Cự Tinh Vấn Đỉnh

Chương 137



Từ buổi chiều sau khi nhóm người Ôn Tuyền bắt đầu lên tiếng, sự kiện bôi đen nhằm vào Dung Hủ lần này cũng đã cơ bản đi vào kết thúc. Kế tiếp dù nhóm anti và thuỷ quân có hất nước bẩn như thế nào đi nữa, cũng không quá có ý nghĩa, chỉ có thể chọc người ta bật cười. Mà chính thức vẽ dấu chấm tròn cho sự kiện này, chính là cái weibo tuyên truyền album của Dương Trường Trưng.

Dương Trường Trưng lại có tác phẩm mới?

Thậm chí còn là hợp tác với Dung Hủ?!

Tin tức này trong vòng nửa tiếng liền truyền khắp cộng đồng mạng, nhóm fan Dung kinh ngạc không thôi, ngay cả người qua đường cũng không dám tin xác nhận lại mấy lần, mới rốt cuộc tin tưởng: [ Dung Hủ vừa mới lấy hai đề cử ảnh đế Kim Phượng, thật sự cùng với Dương Trường Trưng phát hành nhạc sao!!! ]

Vài chục năm nay, dựa vào từng bài hit ai ai cũng biết, địa vị của Dương Trường Trưng ở giới ca hát Hoa Hạ, hiện giờ còn chưa ai có thể dao động. Người sáng tác nhạc, người soạn nhạc này, từng viết vô số ca khúc làm người ta nghe nhiều mà thuộc, hắn không thường xuyên hợp tác với ca sĩ, nhưng chỉ cần hợp tác, liền tất là tinh phẩm.

Từ mấy năm trước sau khi học sinh của hắn là Lăng Tiêu qua đời, Dương Trường Trưng liền không ra bài mới nữa. Hiện tại hắn lại cùng với Dung Hủ chế tác một album, còn đánh giá đối phương cao như thế, tin tức này lập tức hòa tan các loại tẩy não hất nước bẩn của anti fan trước đó, khiến cư dân mạng tập trung ánh mắt vào album này.

[ Dương Trường Trưng thế mà lại có bài mới? Hơn nữa còn là hợp tác với Dung Hủ? Từ từ, Dung Hủ không phải là ca sĩ nhỉ, tôi nhớ đêm qua xem lễ trao giải Kim Phượng, còn luôn nhìn thấy cậu ta. Cậu ta biết hát hả? ]

[ Tôi nghe «Thất dực» của Dung Hủ rồi, rất êm tai. Cậu ấy lại hát nữa à? Ủng hộ ủng hộ nhất định rất hay! ]

Đối với người qua đường chân chính mà nói, chỉ cần có nhạc hay, bọn họ đương nhiên vui vẻ. Mà đối với fan, khi bọn họ nhìn thấy weibo của Dương Trường Trưng, bọn họ đều kinh ngạc đến ngây người tại chỗ, qua một hồi lâu mới không thể tin được mà hoan hô.

[ A a a a a a tuần trước mị còn nói, Dung Dung hát đặc biệt hay, mỗi ngày mị đều phải nghe «Thất dực» một trăm lần a một trăm lần, hoàn toàn nghe không đủ, thế mà giờ cậu ấy lại thật sự muốn ra nhạc nè a a a! ]

[ Bốp bốp bốp ~ tiếng tát mặt giòn tan này, ha ha ha! ]

[ Giữa trưa hôm nay tui còn mắng nhau với mấy anti fan, bọn họ nói Dung Dung nhà tui không lấy được ảnh đế, cũng không thể đi ca hát chứ? Diễn hay hát giỏi! Thế nào, Dung Dung hợp tác với Dương lão, ra nhạc mới đó ~ «Thất dực» của wuli Dung Dung có lượng tiêu thụ cả triệu, chờ mong «Lời Dung» lần này! Muốn nghe Dung Dung hát! ]

[ Tôi ăn nói vụng về, không mắng anti đâu. Mua mười cái album, ủng hộ Dung Dung! ]

