Cự Long Thức Tỉnh

Chương 562



Chương 562

Bà ta và chồng mình Đỗ Phái Nhiên được một ông chủ tư nhân tài trợ cho đi Châu Âu du lịch, từ Cảng Đài quá cảnh về đây. Mang danh nghĩa là du lịch nhưng thực ra là đi khảo sát.

Trong lúc này, hai bọn họ còn mua vô số hàng xa xỉ, tất cả đều được ông chủ tư nhân kia tài trợ. Bà ta đang mặc bộ váy đắt đỏ nhất, nếu bị tra ra thì cả hai bọn họ sẽ tiêu đời.

Nghĩ vậy, Trâu Lệ Hồng run rẩy, muốn giải thích vài câu, nhưng dưới uy thế của Vân Thắng Quốc, người mồm loa mép giải, kiêu căng ngạo mạn như bà ta lại chẳng nói được thành lời.

Lúc này, chỉ thấy Vân Thắng Quốc nói: “Cô Ngư Bạch, chúng ta đi vào văn phòng chờ đi, cô không phải người có tội, cần gì phải ở lại đây”.

Nói xong, Vân Thắng Quốc đích thân đỡ Ngư Bạch dậy, cũng nhìn Lục Hi.

Lục Hi gật đầu, quay người đi ra bên ngoài.

Người vừa tới nói: “Tôi là Từ Xuyên, đồn trưởng đồn cảnh sát của sân bay, có hành khách tố cáo cô cố tình sỉ nhục và công kích cô ấy, mời cô đi theo tôi”.

Đồn cảnh sát ở sân bay và tiếp viên hàng không tuy cùng một đơn vị nhưng phụ trách những công việc khác nhau, không hề qua lại, Ngư Bạch cũng không quen biết họ.

Bị họ gọi đi, Ngư Bạch cũng bất đắc dĩ, chỉ có thể đi theo Từ Xuyên.

Lục Hi cũng đứng dậy: “Tôi là bạn của Ngư Bạch, tôi sẽ đi cùng cô ấy”.

Từ Xuyên liếc mắt nhìn Lục Hi: “Xin lỗi, chuyện này không liên quan gì tới anh. Anh là bạn của cô ta thì cứ đợi ở đây là được, đợi việc của cô ta xử lý xong, hai người muốn làm gì thì làm”.

Lục Hi nhất thời không thể phản bác lại lời nói của Từ Xuyên, bởi chuyện này quả thực không liên quan gì tới anh.

Ngư Bạch chỉ có thể cười khổ với Lục Hi: “Thôi, cảm ơn anh, cũng không có gì ghê gớm lắm đâu, tôi tự đi là được”.

Nói rồi, Ngư Bạch rời đi cùng Từ Xuyên.

Nhìn Ngư Bạch đi rồi, Lục Hi ngồi lại trong phòng chờ, tiếp tục chờ đợi.

Chẳng bao lâu sau, Ngư Bạch được dẫn tới đồn cảnh sát của sân bay.

Lúc này, hai vợ chồng kia đang ngồi trong phòng làm việc của đồn trưởng mà cười khẩy, mà tổng giám đốc Cao Kiến Dân của sân bay Tây Kinh đang mỉm cười đứng bên cạnh tiếp chuyện.

Trong lòng Cao Kiến Dân cũng tức nghẹn vì cô tiếp viên hàng không không có gì nổi bật kia.

Người này là Đỗ Phái Nhiên, người đứng thứ hai trong thành phố, vợ của ông ta – Trâu Lệ Hồng cũng là lãnh đạo một khu, họ không chọc vào được.

Bởi vì sân bay này vẫn luôn chịu hai tầng quản lý, công ty hàng không mà họ trực thuộc chỉ quản lý về nghiệp vụ, chính phủ địa phương mới quản lý vận hành. Người đứng thứ hai này cũng có thể gọi là lãnh đạo cấp trên của họ, lãnh đạo cấp trên bị thuộc hạ của mình bắt nạt, ông ta không tức giận mà được à?

Người đàn ông kia ngồi ở đó, lạnh lùng nói: “Thật không ra làm sao, tố chất của hiện giờ của tiếp viên hàng không thế nào vậy, các người làm ăn thế à?”

Với tư cách là người đứng thứ hai của thành phố Tây Kinh, Đỗ Phái Nhiên trước nay luôn cao cao tại thượng, có bao giờ bị tiếp viên hàng không chỉ trỏ nọ kia đâu? Nhất là sau cùng cô tiếp viên hàng không này còn khiến đám đông tấn công bằng ngôn ngữ vợ ông ta, đúng là làm ông ta tức chết.

Thế nên, vừa mới hạ cánh, ông ta đã gọi ngay cho người đứng đầu khu Nam Sơn phụ trách nơi này, gọi tổng giám đốc của họ tới xử lý chuyện này, tuyệt đối không thể nương tay với cô tiếp viên kia.

Cao Kiến Dân vừa nghe thấy Đỗ Phái Nhiên nói vậy lập tức mỉm cười đỡ lời: “Xin lỗi lãnh đạo, đây là sơ suất của chúng tôi, sau này nhất định sẽ cải thiện ạ”.

Đỗ Phái Nhiên là người có quyền lực, đưa ra đề nghị hành chính cho công ty hàng không là có thể sa thải ngay một tổng giám đốc như ông ta. Đứng trước mặt người này, Cao Kiến Dân không thể cứng rắn được.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.