Công Khai

Chương 86: PN12



Dịch: Thiên Thiên

Nội thất bên trong của lâu đài tràn ngập những hoa văn chạm khắc phức tạp và huyền bí, nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện, những hoa văn này giống hệt như cây hoa bỉ ngạn đen trên lưng Hạ Linh Tễ, ngay cả những cái giá cắm nến hoa lệ trên vách tường cũng được khắc hoa văn như vậy.

Vừa tôn quý lại toát ra hơi thở cổ xưa đầy quỷ dị.

Làm người ta không tự chủ được mà bị thu hút, mê hoặc.

Tần Mang ngửa đầu lên nhìn khuôn mặt tuấn mỹ, ngũ quan đầy thâm thúy của người đàn ông, những lời ngăn căn cô tỏ tình ngày đó chợt hiện lên trong đầy cô.

Cuối cùng cũng hiểu.

“Chờ thêm chút nữa” có nghĩa là gì?

Hạ Linh Tễ muốn cô đợi anh tỏ tình trước.

Lâu đài cổ tích, tòa núi đá quý lấp lánh, vương miện kim cương, nam chính vừa đàn dương cầm vừa hát tình ca, đây đều là cách tỏ tình mà Tần Mang thời thiếu nữ mong muốn nhất.

Chẳng trách năm nay Tiểu dưa hấu không nhắc tới sinh nhật cô.

Hóa ra không biết từ khi nào, đã bị Hạ Linh Tễ “xúi giục”.

Thậm chí còn tiết lộ bí mật thời thiếu nữ của cô cho anh!

Tần Mang rưng rưng khóe mi, đáng thương bĩu môi hỏi: “Bây giờ em có thể nói được chưa?”

Đáy mắt Hạ Linh Tễ chợt hiện lên một tia ngẩn ngơ hiếm thấy.

Phải mất vài giây anh mới phản ứng lại là cô đang nói cái gì.

Người đàn ông hơi cúi người, nhẹ nhàng hôn lên nốt ruồi nhỏ nhắn màu đỏ trên chóp mũi của cô: “Có thể.”

“Em có thể nói bất cứ điều gì.”

Tần Mang đang định mở miệng nói, nhưng trong đầu đã hỗn loạn.

Muốn nói thích anh.

Muốn nói yêu anh.

Nhưng những từ này đều bị Hạ Linh Tễ giành nói hết rồi.

Hạ Linh Tễ thấy khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô nghẹn đến đỏ bừng lên, anh kiên nhẫn an ủi cô: “Từ từ nghĩ.”

“Chúng ta có thời gian cả đời.” softttttt

Tần Mang chậm rãi bình tĩnh lại dưới sự quay cuồng mãnh liệt của tình yêu, nhướng hàng mi sớm đã ẩm ướt lên, nắm lấy bàn tay đang buông xuống của người đàn ông, đặt lên vị trí trái tim mình, chiếc cằm thanh tú tinh xảo hơi nhếch lên, kiêu ngạo và dè dặt nói:

“Chúc mừng Hạ tổng nhà chúng ta nha, đã có được trái tim của của công chúa điện hạ.”

Hạ Linh Tễ chậm rãi cười nói: “Đây là— vinh hạnh của Hạ mỗ.”

Mấy phút sau.

Hạ Linh Tễ dẫn nàng công chúa của mình đi về phía ngọn núi đá quý bên cạnh cầu thang.

Lúc này công chúa Tần mới có tâm trạng để thưởng thức ngọn núi đá quý chỉ dành riêng cho mình này.

Bảo Hạ Linh Tễ chụp cho cô rất nhiều tấm ảnh.

Mới vui vẻ mãn nguyện.

Ngón tay mảnh khảnh cầm viên kim cương hồng có giá trị nhất ở đó, có lẽ giá trị của nó có thể mua cho Hạ Linh Tễ vài chiếc máy bay tư nhân mà anh yêu thích,

Tần Mang biết, anh thu thập được từng này cũng không hề dễ dàng gì.

Nhìn thấy hốc mắt cô lại bắt đầu đỏ lên.

Giọng nói dịu dàng của Hạ Linh Tễ đầy từ tính lại mang theo ý cười: “Bây giờ mới thật sự là Hạ nghèo nghèo.”