[ Dắt theo tui nữa, tui đặt trước hai album, một bản dùng để nghe, một bản chờ có anti còn dám nói bậy về Dung của tui, dùng đánh mặt bọn họ! ]

Mắng anti fan chỉ là chuyện trong thời gian ngắn, nhóm fan Dung càng chú ý album tên là «Lời Dung» này hơn. Dù sao thì mặt đám anti đã sớm sưng thành đầu heo rồi, bọn họ đều nấp ở trong mương rãnh không dám nói tiếp nữa, nên fan mới mặc kệ bọn họ, nhanh chóng hỏi chuyện liên quan tới album.

Vốn dĩ Dương Trường Trưng đã thương lượng với La Chấn Đào, chuẩn bị mấy ngày nay công khai chuyện chế tác album. Dương lão cũng không phải là người bảo thủ, một chút cũng không hiểu chuyện tuyên truyền PR. Chuyện Dung Hủ bị bôi đen sau lễ trao giải Kim Phượng lần này, hắn nhìn ở trong mắt, chờ chuyện gần đến kết thúc, giải quyết dứt khoát, để cho người khác không còn lời nào để nói.

Cũng chỉ có thể trách đám anti đó khéo không khéo, thế mà lại đụng vào nòng súng.

Kỳ thật những minh tinh ở sau lưng mua thuỷ quân và nick marketing đến bôi đen Dung Hủ cũng biết, một lần thất bại trên giải Kim Phượng căn bản là râu ria, diễn viên ngay lần đầu tiên đề cử đã có thể nhận giải vẫn có, nhưng mà ít càng thêm ít. Chẳng hạn như Ôn Tuyền, người ta ra mắt năm năm, mới đạt được đề cử ảnh hậu Kim Phượng, năm thứ bảy mới bắt được cái cúp đó, nhưng hiện tại người ta vẫn là ảnh hậu nổi danh nhất Hoa Hạ.

Cho nên chỉ cần tâm lý Dung Hủ mạnh một chút, liền không có khả năng bởi vì chút việc nhỏ này mà không gượng dậy nổi. Bọn họ chỉ là muốn mượn cơ hội này giảm nhuệ khí của Dung Hủ, thế phát triển của người mới này thật sự quá nhanh, nếu lại mặc cho tốc độ nhanh như vậy tiếp, nói không chừng qua hai năm là cậu ta thật sự có thể lấy được giải ảnh đế.

Mặc kệ nguyên nhân gây ra như thế nào, sau khi Dương Trường Trưng lấy việc tuyên truyền album để kết thúc, mỗi nơi trên Hoa Hạ, đều có người tức đến cắn răng.

Loại người nấp ở sau lưng ghen tị thế này là không thể tránh khỏi, sau khi Dung Hủ nói chuyện điện thoại với Dương lão, liền share weibo tuyên truyền album lần này. Đến đây, chuyện này đã không còn gì để nói, trước khi Dung Hủ rời khỏi Hoa Hạ Entertainment, La Chấn Đào nói rằng: “Chuyện lần này còn muốn tiếp tục tra không?”

Dung Hủ cầm chìa khóa xe đi đến cửa, nghe nói như thế, cậu dừng bước, quay đầu nhìn về phía người đại diện nhà mình. Dừng một chút, cậu cười nói: “Anh La, loại sự kiện bôi đen quy mô lớn thế này, sau lưng có lẽ không phải là một người. Đừng tra, không có ý nghĩa cho lắm, dù sao thì đối phương cũng chỉ có thể làm loại chuyện này, để an ủi mình.”

La Chấn Đào nghĩ nghĩ, nói: “Anh cũng nghĩ như vậy, khả năng tra ra hết tất cả mọi người không lớn, nhưng anh sẽ tra ra một vài người.”

Dung Hủ gật đầu đồng ý.

