Cực Võ

Chương 49: Dung Mạo Vấn Đề



Có Vô Hà Tử đứng ra vì vậy việc lớn hóa nhỏ, việc nhỏ thành không, lúc này Quách Tĩnh tuyệt đối sẽ không nhắc lại sự việc đám hộ vệ Quách phủ cùng Quách Phù, lại càng sẽ không đi hỏi nguyên do.

Dù ai đúng ai sai, việc này tuyệt không bàn lại, chỉ vì Vô Song là đệ tử do đích thân Vô Hà Tử chính miệng thừa nhận.


Đương nhiên Quách Tĩnh cũng có chút khó hiểu, về tình về lý Vô Hà Tử đều sẽ không đến tham dự sinh nhật của hắn mới đúng.


Quách Tĩnh gần như không có giao tình gì với Vô Hà Tử, có điều hắn cũng biết sức mạnh đáng sợ của Ngũ Đế cường giả, đã là Ngũ Đế liền là một loại truyền thuyết, một loại vô địch tồn tại, loại nhân vật này vốn không tài nào hạ mình đến chúc sinh nhật hắn mới phải .


Không giống với Quách Tĩnh đang không biết xử lý thế nào, Hoàng Dung nhẹ nhàng bước lên một bước, sau đó nhẹ cúi đầu với Vô Hà Tử.

Hoàng Dung thật sự có vài phần quen biết với Vô Hà Tử, ngày nàng còn bé bản thân Vô Hà Tử cũng vài lần đi qua Đào Hoa Đảo, Vô Hà Tử cùng Đông Tà quả thật có vài phần quan hệ , điều này khiến Hoàng Dung với ông cũng không quá xa lạ gì .

“Tiêu lão gia, tiểu nữ lại được gặp lão gia rồi”.


Vô Hà Tử cũng mỉm cười hòa ái với Hoàng Dung.

“Dung nhi, mấy năm không gặp, ngươi lại càng trở nên xinh đẹp, lại càng thành thục, so với mẹ ngươi lại càng giống”.


‘Dung nhi’ từ này liền rất mẫn cảm, lúc trước Vô Song còn mải chiến đấu, không tiện nhìn đông ngó tây, lúc này khi nghe hai chữ ‘dung nhi ‘ trong mắt Vô Song liền trở nên sáng hơn.


Hắn biết nữ nhân đang cúi đầu kia liền là Hoàng Dung.


Trong Kim Dung tiểu thuyết, Vô Song biết có ba cái nữ nhân có thiên tư đáng sợ nhất, đầu tiên là Vương Ngữ Yên, sau đó là Hoàng Dung, cuối cùng là Triệu Mẫn.


Triệu Mẫn là Mông Cổ quận chúa, cho dù Vô Song tò mò về nàng cũng rất khó gặp mặt, hơn nữa hắn cũng không biết cái thế giới này thì Triệu Mẫn đã sinh ra chưa nữa, mốc thời gian trong này quá loạn, hắn hiện nay mới chỉ đại khái xác định, có ba thế giới bắt đầu vận chuyển là Tiếu Ngạo Giang Hồ, Thần Điêu Đại Hiệp cùng Thiên Long Bát Bộ, ngoài ra có một thế giới đã trôi qua chính là Anh Hùng Xạ Điêu.


Đầu tiên bàn một chút về Vương Ngữ Yên, nữ nhân này có thể được Đoàn Dự thề chết yêu thương, một mực gọi là thần tiên tỷ tỷ, vượt qua toàn bộ các nữ nhân trong Thiên Long Bát Bộ, nhan sắc chỉ sợ không thua kém Tiểu Long Nữ bao nhiêu.


Dù sao kiếp trước, trong ký ức của Vô Song, cả Vương Ngữ Yên cùng Tiểu Long Nữ đều là do Lưu Diệc Phi đóng đi.

Vương Ngữ Yên đúng là rất đáng sợ, nàng có thể hiểu hết võ học trong thiên hạ, nàng như một cái máy tính siêu cường lưu trữ thông tin về võ công vậy, Đoàn Dự được nàng chỉ điểm cộng thêm Bug mà hắn mang theo liền dễ dàng được coi là một trong những nhân vật mạnh nhất Kim Dung.


Vương Ngữ Yên thiên tư võ học cực kỳ đáng sợ nhưng trong mắt Vô Song, nàng có phần không bằng Hoàng Dung cùng Triệu Mẫn.


Vô Song là người của tương lai, hắn có hứng thú rất lớn với võ học nhưng hắn biết võ học dù sao cũng không phải là con đường duy nhất, lại càng không phải là con đường rộng lớn nhất.


