lão nhân gia nàng chỉ là một kẻ thôn phụ, việc này không nhận nổi, nếu gặp mặt thật, còn phải là bà ngoại ta hành lễ cho phu nhân đấy."

"Tiểu nhân chỉ là phụng mệnh làm việc, nãi nãi cũng chớ nên làm khó tiểu nhân, phu nhân nói, nàng đã nhận tỷ tỷ, sinh nhật của mẫu thân tỷ tỷ, cũng giống như sinh nhật của mẫu thân nàng, hành gia lễ (lễ cho người trong nhà làm) vẫn là phải." Tần bà tử nói.

Tử Tình nghe xong chỉ đành phải đưa nàng đến trước mặt Hà thị, đã sớm có người chuẩn bị bồ đoàn, Tần bà tử dập đầu lạy ba cái cho Hà thị, Hứa thị ở một bên đưa lên một cái hà bao. Tần bà tử thấy trên mặt đất đều là tiền đồng, cười nói: "Ngày vui của lão thái thái, chúng ta cũng hưởng ké không khí vui mừng."

Nói xong liền từ trên đất cũng nhặt mấy đồng tiền, nhận lấy hà bao trong tay Hứa thị, ngoắc tay với tiểu nha hoàn phía sau một cái, hai gã sai vặt ở cửa liền khiêng một đài đồ vào, Tần bà tử cung kính giao danh mục quà tặng cho Hứa thị, Hứa thị đưa cho Thẩm Kiến Sơn, Tử Tình vừa nhìn đồ trên đài, là chín mươi chín bánh mì trường thọ, ý một thanh ngọc như ý, biểu lễ bốn nâng, lễ này không tính là nặng.

Tần bà tử dập đầu xong, liền dán mắt nhìn vào xiêm y của Hà thị, Tử Tình tất nhiên chú ý tới, trao đổi một ánh mắt với Lâm Khang Bình, rồi cười nói với Tần bà tử: "Để cho Tần ma ma chê cười, mời vào uống ly trà nóng?"

Tần bà tử cười nói: "Vậy cung kính không bằng tuân mệnh rồi, lão bà tử ta cũng nhờ phúc, vậy mà có thể uống được một ly trà thọ của lão thái thái, một lát nữa, nhưng là cũng muốn xin một ly rượu thọ uống một chút. Không cần phiền toái, ta chỉ bên cạnh lão thái thái, dính một chút không khí vui mừng."

Hứa thị nghe xong vội mang tới cái ghế, đã sớm có người dâng trà, Tần bà tử cũng không dám kiêu căng, vội nhận lấy, cười nói: "Đây là giảm thọ lão bà tử ta rồi, đa tạ."

Uống trà xong, Tần bà tử muốn cáo từ, Hứa thị giữ khách lại, Tử Tình cũng cười nói: "Không phải nói muốn xin một ly rượu thọ uống một chút, làm sao lại muốn đi?"

"Đó thật có chút lòng tham rồi, vốn là nói đùa. Ta sẽ không làm chậm trễ chính sự của các ngươi nữa, vẫn là phúc khí của lão thái thái tốt, nhìn xem, ở đây bao nhiêu tôn tử, thực làm cho người ta hâm mộ đó." Tần bà tử nói xong đứng lên cáo từ. Trạch Mỗ - diendanlequydon.com

Hà thị thấy người đi rồi, liền hỏi Tử Tình: "Rốt cuộc phu nhân nhà nàng là ai? Thế nào còn nói với ngươi là muội muội của nương ngươi?"

Tử Tình nghe xong, chỉ đành phải giải thích một phen, "Nương ta cũng không ý này, nàng là Tri phủ phu nhân An Châu, thế nhưng còn cao hơn nương ta một cấp cáo mệnh, chẳng qua, thời gian gần đây, nàng cùng mấy người Phó phu nhân vẫn thường xuyên đến, cũng quen thuộc, nói vậy hôm nay cũng là vừa vặn đến nhà ta, biết sinh nhật bà ngoại thôi?"

Tử Tình cũng không dám nói những chuyện phiền lòng này cho Hà thị nghe, chẳng qua, Hà thị cùng mọi người nghe xong là Tri phủ phu nhân phái người đến dập đầu tặng lễ, giật nảy mình, Tri phủ đại nhân thế nhưng là quan phụ mẫu lớn nhất phủ An Châu, Thẩm gia cũng chỉ là nhất giới bình dân chân chính mà thôi, nơi nào gặp được người nhà quan, đương nhiên, trừ Tử Phúc cùng Tử Hỉ.