Lần này sự kiện bôi đen bùng nổ ở phạm vi rất lớn, khác với Nhâm Thư Chỉ, Lô Tường Bác, Dung Hủ cũng không có điểm đen chân chính, muốn bôi đen cậu vô cùng không dễ dàng. Một minh tinh nhỏ không làm ra nổi bút tích lớn như vậy, còn những êkip có thể làm ra bút tích lớn như vậy thì sẽ không làm đơn giản thế, vậy hẳn là rất nhiều người không hẹn mà cùng liên thủ.

Không nghĩ quá nhiều, Dung Hủ giao chuyện xử lý lúc sau cho La Chấn Đào, trực tiếp trở về nhà.

Khi trở lại nhà, người đàn ông nào đó đã làm xong cơm chiều, dị thường “hiền huệ” bưng lên trên bàn.

Thiếu niên hơi nhướn mi, sau khi thay xong quần áo, cầm đũa đặt trên bàn, lén nếm một miếng trứng gà. Còn chưa kịp đánh giá, một đôi tay rắn chắc đã từ phía sau vòng lên, nhẹ nhàng ôm eo Dung Hủ.

Môi cong lên, Dung Hủ thấp giọng hỏi: “Đồ ăn hôm nay, hình như đều là món em thích ăn?”

Người đàn ông dịu dàng đặt cằm trên vai Dung Hủ, trong miệng phả ra hơi nóng làm cậu không kiềm lòng nổi mà run người. ”Ừm, đều là món em thích.”

Dung Hủ kéo cánh tay Tần Trình, trực tiếp xoay qua ở trong ngực hắn, dựa lưng vào bàn ăn. Nhìn người đàn ông tuấn mỹ cao lớn trước mắt, trong đôi mắt trong suốt của thiếu niên đều là ý cười, cậu nhẹ giọng nói: “Luôn cảm thấy hôm nay anh không bình thường lắm, đột nhiên dịu dàng thế, có âm mưu à?”

Tần Trình bình tĩnh hỏi lại: “Có âm mưu anh sẽ nói thẳng ra sao?”

Dung Hủ: “Cho dù là em hỏi anh, anh cũng không nói à?”

Môi lặng lẽ nhếch lên một chút độ cong, Tần Trình trấn định thong dong nói rằng: “Không nói.”

Dung Hủ: “…”

Thế mà lại thật sự có âm mưu!

Bất luận là có thật sự có âm mưu không, cơm vẫn phải ăn, sau khi ăn xong, cũng nên ăn no sinh dâm dục. Sau khi lung tung gây sức ép một lúc, Dung Hủ tùy tiện mặc một cái áo sơ mi trắng, đến phòng bếp rót nước uống, chờ cậu quay đầu lại, liền nhìn thấy người đàn ông nào đó đang dựa vào cửa phòng bếp, ánh mắt yên tĩnh nhìn cậu.

Động tác hơi hơi khựng lại, Dung Hủ cầm cái ly sứ trắng, cũng không nâng bước, cứ như vậy cười nhìn đối phương.

Hai người đều không nói lời nào, chỉ an an tĩnh tĩnh nhìn người cách đó không xa, ngọn đèn sáng choang làm nổi bật khuôn mặt xuất chúng của đối phương, giống như vậy là có thể nhìn cả đời, cứ luôn lẳng lặng mà nhìn.

Thật lâu sau, Tần Trình nở nụ cười: “Hôm nay chậm hơn Dương lão một nhịp, chưa kịp đăng lên.”

Dung Hủ hơi kinh ngạc, năm phút đồng hồ sau, rốt cuộc cậu hiểu rõ, vì sao hôm nay người đàn ông nào đó đột nhiên có chút khó hiểu.

Dương lão đã đăng weibo tuyên truyền album, vậy Tần Trình tự nhiên là không tiện đứng ra. Nếu hắn lại đứng ra, vậy rất nhiều dân mạng tất nhiên sẽ chú ý tới chuyện của hắn, sẽ không hoàn toàn chú ý đến album mới của Dung Hủ nữa.