Nếu có Vương Ngữ Yên thiên về mặt võ công thì Hoàng Dung cùng Triệu Mẫn đều thiên về trí tuệ, hơn nữa còn là loại trí tuệ có giúp nam nhân giành thiên hạ.


Quách Tĩnh có gì ?, trong mắt Vô Song thành công của Quách Tĩnh đến từ hai điều, đầu tiên là khí vận, thứ hai liền là Hoàng Dung.


Trong Anh Hùng Xạ Điêu, bản thân Quách Tĩnh vốn rất ngốc, lại sống trong nhà Tống thối nát, Quách Tĩnh bằng cái gì có thể thủ vững Tương Dương Thành ngần đấy năm ?, bằng cái gì chống lại hùng binh Mông Cổ ?, đương nhiên là nhờ Hoàng Dung, Vô Song một mực tin tưởng là Quách Tĩnh níu chân Hoàng Dung, nếu Hoàng Dung có một vũ đài rộng lớn hơn, nàng vận mệnh liền không phải là thủ tiết cùng chồng tại Tương Dương Thành.


Đương nhiên nếu không phải là Quách Tĩnh ngốc nghếch lại thật thà tốt bụng vô cùng cũng chưa chắc đã có thể lấy được phương tâm của Hoàng Dung.


Về phần Triệu Mẫn, nàng thân là nữ nhân lại có thể độc xông trung nguyên, khiến cho lục đại phái của trung nguyên sứt đầu mẻ trán, trận Vạn An Tự nếu không phải tồn tại Vô Kỵ nhân vật thuộc hàng siêu Bug của Kim Dung, nàng chưa chắc đã thua. Triệu Mẫn thua không phải bởi vì nàng không bằng người, nàng thua bởi chính mình, thua bởi một chữ tình.


Lúc này Vô Song rốt cuộc đã được gặp 1 trong 3 nữ nhân có thể coi là thông minh nhất Kim Dung thế giới, trong ánh mắt liền xuất hiện một tia lửa nóng.


Hoàng Dung lúc này khoác một lớp ảo mỏng màu vàng, bên trong là một bộ áo liền quần màu trắng, thoạt nhìn cho người ta cảm giác nhẹ nhàng thoát tục, mái tóc đen búi cao cùng những chiếc châm cài đầu màu vàng lại tăng cho nàng vài phần quý khí.


Hoàng Dung rất đẹp, cho dù nàng đã có 1 con nhưng cũng không cách nào che đi vẻ đẹp của nàng, chiếc cằm nhọn nhỏ nhắn, khuôn mặt trái xoan, ánh mắt sáng ngời thể hiện sự cơ trí, làn da như bạch ngọc.


Năm tháng qua đi không ảnh hưởng đến nhan sắc của nàng mà lại càng làm cho nàng có thêm vài phần vũ mị, vài phần phong vận thậm chí vài phần mị hoặc, sự mị hoặc của nữ nhân trưởng thành, của nữ nhân có địa vị phi thường.


Hoàng Dung lúc này cũng cảm giác có một ánh mắt nóng rực nhìn mình, nàng liền nghi hoặc nhìn lại, sau đó nàng cùng Vô Song bốn mắt nhìn nhau.


Không thể không nói, cho dù Vô Song có ngàn cái không muốn vạn cái không muốn với dung mạo của mình hiện nay thì dung mạo của hắn cũng có một lợi ích rất lớn, hắn nhìn lén nữ nhân, cho dù bị phát hiện cũng không cần xin lỗi.


Quả nhiên Hoàng Dung ánh mắt liền hiện lên một tia kỳ quái, nhưng cũng không đối với Vô Song làm cái gì thậm chí không nổi giận.


“kỳ quái, đứa bé này sao lại nhìn ta như thế ?”.

Đây là suy nghĩ duy nhất trong lòng Hoàng Dung.


Vô Hà Tử cũng không biết việc xảy ra giữa Vô Song cùng Hoàng Dung, hắn đối với Hoàng Dung mỉm cười, sau đó nhẹ vỗ đầu Vô Song sau lưng.

“Dung nhi, lão phu ngày xưa đối với họ Hồng vốn không vừa mắt, không ngờ chỉ mấy món ăn liền sáng mắt nhận đệ tử, bất quá lúc này lão phu cũng hiểu chút chút tình cảnh của họ Hồng năm đó nha”.


Họ Hồng ở đây, tất nhiên là Cái Bang lão bang chủ - Hồng Thất Công.