Thẩm Kiến Sơn đưa danh mục quà tặng cho Tử Tình, Tử Tình nhìn nói: "Đã đưa tới rồi, cứ thu đi, lễ này cũng không nặng, quay về ta nói cho nương ta một tiếng."

Thẩm Bảo Phúc thấy nói: "Người đã đi rồi, chúng ta nên làm cái gì vẫn là làm cái đó đi? Tiền đồng trên đất này nếu không có người nhặt, ta sẽ nhặt, cũng đừng nói ta không nhắc nhở mọi người."

Tử Tình nghe xong cũng cười phụ họa, mọi người lại một lần nữa bắt đầu chơi tiếp, đối với bọn họ mà nói, Tri phủ phu nhân như là đám mây nơi chân trời, cũng là tuyệt đối không liên quan gì tới bọn họ, chẳng qua là nể mặt Thẩm thị, phái hạ nhân đến xã giao một chút.

Từ Thẩm gia trở về, Tử Tình về nhà mẹ đẻ trước, kể lại chuyện Tần phu nhân hôm nay, Thẩm thị nghe xong nói: "Hôm nay nàng không có tới mà? Biết được tin tức từ đâu vậy?"

Lúc này Tử Tình và Lâm Khang Bình cũng mơ hồ rồi, Thẩm thị hỏi: "Có phải ngày ấy ở tiệm cơm, Tri phủ đại nhân gì đó kia nghe thấy được chúng ta nói chuyện hay không?"

Tử Tình suy nghĩ một hồi, nói: "Nhưng là, ta không có ấn tượng chúng ta nhắc tới chuyện chúc thọ cho bà ngoại ư?"

Tăng Thụy Tường nghe xong nói: "Không bằng các ngươi về nhà trước, nhìn xem trong nhà có chuyện gì?"

Tử Tình nghe xong cùng Lâm Khang Bình về nhà, Lâm Khang Bình thấy Tiểu Phấn hỏi: "Hôm nay có bái thiếp nào đưa tới không?"

Tiểu Phấn trả lời không có, Tử Tình bảo nàng đến hỏi người gác cửa một chút, có thể có người ngoài đến thăm hỏi, Tiểu Phấn tự đi. Lát sau, liền trở về nói, "Tần đại nhân phái người đưa bái thiếp đến, bảo gia hôm nay đi qua một chuyến, Lâm Mạch nói, hôm nay gia không có ở nhà, ra ngoài chúc thọ cho lão thái thái rồi, Lâm Mạch giao bái thiếp cho Tiểu Bạch, Tiểu Bạch trả lời, bái thiếp ở thư phòng đấy."

Nhưng là, Tần đại nhân là Tri phủ đại nhân đó, có cần thiết để chuyện nhỏ này ở trong lòng không? Chẳng lẽ là Tri phủ Việt Thành có phiền toái gì rồi? Muốn tìm Lâm Khang Bình để cầu tình? Nhưng là, Lâm Khang Bình cũng không nhận được tin tức Việt Thành bên kia mà?

Không nói đến suy đoán của Tử Tình cùng Lâm Khang Bình, bên kia, Thẩm thị cùng Tăng Thụy Tường cũng là suy đoán một phen, Thẩm thị nói: "Có phải sắp đến cuối năm, bọn họ muốn làm quen với hai đứa Phúc Nhi và Tiểu Tứ hay không?"

"Nhưng là, bọn họ muốn làm quen với hai người Phúc nhi, cũng nên hướng tới nhà chúng ta mới phải, có liên quan gì đến Khang Bình? Ngươi nhìn mấy ngày nay, Tri phủ phu nhân gì đó kia, đối với Tử Tình và ngươi không biết có bao nhiêu nhiệt tình, tuyệt đối không bình thường."

Thẩm thị nghe xong thở dài: "Cái này ta trái lại cũng đã nhìn ra, theo ý ta, chờ sang năm lúc chúng ta lên Kinh, một nhà Tử Tình cũng đi cùng đi thôi, bằng không, để lại cả nhà nàng ở đây, ta cũng là không yên lòng, Khang Bình thường chạy ra bên ngoài, Tình nhi cũng là đứa không có tâm cơ, Kinh Thành tốt xấu gì còn có mấy đứa bọn họ che chở cho "
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.