Ba chữ “Hạ nghèo nghèo” vẫn còn mang theo ý hài hước.

Ánh mắt Tần Mang vô tình lướt qua chiếc trâm cài đá ngọc bích hình tảng băng lộng lẫy mà anh vẫn thường theo trước ngực.

Nháy mắt cảm thấy áy náy.

Giây tiếp theo, cô gái nói từng câu từng chữ, lời thề sắt son: “Từ nay về sau Hạ phu nhân nuôi anh.”

……

Tần Mang vốn còn đang tiếc nuối vì không ghi hình lại cảnh Hạ Linh Tễ đánh đàn tỏ tình.

Đêm đó.

Thư ký Tùng gửi cho cô một video.

Từ lúc cô trang điểm, toàn bộ quá trình đều được ghi lại.

Chẳng trách lại còn chuẩn bị thợ trang điểm, lại còn có trang sức và trang phục.

Đều là vì để ghi lại lời tỏ tình sinh nhật đã được chuẩn bị từ lâu này một cách đẹp nhất.

Tần Mang hưng phấn đến nửa đêm.

2 giờ rưỡi sáng.

Cô vốn không định đi ngủ mà lật ảnh ra xem, nhưng cuối cùng lại bị Hạ Linh Tễ nói một câu: “Bữa tiệc sinh nhật 10 giờ sáng mai, bà Hạ muốn tiếp khách với đôi mắt thâm như gấu trúc sao?”

Không muốn!

Ngày thường đã phải xinh đẹp tuyệt trần rồi, chứ đừng nói tới những dịp quan trọng như vậy!

Cuối cùng cũng ngoan ngoãn đi ngủ.

Nhưng cả đêm, Tần Mang giống như một chú bạch tuộc, quấn chặt lấy Hạ Linh Tễ không chịu buông ra.

……

Sinh nhật của Hạ Linh Tễ trước nay đều rất đơn giản, từ khi trưởng thành đến nay, anh chưa bao giờ tổ chức sinh nhật hoành tráng.

Nhưng lần này, anh lại thay đổi nguyên tắc khiêm tốn từ trước đến nay của Hạ gia, tổ chức một bữa tiệc sinh nhật cực kỳ xa hoa, hoành tráng cho Tần Mang.

Ngày hôm sau, Tần Mang còn chưa dậy.

Bên ngoài cửa sổ kính, mơ hồ có thể nhìn thấy những chiếc ô tô sang trọng đang chạy trên đường núi, biển số đều là biển đen với số hiệu đặc biệt hiếm thấy ở các thành phố khác nhau.

(Ở Trung Quốc, biển số màu đen thường dùng cho các phương tiện của đoàn ngoại giao, thường thuộc về các đại sứ quán, lãnh sự quán, một số doanh nghiệp có vốn nước ngoài cũng có, nói chung là quan to, quyền cao chức trọng.)

Đặc biệt là ngọn núi đá quý khiến tất cả khách mời phải lóa mắt.

Theo lý mà nói, mọi người được mời đến đây ai cũng là người đã gặp qua nhiều việc đời.

Nhưng lại— chưa bao giờ gặp qua loại trình độ này.

Tiểu Đồng cầm điện thoại chụp ảnh khắc nơi.

Á á á á á.

Đây là núi đá quý sao?

Đây chính là tình yêu của Hạ thần dành cho công chúa điện hạ sao!!!

Cư dân mạng hay ăn dưa cũng biết hôm nay là sinh nhật của Tần Mang, nhưng lại không thấy cô đăng weibo.

Vẫn còn ồn ào nói: 

“Vợ chồng già rồi, chắc sẽ không tổ chức sinh nhật rầm rộ làm gì đâu nhỉ.”

“Chẳng trách nữ thần ngay cả weibo cũng không đăng bài, chứng tỏ rằng không có gì để đăng cả.”

“Làm gì có vợ chồng nhà nào vào những dịp quan trọng như sinh nhật này mà không show ân ái chứ, trừ khi là không có gì để show.”

“Tui không tin, tui không tin @Tần Mang, nữ thần mau lên vả mặt bọn họ! Hôm nay Hạ thần tặng hoa hồng, du thuyền hay là xe thể thao phiên bản giới hạn??”

“….”

Tiểu Đồng không thể nhịn được.

