Cự Long Thức Tỉnh

Chương 670



Chương 670

Liễu Tư Vũ đáp: “Tối nay ông nội cháu đột nhiên qua đời, nhưng cháu lại có chuyện cần bàn bạc với chú Vương, cho nên để tang tới đây, xin thứ lỗi”.

Lập tức, đám người nhà họ Vương giả bộ đau lòng ôm đầu, còn suýt nữa bật khóc.

Một lúc sau, Vương Tử Nguyệt mới bảo cô ngồi xuống, còn Lục Hi và Chu Tiên Hiền đứng sau lưng cô ta.

Liễu Tư Vũ có chút không dám, nhưng Lục Hi liếc mắt nhìn, cô ta mới dám ngồi xuống.

Lúc này, Vương Tử Nguyệt nói: “Đại tông sư Liễu qua đời, quả thật là tổn thất rất lớn của Túc Cam chúng ta”.

Liễu Tư Vũ nghiêm mặt nói: “Chú Vương, cháu tới đây không phải vì chuyện này, mà là có chuyện khác”.

“Cháu gái cứ nói, chú Vương nhất định sẽ cố hết sức hỗ trợ”, Vương Tử Nguyệt nói đầy chân thành.

Lúc này, Liễu Tư Vũ nói: “Nghe nói chú Vương Thế Quý có mảnh đất ở Tây Kinh đang giao dịch với tập đoàn Giai Mĩ, vốn dĩ đã bàn xong giá cả, nhưng đột nhiên nâng giá. Ý của cháu là cháu có chút quan hệ với tập đoàn Giai Mĩ, cháu hy vọng chú Vương Thế Quý có thể theo như giá cả đã bàn xong lúc trước bán mảnh đất kia cho Giai Mĩ”.

Vương Tử Nguyệt nghe xong, ông ta nhướng mày nói: “Cháu gái à, đây là chuyện của anh em chú, chú cũng không dễ nhúng tay vào, hay là cháu đi hỏi ý của cậu ta đi”.

Nói xong, Vương Tử Nguyệt nhìn về phía Vương Thế Quý.

Đột nhiên Liễu Tư Vũ nói yêu cầu như vậy, Vương Tử Nguyệt vẫn có chút bất ngờ.

Nhưng không gấp, đá quả bóng này sang cho Thế Quý là được, cứ từ từ thôi. Ông ta tin chắc rằng Liễu Tư Vũ không thể nào chỉ tới vì chuyện này. Có lẽ chuyện này chỉ là một lý do mà thôi, mình cứ kiên nhẫn chờ đợi là được.

Lúc này, sắc mặt Vương Thế Quý trầm xuống, hắn ta nói: “Cháu gái à, chuyện này e rằng chú không giúp nổi cháu đâu”.

Vương Thế Quý từ chối.

Đùa à, miếng thịt béo dâng đến miệng, làm sao hắn ta có thể nhổ ra được.

Nếu là trước kia có Liễu Bồi Nhiên ở đây, dù Liễu Tư Vũ nói lời này, Vương Thế Quý cũng phải nể mặt đồng ý.

Nhưng bây giờ nhà họ Liễu chả là cái thá gì, chỉ dựa vào một câu nói của Liễu Tư Vũ, hắn ta nào có thể chắp tay nhường cho người khác mấy trăm triệu, quả thật là buồn cười.

Nghe thấy Vương Thế Quý nói từ chối, trong lòng Liễu Tư Vũ đau đớn.

Nếu là trước kia, Vương Thế Quý nào dám nói như vậy với mình, ông nội vừa đi, thế giới lập tức thay đổi.

Nhưng cô ta không phải đến cầu xin Vương Thế Quý, chuyện của anh Lục nhất định phải làm.

Có Lục Hi làm chỗ dựa, Liễu Tư Vũ cũng không yếu ớt chút nào.

Lập tức Liễu Tư Vũ cũng trầm mặt xuống, cô ta nói: “Chú Vương, cháu khuyên chú nên đồng ý, lời của nhà họ Liễu nói ra, trước giờ chưa từng thu hồi”.

Đám người nhà họ Vương nghe xong, nhất thời bọn họ biến sắc.

Nhất là Vương Tử Nguyệt, ông ta đã giận không kiềm được.

Nhà họ Liễu bây giờ ở trước mặt ông ta có là cái thá gì đâu, một đứa nhóc con mà cũng dám mạnh miệng như vậy.

Vương Tử Nguyệt vỗ bàn nói: “Liễu Tư Vũ, nhìn vào thể diện của Liễu Bồi Nhiên tôi gọi cô một tiếng là cháu gái, nhưng cô láo xược như vậy, người làm chú này không thể không dạy dỗ cô”.

Vương Tử Nguyệt ngang nhiên trở mặt với Liễu Tư Vũ.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.