Tóm lại là, Tần Trình chỉ chậm một bước, không thể bắt kịp nhóm Ôn Tuyền, lại đụng phải Dương lão.

Giọng điệu Tần Trình bình tĩnh nói mấy lời này, chỉ như đang trình bày một sự thật, cũng không có biểu đạt cỡ nào tiếc nuối. Nhưng nhìn vẻ mặt người đàn ông lạnh nhạt trấn tĩnh, Dung Hủ đi đến trước mặt hắn, giơ cánh tay lên, nhịn không được mà xoa khuôn mặt ấy.

Tần Trình dừng nói, kinh ngạc nhìn thiếu niên trước mặt.

Sau một lúc lâu, chỉ nghe Dung Hủ cười nói: “Căn hộ hai tháng trước em đã mua xong, tháng trước nhà thiết kế giao bản vẽ, Tần Trình, em muốn làm một cái hoa viên lộ thiên.”

Trước đây lúc dì Tần đến chúc sinh nhật Tần Trình, Dung Hủ đã nói với đối phương rằng, hai người nên mua căn hộ, chỉ thuộc về hai người. Ở nơi đó, sẽ không bị bất cứ ai quấy rầy, có thể hưởng thụ rất nhiều rất nhiều hồi ức chỉ có được với đối phương.

Tuy lúc ấy là bởi vì chưa nói chân tướng cho dì Tần, phòng ngừa đối phương đột nhiên đến thăm mới quyết định mua nhà mới, mà hiện tại dì Tần đã biết chuyện hai người ở bên nhau, băn khoăn này dĩ nhiên biến mất, nhưng Dung Hủ đã sớm mua nhà rồi.

Tần Trình suy tư một chốc: “Mua tầng thượng à?”

Việc Dung Hủ làm, Tần Trình không có quá nhiều can thiệp. Chỉ có khi thiếu niên nhà mình hỏi hắn những đề tài như muốn diện tích bao lớn, có thích căn hộ độc lập hay không, Tần Trình mới có thể mở miệng trả lời.

Hai người cùng đi đến ban công, Dung Hủ nhẹ nhàng gật đầu: “Ừm, là tầng thượng, em bảo nhà thiết kế thiết kế ra một cái nhà kính thủy tinh trồng hoa. Có điều em hơi mẫn cảm với phấn hoa, cho nên không định trồng hoa, định đặt cái xích đu ở trong đó…”

Tương lai, vĩnh viễn là một đề tài tốt đẹp.

Dung Hủ từng câu từng câu nói ra tương lai của mình, mà trong tương lai đó, vĩnh viễn có sự tồn tại của một người đàn ông. Nói xong lời cuối cùng, cậu chợt phát hiện hình như mình vẫn luôn nói, mà Tần Trình thì vẫn luôn nghe, cậu nhíu mày: “Chúng ta như vậy có phải hơi vợ chồng già rồi không?”

Tần Trình vươn tay ôm eo cậu, lý lẽ đương nhiên nói: “Không tốt sao?”

Dung Hủ trực tiếp tránh khỏi cái ôm này, vẻ mặt nghiêm túc trịnh trọng nói rằng: “Năm nay em mới hai mươi tuổi, còn chưa tới sinh nhật, anh làm vợ già, em mới không cần làm chồng già đâu.”

Tần Trình: “Anh là vợ già, em là chồng già?”

Dung Hủ có chút kinh ngạc: “Trọng điểm chú ý của anh có phải hơi sai sai không?”

Trả lời thiếu niên, là người đàn ông đột nhiên in xuống một nụ hôn: “Chúng ta đi nhìn xem, rốt cuộc có phải là vợ chồng già không.”

Lại gây sức ép đến nửa đêm, lúc đến cao trào, thiếu niên đưa tay che lại đôi mắt ướt át, khàn giọng nói rằng: “Tương lai còn có nhiều năm như vậy…”

Người đàn ông cúi người xuống, dịu dàng đặt một nụ hôn trên đôi môi sưng đỏ của thiếu niên: “Bất luận bao nhiêu năm, anh đều đi với em.”