Còn có thể nhịn sao?

Được sự đồng ý của Tần Mang.

Tiểu Đồng đã đăng hơn chục bức ảnh chụp trong bữa tiệc sinh nhật hôm nay lên tài khoản của phòng làm việc.

Tần Mang Studio V: [Công chúa điện hạ, sinh nhật vui vẻ! Hình ảnh x18]

“Chờ đã? Ngọn núi đá quý này thật sự là đá quý sao? Hay chỉ là những viên đá pha lê sáng lấp lánh?”

“Là thật nha a a a a a a a!!! Rất nhiều trong số chúng chỉ có thể nhìn thấy được trên mạng. Nghe nói khoảng thời gian trước, có một nhân vật thần bí đã đi thu thập tất cả các loại đá quý từ khắp nơi trên thế giới, hóa ra là Hạ thần!!!”

“Đờ mờ, dùng ngọc phỉ thúy để lót đường, quá trời quá đất!!!”

“Trời đất quỷ thần ơi, tui đã từng nhìn thấy núi vàng núi bạc, nhưng đây là lần đầu tiên được nhìn thấy núi đá quý??”

“Đúng là được mở mang tầm mắt nha!!!!”

“Trọng điểm là, vị nhân vật thần bí này đã bán đấu giá rất nhiều máy bay và du thuyền để mua lượng lớn những loại đá quý này. Khi đó, còn có một số nhà sưu tập cho rằng giá đá quý sắp tăng chăng, nhưng sau đó mới biết, là vị nhân vật kia chuẩn bị cho sinh nhật của vợ. Lúc đó tui còn tưởng là ông chủ lớn nào đó ở nước ngoài, không ngờ…. vậy mà lại là Hạ thần!!”

“Thông tin bên lề: Trước khi kết hôn, Hạ thần có sở thích sưu tầm máy bay, du thuyền, xe thể thao,…. Thậm chí anh ấy còn thành lập một nhóm nghiên cứu khoa học đặc biệt để chịu trách nhiệm sửa đổi chức năng, cải tiến và bảo trì cho những chiếc máy bay mà anh ấy đã mua!”

“A a a a a a a a! Tui điên mất thôi, ý là— Hạ thần vì vợ mình, mà từ bỏ sở thích nhiều năm của mình?!!!”

“Lầu trên get được rồi đấy!”

“…..”

Trên mạng đã bùng nổ vì những bức ảnh buổi tiệc sinh nhật do Studio Tần Mang đăng tải.

Bữa tiệc không hề có bất cứ người ngoài nào.

Về cơ bản đều là những người quen cực kỳ thân thiết.

Ổ Uyên và Kỳ Nhung cũng đến.

Chỉ là— Hai người này, một người đi cùng vị hôn thê, một người lại tay trong tay với bạn trai người mẫu quốc tế mới của mình.

Trong phòng tiệc của lâu đài, oan gia ngõ hẹp.

Cách đó không xa là mái vòm thanh lịch và cổ điển.

Tần Mang và Ổ Vũ Tây vô tình gặp được cảnh này.

Vốn dĩ Tần Mang muốn đi tới chào hỏi, nhưng lại bị Ổ Vũ Tây kéo đến phía sau cây cột.

Ổ Vũ Tây thì thầm vào tai cô: “Chiến trường giết người không thấy máu như vậy mà cậu cũng dám xông về phía trước!”

Tần Mang không quá biết rõ ràng về mối quan hệ của họ như Ổ Vũ Tây.

Cũng hạ giọng xuống: “Bọn họ thật sự chia tay rồi à?”

“Kỳ Nhung chắc là thật sự đã buông xuống rồi, còn anh mình thì chưa chắc…..” Ổ Vũ Tây nghiêng đầu, vểnh tai lên nghe lén.

Nhưng cách quá xa, chẳng nghe được cái gì cả!

Thực tế, Ổ Vũ Tây rất khâm phục Kỳ Nhung.

Trên phương diện tình cảm, cầm lên được thì buông xuống được, tiêu sái không màng.

Nhưng cô ấy thì không làm được.

Trên thực tế, Kỳ Nhung và Ổ Uyên không có cảnh đẫm máu như Ổ Vũ Tây tưởng tượng, thay vào đó, họ bình tĩnh chào hỏi nhau rồi lạnh lùng đi lướt qua nhau.