Hoàng Dung nghe vậy cũng ngọt ngào mỉm cười, rồi lại nhìn Vô Song.

“Ý Tiêu gia là tiểu muội muội này cũng giống Dung nhi năm đó ?”.


Vô Song nghe đến đây, sắc mặt liền đen lại, có điều hắn chưa kịp mở miệng đã thấy Vô Hà Tử khẽ lườm mình, lập tức liền phải nuốt lời nói lại, hôm nay với Vô Song thật sự quá uất ức.


“Đúng nha, Song nhi đứa bé này tài nấu ăn tuyệt đối là thiên hạ ít có, lão phu cũng bị nó làm nghiện, so với khả năng nấu ăn của nó, thiên tư võ nghệ chỉ là thứ yếu rồi”.


“Song nhi . . .”.

Lẩm bẩm cái tên Vô Hà Tử dùng để gọi mình, Vô Song liền âm thầm quyết tâm, khi trở về Tiêu Dao Cốc nhất định phải nhổ sạch râu của lão, Song nhi danh tự này hình như trùng với Song nhi bên cạnh Vi Tiêu Bảo đi ?, dĩ nhiên Vô Hà Tử lại gọi hắn như vậy ?.


Hoàng Dung lần này khẽ cúi đầu xuống, cũng vỗ vỗ đầu Vô Song đầy thân mật.

“Tiểu muội muội thật giỏi nha, tỷ tỷ ở tuổi ngươi liền chưa chắc đã có thể làm được nha”.


Vô Song bị nàng xoa đầu, hắn liền trực tiếp không quan tâm, bất quá lúc này Vô Song mới phát hiện ra, khi Hoàng Dung cúi đầu xuống, bộ ngực sữa của nàng cũng di động theo, bộ ngực no đủ như muốn xé rách lớp ảo mỏng ra, để Vô Song có một phen rửa mắt không thôi.


“Được rồi, lần này lão phu muốn đến thăm ngươi cùng vài cái cố nhân một chút, đáng tiếc lại gặp việc mất hứng, lão phu liền mang Song nhi trở về đi, sau này nếu có thời gian rảnh, lên Tử Ngọc Sơn một chút, lão phu mời ngươi ăn đồ ăn Song nhi nấu”.


Nói rồi cũng lười để ý đến Quách Tĩnh cùng đám người bên cạnh hắn, Vô Hà Tử một tay giữ lấy Vô Song, sau đó lập tức rời đi.

Vô Hà Tử không để ý đến Quách Tĩnh cũng không có nghĩa là Quách Tĩnh cũng vậy, hắn lập tức khom lưng cúi chào, không chỉ Quách Tĩnh mà tất cả những nhân vật trong hậu viện đều cung kính cúi đầu.


‘Song nhi’ cái tên này liền trở thành chạm tay có thể bỏng, ít nhất ở đây Tống Thanh Thư cùng Dương Quá đều sẽ nhớ thật kỹ.


“Thì ra tỷ tỷ gọi là Song nhi, tên thật đẹp a. Không biết bao giờ được gặp lại tỷ tỷ”.

Đây là suy nghĩ của Dương Quá.


Tống Thanh Thư khuôn mặt vẫn phi thường nho nhã có điều trong ánh mắt xuất hiện một tia tinh quang.

“Thì ra nàng gọi là Song nhi, nếu nàng là nữ nhân của ta . . . nếu có Vô Hà Tử tiền bối hậu thuẫn, minh chủ võ lâm không phải ta còn có thể là ai ?”


Tất nhiên Vô Hà Tử rời đi nhưng Thư Sinh cùng Phán Quan vẫn sẽ ở lại, hai người không có bộ mặt lớn như Vô Hà Tử, hai người hôm nay liền thay sư phụ đến chúc mừng Quách đại hiệp, căn bản đi không được.

. . . . . . . . . .


Vô Hà Tử tốc độ rất nhanh, chỉ một thoáng đã rời khỏi Tương Dương Thành, sau đó tìm lấy một mảnh đất trống hạ xuống.


Vô Hà Tử vừa hạ xuống khuôn mặt liền giật giật.

“Tiểu tử, muốn chết, có biết đau không ?”.


Vô Hà Tử ném Vô Song xuống đất, lúc này trên tay Vô Song có vài sợi râu trắng của ông ta, vẻ mặt Vô Song cực kỳ tức giận.


“Hừ mất có mấy sợi râu thì sao chứ, lão già chúng ta ở đây hai mặt một lời đi, ngươi hại ta thật thảm a, ngươi rốt cuộc đang tính cái gì”.