Chiều hôm sau, Tần Trình ngồi máy bay rời khỏi Hoa Hạ, bay đến Canada quay phim. Cùng lúc đó, Dung Hủ và La Chấn Đào thương lượng xong, hai ngày nữa quay MV cho album.

Khác với «Thất dực», album «Lời Dung» lần này tổng cộng có chín ca khúc, không có khả năng chỉ tốn một hai ngày liền quay xong hết toàn bộ MV. Trong chín bài này, có năm sáu bài đang tìm kiếm diễn viên mới thích hợp, để biên kịch sáng tác kịch bản, định quay MV phim ngắn.

Loại MV phim ngắn này vô cùng thông thường trong giới, ca sĩ lấy thân phận khách quan kể lại một câu chuyện, không tham dự tình tiết phát triển, mà nhân vật chính trong MV thì thể hiện ra vui buồn li hợp, dùng ca từ lấy hình thức câu chuyện bày ra.

Ngoài ra, ca khúc chủ đề «Lời Dung» và hai ca khúc khác, thì cần Dung Hủ tự diễn.

Dương lão cũng không tham dự chế tác MV, La Chấn Đào liên hệ một vị đạo diễn nổi danh trong giới. Vị đạo diễn này đến từ Hollywood, tuy rằng trẻ tuổi, vài năm nay lại vô cùng hot, đã từng quay phim quảng cáo tuyên truyền cho mấy nhãn hiệu thời thượng lớn, lần này cũng nhờ có Clemens âm thầm trợ giúp, mới có thể mời đối phương đến quay MV cho album của Dung Hủ.

Vị đạo diễn trẻ tuổi này sau khi đến Hoa Hạ, không hề trì hoãn lập tức đến phim trường, an bài bối cảnh. Chờ một tuần sau, tất cả bối cảnh đều đã xử lý hoàn tất, mấy bài mà Dung Hủ tham diễn đều do hắn quay, còn mấy MV phim kia thì do một đạo diễn Hoa Hạ khác quay.

Khi gặp vị đạo diễn tóc nâu ấy, Dung Hủ trực tiếp tiến lên, cười nói: “Chào anh, Lucas.”

Lucas sang sảng cười: “Quả nhiên hệt như Cle nói, Dung, rất hân hạnh được biết cậu. Một tuần kế tiếp, tôi sẽ cùng cậu quay MV, hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ.”

Dung Hủ cười nhạt nói: “Chúng ta nhất định sẽ hợp tác vui vẻ.”

Lucas cười càng thêm xán lạn: “Tôi thích sự thẳng thắn của cậu.”

Bề ngoài của đạo diễn Mỹ trẻ tuổi này cũng không anh tuấn suất khí như Clemens Hult, nhưng mà trên việc quay những cảnh tượng lớn, cũng không kém hơn bạn tốt của hắn.

Hoa Hạ Entertainment đầu tư tài chính tám số cho album của Dung Hủ, vốn dĩ La Chấn Đào cho rằng giàu có dư dật, lại không nghĩ rằng, Lucas vừa mới quay MV đầu tiên, liền trực tiếp thuê một cái máy bay trực thăng, tương đối hào phóng.

Đối với việc này, Lucas giải thích: “Flycam cũng không phải là không được, nhưng mà La tiên sinh, nó không quay ra được tiết tấu và sự kích thích mà tôi muốn.”

La Chấn Đào không hiểu loại chuyện ở phương diện nghệ thuật, chỉ có thể báo việc này cho công ty. Hắn trăm triệu lần không ngờ, công ty thế mà một chút cũng không khiển trách loại hành vi “lãng phí tiền” này, ngược lại an bài người thông báo với hắn: “Cấp trên quyết nghị thông qua, nếu tài chính không đủ, còn có thể xin thêm.”

La Chấn Đào: “…”

Xem ra, là hắn đánh giá thấp trình độ coi trọng của công ty đối với Dung Hủ.