Thậm chí cảm xúc cũng không có một chút thay đổi nào.

Người yêu cũ gặp nhau, mà mỗi người lại đều mang đến tình yêu mới của mình, cảm xúc ổn định mới là điều thực sự đáng sợ.

Ngay cả Tần Mang cũng không đoán được rõ ràng.

Bọn họ thật sự buông xuống được rồi sao.

Cho đến mãi sau này, khi Kỳ Nhung kết hôn với Ổ Uyên, Tần Mang mới vô tình biết được mọi việc thông qua Ổ Uyên.

Sau khi kết thúc bữa tiệc sinh nhật của cô ngày đó.

Ở bãi đỗ xe.

Ổ Uyên đã bắt cóc Kỳ Nhung ngay trước mặt “vị hôn thê” của mình và “bạn trai” của cô ấy.

Hơn nữa, còn thật sự “cầm tù” cô.

Giấu trong một biệt thự thuộc tài sản dưới tên anh.

Khi họ oan gia ngõ hẹp gặp nhau, bên ngoài thì cảm xúc của anh càng ổn định, thì bên trong càng trở nên điên cuồng.

Dưới sự k1ch thích cực hạn, Ổ Uyên lộ ra móng vuốt hung hãn.

Chính là một con chó điên không cố kỵ bất cứ điều gì.

Là vua của thế giới ngầm Thâm Thành.

Nếu anh ta muốn làm một người biến mất trong im lặng thì cũng chẳng tốn bao nhiêu công sức.

Huống chi, chỉ là việc “cầm tù” một nữ minh tinh thôi mà.

Một người thích chơi những trò chơi k1ch thích như Kỳ Nhung, trực tiếp coi đây là một trò chơi tình thú.

Không phải là quá phù hợp với cô ấy rồi hay sao.

Do vậy.

Tần Mang chỉ có thể nhún vai, bày tỏ sự bất lực.

Hai người này, thật sự là trời sinh một đôi mà.

Một con chó điên, một cao nhân huấn luyện chó.

Đương nhiên, đây là chuyện về sau.

*

Sau tiệc sinh nhật của Tần Mang không lâu, Liên hoan phim quốc tế cũng bắt đầu khai mạc.

So với lần tích lũy kinh nghiệm trước đó, lần này Tần Mang đã sớm là phong hậu đứng đầu.

Rất nhanh.

Các fans đã hướng sự chú ý về phía Tần Mang.

Nếu như lần này đạt giải thưởng.

Cô sẽ lập kỷ lục mới của giải thưởng này với tư cách là nữ ảnh hậu quốc tế trẻ tuổi nhất Trung Quốc.

Mới ra mắt vài năm ngắn ngủi.

Với khả năng diễn xuất vượt trội của mình, cô đầu tiên là giành được giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất tại Liên hoan phim uy tín nhất cả nước, giờ đây nếu như lại được trao danh diệu này, có thể ghi vào lịch sử của giới giải trí rồi.

Đừng nói các fans, ngay cả cộng đồng mạng lẫn người qua được cũng đều rất mong chờ.

Được đề cử lần thứ 2, đoạt giải đứng đầu, có thể nói là cực kỳ đáng mong đợi.

Vốn dĩ Tần Mang không quá lo lắng, nhưng đột nhiên trở nên căng thẳng.

Nước M, hậu trường lễ trao giải.

Tần Mang xem một số bình luận trong và ngoài nước.

Mí mắt giật giật.

Hiện cô đang video call với Hạ Linh Tễ:

“Huhu, em lo lắng quá, nếu như em không đoạt được giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất thì làm sao bây giờ?”

Hôm nay là ngày phải về nhà cũ Hạ gia hàng tháng.

Hạ Linh Tễ còn chưa kịp nói chuyện, lời nói của cha chồng đã từ bên kia truyền đến: “Không phải chỉ là một cái giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất sao? Cha đập tiền mua cho con 100 cái.”

“Bốp!”

Hạ phu nhân đánh một cái: “Đây là cái giọng điệu nhà giàu mới nổi gì thế, anh đang mua bắp cải ngoài chợ hay gì? Đừng có dùng tiền tài làm bẩn cúp thánh!”