Vô Song tất nhiên rất tức giận, hắn là nam nhân 100% dĩ nhiên lại mang theo khuôn mặt tuyệt thế mỹ nhân ?.


Vô Song cũng không phải người ngu, từ ánh mắt của Dương Quá cùng Doãn Chí Bình, thêm huynh đệ Võ gia, hắn rốt cuộc cũng biết dung mạo hiện nay của mình có sức sát thương thế nào.


Nếu hắn là nữ nhân hắn tất nhiên sẽ cực kỳ vui mừng . . . nhưng hắn lại là nam nhân a ?, công lý ở đâu ?.


Khuôn mặt tức giậc của Vô Song không làm Vô Hà Tử có chút nào quan tâm, ông ta lập tức gõ đầu Vô Song một cái.


“Tiểu tử, ngươi có biết tại sao lão phu phải mang ngươi đến Tương Dương Thành hay không ?”.


Vô Song nghe vậy liền thành thực lắc đầu.


Thật ra Vô Song biết Vô Hà Tử thân là ngũ đế, làm gì cũng có nguyên do, hắn chỉ đơn thuần tức giận ông ta, dĩ nhiên gọi hắn là ‘Song Nhi’ ?.


Vô Hà Tử liền thở dài ngồi xuống trên một tảng đá, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Vô Song sau đó tiếp tục thở dài.


Vô Song nhìn thấy biểu hiện của Vô Hà Tử, cũng chẳng biết phải nói gì, cũng đành ngoan ngoãn kiếm một chỗ ngồi sạch sẽ dưới mặt đất, hắn biết Vô Hà Tử đang muốn giải thích cho hắn hiểu.


Quả nhiên khi Vô Song ngồi xuống, Vô Hà Tử mới trầm ngâm lên tiếng.

“Hôm nay lão phu muốn đưa ngươi đến Tương Dương Thành, thật ra là muốn để Quách Tĩnh nhìn thấy ngươi, muốn xem biểu hiện của Quách Tĩnh”.


“Coi như ngày hôm nay lão phu vẫn tương đối hài lòng, Quách Tĩnh tiểu tử kia không có hoài nghi ngươi”.


Vô Song lúc này liền cảm thấy khó hiểu, ngón tay nhỏ nhắn chỉ vào mặt của mình.

“Quách Tĩnh ?, chúng ta hình như không có giao tình gì đi, thậm chí chưa gặp nhau lần nào ?”.


Vô Hà Tử liền lắc đầu.

“Quách Tĩnh chưa gặp ngươi nhưng hắn gặp cha ngươi, tiểu tử ngươi có biết, ngươi giống cha mình thế nào chứ ?, ngươi căn bản là phiên bản của cha ngươi khi còn bé, nếu diện mạo ban đầu của ngươi không thay đổi, chỉ sợ rất rất nhiều người nhận ra ngươi là hậu nhân của người đó”.


“Đây là trung nguyên, là thiên hạ của Đại Thanh, cho dù Thuận Trị chết đi thì sao ?, căn bản không liên quan, cha ngươi vẫn là tồn tại cấm kỵ, ngươi là hậu nhân của hắn chỉ sợ liền phải chết rất thảm”.


“Diệt cỏ không tận gốc, gió xuân lại mọc lên. Lão phu cũng đành phải thay đổi khuôn mặt của ngươi, Tiên Thiên Chí Âm Thể cùng Quỳ Hoa Bảo Điển đều có công dụng thay đổi khí chất thậm chí dung mạo, đương nhiên chỉ có tác dụng với những khuôn mặt chưa thành hình, nói đơn giản một chút là ngươi con nhỏ, dung mạo chưa thật sự định hình, Tiên Thiên Chí Âm Thể cùng Quỳ Hoa Bảo Điển liền thật sự có thể làm khuôn mặt ngươi hoàn toàn thay đổi, lại thêm chí âm đan dược Động Huyền Kim Đan liền tạo thành loại dung mạo này”.


“Nhân quả của cha ngươi rất lớn, ngươi lại quá giống phụ thân của mình, từ đó lão phu liền phải dùng cách này”.


Vô Hà Tử nói xong lại nhìn Vô Song, thật ra chính bản thân Vô Hà Tử cũng không hiểu tại sao, dung mạo của Vô Song có thể ‘tiến hóa’ đến một bước này, Vô Song cũng không biết, trong mắt Vô Hà Tử dung mạo của Vô Song chưa chắc đã thua kém Hoàng Dung hồi trẻ, dù sao Hoàng Dung khi bằng tuổi Vô Song cũng chỉ đến thế mà thôi.