Khi một đạo diễn ưu tú và một diễn viên ưu tú tổ hợp với nhau, đây tuyệt đối là một chuyện thoải mái sung sướng. Ngày đầu tiên, Dung Hủ và Lucas còn cần cọ xát thêm, NG vài cảnh tương đối mấu chốt. Đến ngày hôm sau, hai người nhanh chóng tìm được sự ăn ý, xế chiều hôm đó, liền quay xong MV của một bài hát tiếng Anh.

Ngày thứ ba, quay xong MV một bản tình ca.

Ngày thứ tư và ngày thứ năm, MV ca khúc chủ đề «Lời Dung» quay xong, ngắn hơn thời gian dự tính tận hai ngày, hoàn thành công việc sớm.

Lúc quay MV, đồng thời, La Chấn Đào cũng an bài êkip tuyên truyền, lén quay một ít cảnh hậu trường đưa lên internet, coi như tuyên truyền. Đồng thời, hắn còn liên hệ một tạp chí cao cấp, tuần sau tiếp nhận phỏng vấn, xem như tạo thế cho «Lời Dung».

Năm ngày đi qua, sau khi Dung Hủ quay xong MV ba bài này, sáu cái MV khác mới quay được đến cái thứ hai. Vị đạo diễn Hoa Hạ kia là Sở Kỳ giới thiệu cho Dung Hủ, thường xuyên quay MV cho ca sĩ, kinh nghiệm phong phú, nhưng không bột đố gột nên hồ. Đạo diễn kỹ thuật tốt, thực lực mạnh, nhưng mấy diễn viên kia đều là diễn viên hạng hai hạng ba La Chấn Đào tìm tới, không thể lập tức đạt tới yêu cầu của đạo diễn.

La Chấn Đào cảm khái nói: “Thật ra thì tiểu Hủ, cậu có thể tự mình đóng MV, mời thêm một người bạn tốt trong giới.” Dừng một chút, hắn bổ sung: “Anh nhớ Sở Kỳ có một bài hát, mời Hạ Mộ Nhan đến quay MV với hắn, hiệu quả rất tốt.”

Nghệ nhân hạng một không có khả năng đến quay MV cho Dung Hủ, lại càng không cần nói ảnh đế ảnh hậu, nhưng nếu MV này là do bản thân Dung Hủ đóng, vậy cậu có thể mời bạn của mình, xem như biểu diễn hữu nghị.

Nghe La Chấn Đào nói, Dung Hủ lại nhẹ nhàng mỉm cười: “Còn có lần sau hả, anh La?”

La Chấn Đào sửng sốt: “Không có lần sau à?”

Dung Hủ ý vị sâu xa nhìn hắn: “Có lẽ có đi.”

Sau khi chúc mừng với Lucas một phen, vị đạo diễn này không thể chờ đợi được mà mang một đống video tư liệu, về nước Mỹ. Hắn dùng phòng làm việc của mình cắt nối biên tập ba MV này, do êkip cá nhân của hắn tự mình khai đao.

Ba ngày sau, Dung Hủ đến ban biên tập tạp chí «Muse» Hoa Hạ, tiếp nhận phỏng vấn. Phụ trách tiến hành phỏng vấn cậu chính là phó chủ biên tạp chí, Dung Hủ rất biết nắm đề tài, khiến nữ cường nhân ấy thường thường che miệng cười khẽ, toàn bộ cuộc phỏng vấn tràn ngập tiếng nói cười.

Tiếp qua một tuần, «Muse» liền đăng ngoài lề phỏng vấn lần này ngay trên trang weibo của mình.

Tổng cộng chín tấm ảnh, thiếu niên tuấn tú xinh đẹp mặc áo sơmi màu trắng, dựa nghiêng vào bức bối cảnh màu vàng sáng, mỉm cười vươn tay về phía màn ảnh. Ánh mắt cậu dịu dàng, hai mắt trong suốt, chỉ an tĩnh mà cười, liền khiến người ta cảm thấy năm tháng yên bình, tâm linh trầm tĩnh.