Bên kia màn hình, Tần Mang có thể nghe thấy được thanh âm tiếng đập không chút thương tiếc nào.

Ngược lại, Hạ Linh Tễ lại trầm mặc hồi lâu, lạnh lùng nói: “Nếu có thể đập tiền, còn đến lượt ngài sao?”

Ba Hạ xoa xoa cánh tay vì bị vợ nhà mình đánh, rồi cười nhạt.

Sau đó lại bị Hạ phu nhân lườm một cái, im lặng lại ngay.

Địa vị gia đình có thể thấy được cực kỳ rõ ràng.

Hạ phu nhân an ủi Tần Mang: “Con vẫn còn trẻ, không giành được giải cũng không sao, có thể tích lũy kinh nghiệm, tích tiểu thành đại mà.”

“Đợi năm sau, có thể nhận cúp đến mỏi tay đấy.”

Thực tế, trong lòng Tần Mang có chút lo lắng, nhưng cùng người nhà trò chuyện thoải mái, những căng thẳng đó cơ bản đã sớm biến mất rồi.

Chỉ là không thể nhịn được cười.

Nhìn Hạ Linh Tễ bị mẹ chồng đẩy ra phía sau lưng.

Mới trả lời: “Con không căng thẳng nữa rồi.”

Nữ minh tinh nước ngoài ở cùng phòng hóa trang với cô cũng biết chút tiếng Trung.

Cô ấy hỏi: “Đây là bố mẹ của cô sao?”

“Đúng, họ là bố mẹ của tôi.”

Tần Mang nghĩ đến trong video vừa rồi ba người chen chúc lẫn nhau, không chút do dự trả lời.

Đó đã từng là xưng hô mà cô cảm thấy khó nói ra.

Bây giờ lại thật tự nhiên và vô tư.

Cô và chú nhỏ, những người từng nương tựa vào nhau mà sống, giờ đây mỗi người đều có một gia đình mới.

Vốn dĩ Tần gia chỉ còn lại hai người, bây giờ đã mở rộng hơn rồi.

Lễ trao giải chính thức bắt đầu.

Tần Mang mặc một bộ sườn xám màu xanh đậm tinh xảo, trên đó thêu hoa văn hoa bỉ ngạn tông màu tối đầy huyền bí do các bậc thầy thêu thùa hàng đầu trong nước đích thân thêu tay, trên tay đang cầm một chiếc quạt gấp bằng lụa cùng màu, mái tóc đen dài của cô được quấn lên một cách lỏng lẻo, trên đầu chỉ có một chiếc kẹp tóc bằng ngọc thạch anh duyên dáng, cảm giác vừa cổ điển vừa lười biếng.

Vừa nhìn là biết đây chính là một mỹ nhân đến từ Phương Đông.

Đặc biệt cô đã từng dựa vào gương mặt này để thống trị tất cả các trang nhất của các trang báo cao cấp nước ngoài.

Giá trị nhan sắc thần tiên một lần nữa lan rộng ra nước ngoài.

Phá vỡ khuôn mẫu trong ấn tượng của bọn họ.

Vẻ đẹp đẳng cấp, đúng là có thể thống nhất thẩm mỹ của cả thế giới.

Cả thế giới đều đang chú ý, xem liệu cô búp bê sứ bí ẩn đến từ đất nước phương Đông cổ điển này có thể giành được giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất lần này hay không.

May mà.

Tần Mang không phụ sự mong đợi của mọi người.

Trong lần đề cử thứ hai, cô đã mang về cúp Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất tại Liên hoan phim quốc tế.

Từ đó trở đi trở thành diễn viên phái thực lực có kỹ thuật diễn được trong và ngoài nước công nhận.

Cô cũng là nữ minh tinh hạng A được yêu thích nhất làng giải trí hiện nay.

Bất kể kịch bản hay là các tài nguyên thương nghiệp, đưa đến tay Tần Mang đều là những thứ cao cấp nhất.

Sau khi cô từ chối, thì mới đến lượt các nữ diễn viên cùng lứa khác.

Vốn dĩ Phó Diên lo lắng Tần Mang sau khi giành được cúp sẽ lơi lỏng, dù sao đối với nữ diễn viên bình thường mà nói, thì đây đã là đỉnh cao rồi.

Nào ngờ.

