Cự Long Thức Tỉnh

Chương 685



Chương 685

Lúc này, Hoàng Cửu không nói hai lời, lại là một quyền đánh vào bụng Lưu Hạo, lần này còn ra tay mạnh hơn với cú đánh Tôn Thiếu Dương.

Lưu Hạo trực tiếp bay rớt ra ngoài mấy mét, gã nằm trên đất, miệng không ngừng phun máu tươi.

Lưu Hạo chẳng qua cũng chỉ là người bình thường, có thể có chút danh tiếng cũng là dựa vào lòng dạ ác độc mà thôi, gã nào có phải đối thủ của Hoàng Cửu.

Gã còn chưa nhìn rõ quyền này thì đã bị đánh bay.

Một đám đàn em của Lưu Hạo nhìn thấy đại ca nhà mình bị người ta đánh một quyền hộc máu, bọn chúng tay cầm dao, mặt đầy kinh hoảng không biết làm sao.

Bình thường bọn chúng bắt nạt người bình thường còn được, nhưng gặp phải đám côn đồ chân chính như Hoàng Cửu và Phù Đồ thì cũng phải sợ hãi.

Lúc này, Lưu Hạo giãy giụa ngẩng đầu lên, gã chật vật nói: “Con mẹ nó, mày có biết lão đại của ông đây là anh Đồ không, chúng mày dám động đến tao, anh Đồ sẽ không bỏ qua cho chúng mày đâu”.

Lời Lưu Hạo vừa nói ra, Lục Hi thiếu chút nữa bật cười.

Còn Phù Đồ lại càng tức giận.

Cái tên ngu xuẩn này đắc tội với anh Lục không nói, lại còn dám mạo muội dùng tên mình nữa.

Hoàng Cửu nhấc Lưu Hạo lên, lại một quyền đánh vào bụng gã.

Lưu Hạo liền “phụt” một tiếng, gã phun ra một hớp máu lớn, mặt như giấy vàng.

Lúc này, Hoàng Cửu mới lên tiếng: “Còn dám mạo muội dùng tên của anh Đồ, chọc mù mắt chó của mày đi”.

Trong lòng Lưu Hạo kinh hãi.

Gã không còn cách nào khác, hai người này hung tàn như vậy, gã không phải đối thủ, chỉ đành lấy danh Phù Đồ ra xem có thể trấn áp được hai người này không. Phải biết rằng danh của anh Đồ vang khắp Tây Bắc, dù ai nghe cũng phải sợ hãi vài phần.

Lúc này, Lục Hi đi tới bên cạnh Lưu Hạo, anh cười ha ha một tiếng rồi nói: “Tôi nói cho anh biết, mượn danh Phù Đồ dọa người thì tối thiểu cũng phải quen biết người ta đúng không. Tôi thấy anh đang làm ra một câu chuyện cười đó”.

Trong lòng Lưu Hạo kinh hãi, gã nơm nớp lo sợ đáp: “Làm sao, lời tôi nói là thật”.

“Làm sao hả”, Lục Hi chỉ vào Phù Đồ rồi nói: “Người này chính là anh Đồ trong miệng anh đấy, sao thế, hai người quen nhau ư?”

Lưu Hạo nghe vậy thì lập tức cảm nhận được một luồng khí lạnh từ lòng bàn chân dâng thẳng lên đỉnh đầu.

Danh tiếng vang xa, địa vị của Phù Đồ ở Tây Kinh hay thậm chí là ở võ đạo Tây Bắc cũng như là Thiên Vương Lão Tử vậy. Loại kiến hôi như gã còn không có nổi tư cách được gặp mặt thì sao có thể quen biết cho được.

Khi biết được Phù Đồ chân chính đang ở đây, Lưu Hạo run rẩy cả người, một dòng nước nóng từ đũng quần chảy xuống, sau đó là mùi khai tràn ngập khắp nơi.

Lục Hi bịt mũi, lập tức tránh ra xa.

Mà Hoàng Cửu cũng ném Lưu Hạo ra, vẻ mặt ghê tởm.

Lưu Hạo đã sợ mất mật rồi.

Còn sắc mặt của Tôn Thiếu Dương thì càng thêm tím tái.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.