Ảnh ngoài lề lần này khiến cho fan nhiệt liệt thảo luận.

Trước đó La Chấn Đào luôn công khai ảnh spoil MV, cũng đã khiến nhóm fan tràn ngập chờ mong với album này, mà hiện giờ, «Muse» lấy “Lời Dung” đến đặt tên cho chuyên đề phỏng vấn Dung Hủ lần này, càng khiến fan kích động không thôi.

[ Thật ra thì cẩn thận ngẫm lại, «Mai phục» chiếu vào cuối năm kia, tôi mới biết Dung Dung chưa đến hai năm. Nhưng tôi càng ngày càng thích Dung Dung, càng ngày càng thích, thật muốn xem càng nhiều phim Dung Dung đóng, thật muốn nghe càng nhiều bài Dung Dung hát! ]

[ Muốn nghe «Lời Dung» +1, chín bài hát ấy nhất định là đặc biệt đặc biệt hay! ]

[ Chỉ mình mị cực kỳ muốn mua «Muse» tháng sau hả? Chỉ nhìn mấy tấm ảnh này thôi mị liền muốn điên rồi, không biết ảnh bìa là bộ dạng thế nào. Mị mặc kệ, mị muốn mua tạp chí của ông xã nhà mị, muốn mua hai quyển, một quyển xem, một quyển liếm ~\(≧▽≦)~ oa oa oa ]

La Thiến phụ trách tiến hành liên lạc với nhóm fan, La Chấn Đào thì dẫn dắt êkip PR tiến hành công tác tuyên truyền. «Muse» vừa mới công khai dự bán trên mạng, trong mười phút, liền đạt được lượng dự bán hơn hai mươi ngàn bản; xế chiều hôm đó, La Chấn Đào liền thương lượng với Dương lão, quyết định nhân cơ hội công khai thời gian phát hành «Lời Dung», lại để Dung Hủ dùng acc của mình công bố.

[ Dung Hủ: #714 Lời Dung Dung nhan# lời muốn nói với các bạn, đều ở trong đó. Ngày 14 tháng 7 năm 2045, nói với bạn… suỵt, tôi yêu bạn. [hình ảnh] [hình ảnh] [hình ảnh] ]

Ba tấm ảnh đều là ảnh tự chụp, nhưng mà bối cảnh mỗi tấm ảnh đều khác nhau.

Bối cảnh tấm đầu tiên là phim trường chỗ Lucas, Dung Hủ chụp một tấm ảnh chung, trong hình, vị đạo diễn nước Mỹ ấy làm động tác khoa trương, hết sức khôi hài; tấm thứ hai lại là khi Dung Hủ cố ý đến hiện trường quay MV khác tham ban, chụp ảnh chung với vài diễn viên người mới.

Mà trong tấm ảnh thứ ba, lại là một cành hoa hồng trắng mềm mại ướt át.

Ngón tay thon dài trắng nõn tránh khỏi gai nhọn, nhẹ nhàng cầm cành hồng trắng noãn ấy, thiếu niên hơi hơi cúi đầu, hoa hồng trắng che ở trước môi cậu, chỉ lộ ra một đường cong cằm tốt đẹp. Toàn bộ ảnh chụp chỉ có nửa mặt dưới, căn bản thấy không rõ khuôn mặt, nhưng mà tất cả fan Dung gần như là lập tức nhận ra ——

[ A a a a a Dung của tui! Dung của tui đẹp quá! Tui muốn liếm bình QAQ!!! ]

Sự chờ mong của nhóm fan với «Lời Dung», theo mấy cảnh hậu trường spoil, càng thêm nồng nhiệt. Rất nhiều người qua đường nhiệt tình yêu thương âm nhạc cũng chờ đợi album này phát hành, đến lúc đó có lẽ họ có thể không đi mua album, mà sẽ ở trên mạng nghe thử một phần trước, chỉ cần hay, bọn họ tuyệt đối sẽ không chút do dự bỏ tiền túi, mua album về.