Tần Mang càng ngày càng hăng hái.

Hỏi thì chỉ trả lời—

Muốn nuôi chồng.

*

Hôm nay là ngày mùng 1 tháng 6.

Đúng lúc Hạ Linh Tễ không có lịch trình gì.

Thư ký Tùng đưa ra gợi ý rất kịp thời: “Con gái bây giờ rất thích trải qua ngày Tết thiếu nhi. Hay là ngài đến thăm ban phu nhân, tạo cho cô ấy một bất ngờ?”

“Tết thiếu nhi?”

Hạ Linh Tễ nghịch chiếc bút máy trong tay, lặp lại cụm từ một cách vô thức.

Thư ký Tùng đưa những thông tin liên quan trên máy tính bảng ra:

“Ngài xem, trên diễn đàn Tết thiếu nhi hôm nay toàn là các cặp đôi đang show ân ái.”

Đúng là Tần Mang thật sự thích các ngày lễ như thế này.

Bất kể là ngày lễ nào, đều phải cho cô một viên đá quý để cô cất giữ vào bộ sưu tập của mình.

Nhưng kể từ khi có được ngọn núi đá quý.

Phòng sưu tập của Tần Mang đã bị chật kín, trong một khoảng thời gian ngắn không thấy cô kêu gào muốn đá quý nữa.

Dù sao thì, tất cả những loại đá quý cao cấp có tên tuổi trên khắp thế giới gần như đều bị cô cho vào bộ sưu tập rồi.

Bây giờ, việc tìm kiếm những loại hiếm quý trên thị trường hay thậm chí ở các cuộc đấu giá cũng vô cùng khó khăn.

Loại bình thường thì không có hứng thú.

Hạ Linh Tễ đang suy nghĩ.

Trước khi đến đoàn phim.

Hạ Linh Tễ đã cho người sắp xếp mua một công viên giải trí.

Hơn nữa anh sẽ đích thân thiết kế và cải tạo lại nó.

Thư ký Tùng không ngờ lời đề nghị bình thường của mình vậy mà lại khiến Hạ tổng tiêu tốn rất nhiều tiền.

Lại là một ngày lo lắng về túi tiền của cấp trên nhà mình.

Vốn dĩ Tùng Trăn cảm thấy, đây là một món quà mang tính chất nghi thức để thể hiện tình cảm chân thành của sếp cho phu nhân.

Nhưng nào ngờ—

Sếp nhà mình lại không làm theo lẽ thường.

Đặc biệt là những chuyện liên quan tới phu nhân.

Bất luận là cái gì, đều phải cho cô những thứ tốt nhất trên đời.

10 giờ tối.

Tần Mang từ đoàn phim trở về khách sạn sau một ngày quay phim.

Đúng lúc gặp được Hạ Linh Tễ đang đứng ở cửa phòng.

Đôi mắt cô chợt sáng bừng lên, tràn đầy ngạc nhiên.

Như một mặt trời nhỏ, lao vào vòng tay của người đàn ông.

“Sao anh lại đến đây?!”

Hạ Linh Tễ bình tĩnh mà đón được cô, thuận thế bế lên để giảm bớt lực.

Anh chậm rãi nói: “Cùng em trải qua 61.” 

*Bên trung người ta viết ngược lại nhé, năm-tháng-ngày.

“61?”

Trong đầu Tần Mang đột nhiên nhớ tới lời nói của Ổ Vũ Tây năm nào đó.

Nhìn khuôn mặt lạnh lùng cấm dục của Hạ Linh Tễ, khóe môi chậm rãi cong lên.

Sau khi đi vào phòng.

Dưới ánh đèn mờ ảo, những đầu ngón tay mảnh khảnh của cô gái chậm rãi men theo cổ áo sơ mi không chút cẩu thả nào của anh đi vào bên trong, cuối cùng dừng lại ở vị trí xương quai xanh thanh tú như ngọc, cô nhón chân lên thì thầm vào tai anh: “Người lớn rồi còn đón 61 làm gì?”

“Nếu muốn đón, vậy thì 6—9.”

Hạ Linh Tễ đã học tập bí kíp từ Dung Hoài Yến.

Còn biết được ý nghĩa của hai con số này.