Vô Song lúc này mới hiểu lý do của Vô Hà Tử, trong lòng hắn xuất hiện một cảm giác khó chịu nhưng lại không thể phát ra, hắn đương nhiên sẽ không thể trách Vô Hà Tử, cũng không thể trách phụ thân mình, nhưng hắn căn bản không muốn dung mạo xinh đẹp này.


“Thật sự không có cách nào sao ?, ta là đại nam nhân a”.

Vô Song vẻ mặt đáng thương nhìn Vô Hà Tử, khuôn mặt như sắp khóc.


Vô Hà Tử cũng chỉ đành lắc đầu cười khổ.

“Nếu có cách khác, lão phu việc gì phải khổ tâm như vậy”.


Nói đến đây Vô Hà Tử đột nhiên khựng lại, ánh mắt có chút thâm ý nhìn Vô Song.

“Có cách”.

Vô Song lập tức vui mừng, hớn hở nhìn Vô Hà Tử.

“Cách gì, sư phụ lão nhân gia người mau mau nói a “.


Vô Hà Tử vuốt vuốt bộ râu của mình.

“Dịch dung, nếu ngươi không muốn mang khuôn mặt này gặp người khác, liền cũng chỉ có cách dịch dung”.


Vô Song nghe vậy liền tương đối mất hứng, dịch dung đúng là khiến không ai gọi hắn là tiểu cô nương, bất quá cũng chỉ là thủ xảo, hắn sau này còn có huynh đệ của hắn, có nữ nhân của hắn, sao có thể cả đời ở trong lớp dịch dung.


Bất quá lời Vô Hà Tử nói cũng làm Vô Song suy nghĩ.


Bản thân Vô Song đã nhắm đến dịch dung thuật từ lâu nhưng không có ai dạy hắn, Vô Song quả thật muốn dùng dịch dung thuật để hành sự trong tương lai.


Thân phận hiện nay của Vô Song có thể nói là cực tốt.

Giả sử thế gian này chia làm chính đạo cùng ma đạo.

Về mặt ma đạo, Vô Song rất có khả năng chưởng quản Thiên Long Giáo tương lai, tiếp tục nối bước chan hắn.

Về mặt chính đạo, danh tiếng của Vô Song trên giang hồ vốn là con số 0 nhưng danh tiếng thứ này muốn kiềm cũng không khó, lại thêm hắn hiện nay được coi là đệ tử Vô Hà Tử, liền có thể coi là xuất thân cực kỳ vững chắc.


Ma đạo, chính đạo hai thứ này Vô Song căn bản không muốn buông bỏ thứ nào, hắn có hai thân phận vì cớ gì không sử dụng ?.


Muốn sử dụng hai thân phận, hắn nhất định phải biết dịch dung thuật, thậm chí phải chuẩn bị kỹ càng rất nhiều thứ.

Hắn năm nay mới có 7 tuổi, thời gian là thứ duy nhất Vô Song không thiếu.

Nghĩ đến một điểm này, hắn liền vội hỏi Vô Hà Tử.

“Sư phụ, ngài biết thuật dịch dung ?”.


Vô Hà Tử nghe vậy liền khẽ gật đầu sau đó lại lắc đầu.

“Lão phu đúng là biết dịch dung nhưng không tính là giỏi, việc này liên quan đến an nguy của ngươi, liền phải tìm dịch dung đại cao thủ mới được”.


Lời Vô Hà Tử nói cực kỳ hợp lý có điều Vô Song lại có chút trầm ngâm.


Nếu hắn muốn từ người khác học nghệ, liền phải học từ người cực kỳ tinh thông nhưng cũng phải là người hắn có thể hoàn toàn tin tưởng, bởi đây có thể sẽ trở thành bí mật lớn nhất của hắn tại thế giới này.


“Sư phụ, người có ý kiến nào không ?”.


Vô Hà Tử căn bản không cần suy nghĩ lền mỉm cười.

“Nói về dịch dung, trên giang hồ không thể không kể Cầm Đế, việc này tốt nhất ngươi nên hỏi cô cô của ngươi một chút, nàng liền có thể trợ giúp”.


Nghe đến Cô Cô, Vô Song liền mỉm cười gật đầu, cho dù Cô Cô cũng đã có nửa năm không quay về nhưng hắn biết nhất định Cô Cô sẽ trở lại, khi nhìn thấy Cô Cô, hắn liền sẽ hỏi về dịch dung vấn đề.


. . . . .. . .

Tuần này ngày 4 chương

12h trưa - 3h chiều - 6 h chiều - 9h tối

Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.