Thời gian chậm rãi vượt qua trong sự chờ mong của fan, Dung Hủ lại vượt qua ba ngày nghỉ ngắn ngủi, giữa tháng sáu, cậu bay đến Mỹ, ở Washington gặp được Clemens và Jennifer đã lâu không thấy.

Khi nhìn thấy Dung Hủ, đạo diễn tóc vàng cao lớn tuấn mỹ nói thẳng: “Sau khi từ Hoa Hạ trở về, Lucas cứ luôn luôn khen cậu với tôi.”

Dung Hủ mỉm cười: “Hóa ra Lucas luôn thích khen người ta sau lưng à? Kỳ thật tôi không để ý đâu, hắn có thể ở trước mặt tôi khen tôi mà.”

Clemens co rút khóe miệng: “…”

Jennifer bên cạnh lại cười nói: “Mấy tháng không gặp, Dung, cậu càng biết cách làm thế nào để Cle im miệng hơn trước kia.”

Dung Hủ vô tội chớp mắt mấy cái.

Clemens nhướn mày, nhìn về phía Jennifer: “Rất nhiều nữ minh tinh đều nói, tôi là người hài hước khôi hài. Jennifer, là cái gì khiến cô không giống những nữ minh tinh khác, vội vàng hy vọng tôi câm miệng như thế?”

Jennifer nhún vai, không trả lời vấn đề này, chỉ cười nói với Dung Hủ: “Xem, Dung, tôi nói không sai đi. Kỳ thật lúc quay phim Cle vẫn dễ ở chung, khi đó tính tình hắn tuy rằng kém, nhưng trong mắt chỉ nhìn thấy phim, ít nhất sẽ không cả ngày kiêu ngạo mà khoe khoang, sẽ không tự kỷ như vậy.”

Clemens cười nhạo một tiếng, không phản bác nữa, nhưng bộ dáng kiêu ngạo của hắn thì đã sớm viết rõ ở trên mặt.

Bắt đầu từ tuần này, «Ba nghìn hai trăm dặm» tiến vào kỳ tuyên truyền. Hậu kỳ chế tác phim chỉ còn lại một phần năm, quyết định cuối tháng bảy chiếu phim, Dung Hủ đi theo đoàn phim này, tiến hành tuyên truyền điện ảnh trong phạm vi toàn cầu.

Mà sau hôm Dung Hủ đến nước Mỹ, tháng sáu «Muse» lộ diện với cả nước, đồng bộ phát hành. Cùng ngày hết hạn phát hành, «Muse» kỳ này có lượng tiêu thụ internet cao tới 32 nghìn bản, buổi sáng tám giờ, khi rất nhiều tộc đi làm vội vã chạy tới công ty, bọn họ vừa mới đi ngang qua sạp báo, liền dừng bước chân.

Chỉ thấy trên sạp báo, đặt từng xấp tạp chí thật dày. Trên bìa, một thiếu niên tuấn tú mặc áo sơmi trắng gần như trong suốt, ngồi trên ghế, ánh mắt sâu thẳm nhìn màn ảnh.

Hai tay cậu tùy ý đặt trên lưng ghế dựa, cúc áo sơmi buông lỏng hai cái, lộ ra xương quai xanh trắng nõn yếu ớt và một cái bóng mờ mê người. Giữa ngón tay xinh đẹp dài nhỏ, có một cành hồng màu trắng, giữa tầng tầng cánh hoa giống như tản ra mùi thơm ngát nhàn nhạt, móng tay đầy đặn mượt mà, trong suốt đến độ dường như phát sáng.

Mà khi chăm chú nhìn kỹ, lại nhịn không được đắm chìm trong đôi mắt trong suốt sáng ngời của thiếu niên.

Lời Dung?

Quả nhiên là dung nhan*.

*Lời Dung (tên gốc là Dung ngôn), “ngôn” và “nhan” đều đọc là “yán”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.