Thuận thế ôm lấy eo cô bế lên, như bế một đứa trẻ—

“Muốn đón sớm? Cũng có thể.”

“Hửm?”

Tần Mang không ngờ anh vậy mà biết được ý nghĩa của nó.

Không phải là người đàn ông cổ hủ à?

Sao mà loại “ám hiệu” cấp độ này rồi mà anh cũng đều hiểu???

Phét miệng thì vui nhất thời.

Còn sau đó thì hậu quả sấp mặt.

Tần Mang hiểu sâu sắc được ý nghĩa của câu nói này.

Vấn đề là, sau khi kết thúc còn có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

Hạ Linh Tễ đứng lên, giọng nói trầm thấp kèm theo chút bực bội: “Rách rồi….”

Đôi môi Tần Mang căng mọng như ngấm nước, nghiêng đầu nhìn đồ vật trong suốt trong tay người đàn ông, bên trong chứa đầy “nước”.

Chỉ là đúng là có chút rỉ ra.

Hạ Linh Tễ thuận tay ném nó vào trong thùng rác, hơi nhíu mày: “Không phải là loại được đặt làm, chất lượng quá kém.”

Hạ Linh Tễ đến quá đột ngột, loại đồ vật này cũng là do Tần Mang chuẩn bị, có thể mua được size của anh cũng không dễ dàng gì rồi.

Vậy nên cô rất không phục nói: “Đây là một nhãn hiệu rất nổi tiếng rồi đấy!”

“Rõ ràng là anh…..”

Mặc dù không muốn khen anh đâu.

Nhưng thành thật mà nói, đồ đàn ông chó này đúng là thiên phú dị bẩm.

Cái thứ kia thật sự quá mức—

Trong đầu Tần Mang nghĩ tới một số từ “tục” mà Kỳ Nhung đã từng nói với cô.

A a a a a a!

Tiên nữ xấu hổ!!!

Hạ Linh Tễ không để ý đến ý tứ của cô, bế Tần Mang lên đi vào phòng tắm, bình tĩnh nói:

“Rửa sạch sẽ.”

“Aiya, chắc trước đó chưa rách đâu, là lúc anh thắt nút mới bị rách đấy.”

“Đề phòng bất trắc.”

Tần Mang cảm thấy anh cứ chuyện bé xé ra to, nhưng Hạ Linh Tễ lại sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nên tắm rửa cho Tần Mang đến mức tróc một lớp da mới buông tha cô.

…..

Tuy nhiên.

Càng lo lắng về vấn đề gì, thì điều đó càng có khả năng sẽ xảy ra.

Trong khoảng thời gian này, fans phát hiện ra Tần Mang có vẻ càng lười biếng.

Cho dù là tham gia hoạt động, sự kiện hay là quay phim.

Thì đôi mắt xinh đẹp lúc nào cũng ngấn nước, dáng vẻ buồn ngủ không thôi.

Có một số fans mạnh dạn suy đoán—

“Chẳng lẽ Nữ thần tỷ tỷ đang mang thai sao?”

“Hả?!!!!”

“Đờ mờ, đờ mờ?”

“Khả năng này rất cao nha!”

“Buồn ngủ, mơ màng, thiếu tinh thần, đây đều là những dấu hiệu của trước thai kỳ, hơn nữa, họ đã kết hôn mấy năm rồi, chuẩn bị sinh con cũng là điều bình thường…”

“Quá phấn khích rồi, tui thực sự rất chờ mong hai người có giá trị nhan sắc cao này, có thể sinh ra em bé với giá trị nhan sắc nghịch thiên đến thế nào!”

“…..”

Ngay khi trên mạng bắt đầu bàn tán xem việc Tần Mang mang thai là bé trai hay bé gái.

Thì Tần Mang đã biết mình có thai, hơn nữa còn từ trên weibo.

Quá quá đáng rồi đấy!

Càng quá đáng hơn chính là!

Bọn họ nói đúng rồi!

Sau khi đóng máy bộ phim mới xong, Tần Mang cũng không vội vã trở về Thâm Thanh, mà trước tiên đến bệnh viện tư nhân.

Nhìn vào báo cáo kiểm tra.

Tần Mang lâm vào trầm mặc.

——————————–

Tác giả có lời muốn nói:

Tần tiểu sư tử: “Chắc là giả nhỉ?”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.