Nhưng không ngờ rằng, về sau Trung Sơn Vương lâm bệnh nặng. Thái tử trên đường tuần tra ở Tịnh Châu nghe tin, liền quay về thành Xương Lê. Nào ngờ giữa đường lại bị người Tây phục kích và bắt cóc.
Công chúa Thái Hành muốn cứu huynh trưởng, bất chấp sự ngăn cản của Trung Sơn Vương, kiên quyết cưỡi ngựa lên đường. Kết quả nàng trải qua muôn vàn nguy hiểm, cuối cùng chỉ mang về t.h.i t.h.ể của huynh trưởng đã bị sát hại.
Trung Sơn Vương nghe tin thì băng hà. Trước khi qua đời, ông để lại một mật chỉ phong Công chúa Thái Hành làm "Vương Thái Nữ." Nhưng chính điều này đã khiến Bình Bảo Hầu đứng ra buộc tội Công chúa Thái Hành.
Hắn cho rằng nàng nuôi mưu đồ bất chính, muốn dùng thân phận nữ nhi để lên ngôi. Không những vậy, nàng còn cấu kết với ngoại bang, hại c.h.ế.t Thái tử và võ tướng Diêm Lạc. Thậm chí, có lời đồn rằng chính Công chúa Thái Hành đã g.i.ế.c c.h.ế.t Trung Sơn Vương.
Thế là một Công chúa vốn đoan trang như ánh trăng rằm lại trở thành tội nhân, bị giam cầm và chịu sự oán ghét của toàn dân Yến Quốc.
Bình Bảo Hầu lên ngôi, trở thành quân vương của Yến Quốc. Hắn vốn định xử tử người cháu gái này, nhưng không ngờ đúng lúc ấy nước Ngụy phái sứ giả đến, nói rằng quốc vương của họ nguyện dâng ba tòa thành làm sính lễ để cưới Công chúa Thái Hành.
Ngày Công chúa Thái Hành xuất giá, khắp nơi đều rình rập nguy hiểm. Bình Bảo Hầu không muốn nàng còn sống mà rời khỏi Yến Quốc, nhưng lại không thể ra tay vì kiêng dè nước Ngụy. Thế là hắn lấy ba tòa thành làm chứng cứ, khép Công chúa tội danh cấu kết ngoại bang hại c.h.ế.t huynh trưởng.
Trong thành, dân chúng ùn ùn kéo đến, leo lên kiệu hoa của Công chúa, căm hận đến mức muốn ăn thịt, lóc xương nàng.
Trong cảnh tượng ấy, thật ra Công chúa Thái Hành vẫn có cơ hội sống sót rời khỏi Yến Quốc. Bởi vì binh mã của nước Ngụy đã chờ sẵn ngoài thành. Hơn nữa, nàng không đơn độc. Bên cạnh nàng vẫn có những hộ vệ trung thành, dốc hết sức bảo vệ để đưa nàng ra khỏi thành.
Nhưng hộ vệ của phủ Công chúa không thể chống lại đám dân chúng cuồng loạn, bắt đầu phải rút kiếm sát thương. Điều này sẽ trở thành một tội danh khác gán lên Công chúa Thái Hành.
Một Công chúa của một nước lại xảy ra xung đột, c.h.é.m g.i.ế.c với chính dân chúng của mình, truyền ra ngoài sẽ thành trò cười lớn.
Có lẽ chính vì nghĩ đến điều này, Công chúa Thái Hành ngồi trong kiệu hoa đã đứng lên. Nàng vận một thân hỉ phục đỏ rực, vì vừa mới ra khỏi lao ngục, nên mái tóc có phần hơi rối, chỉ cài lệch một cây trâm ngọc trên búi tóc.
Công chúa bình thản nhìn xung quanh, tháo cây trâm trên đầu xuống. Nàng ngẩng đầu, rút lấy thanh kiếm mà hộ vệ đưa cho mình. Sau đó, trên con phố hỗn loạn, nàng ngẩng cao đầu, tự mình kết liễu.
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
Cây trâm ngọc trắng muốt, bị m.á.u nàng thấm đẫm, trở nên rực rỡ lạ thường trong tay nàng.
Năm thứ hai sau khi Công chúa Thái Hành qua đời, quân đội nước Ngụy tiến vào lãnh thổ Yến Quốc.
Về sau, Yến Quốc bị diệt vong. Bình Bảo Hầu cũng tử nạn.
Người rửa sạch oan khuất cho Công chúa Thái Hành lại chính là vị quốc Vương của nước Ngụy. Nghe nói khi còn là Thái tử, hắn từng gặp Công chúa Thái Hành trên chiến trường ở biên ải phía Bắc.
Công chúa Thái Hành từ nhỏ đã học võ, sở trường là b.ắ.n cung. Nàng từng bắt sống Thái tử nước Ngụy, thậm chí còn hạ nhục hắn.
Sau khi Thái tử nước Ngụy đăng cơ, nghe tin Công chúa Thái Hành gặp nạn, hắn ngỏ ý dùng ba tòa thành làm sính lễ để cưới nàng. Mọi người đều không rõ hắn làm vậy là vì điều gì.
Đó là tất cả những gì ta biết về Công chúa Thái Hành.
Ban đầu, ta nghĩ đó chỉ là một câu chuyện chẳng liên quan gì đến mình. Nhưng khi ta hỏi Phương Vi Đạo rằng con đại xà vừa to vừa đen nhánh đó là thế nào, hắn lại kể ta nghe câu chuyện Công chúa g.i.ế.c rắn. Công chúa trong câu chuyện ấy chính là Lý Minh Nghi của Yến Quốc.
Về việc tại sao con đại xà ấy sau khi c.h.ế.t lại hóa thành ảo ảnh rắn đen, Phương Vi Đạo giải thích: "Nó chính là Huống Thủy Giao, vì tham lam mà nuốt trọn số mệnh người phàm, đã nhập ma. Dù thân xác đã diệt, tà khí vẫn còn lưu lại. Vì vậy, sư phụ ta nghe theo mệnh lệnh của Thiên Mệnh, phái ta đến Yến Quốc để tiêu trừ tà khí của Huống Thủy Giao."
Phương Vi Đạo tiết lộ quá nhiều thông tin. Ta nhất thời không biết hỏi từ đâu, chỉ có thể nói: "Ngươi thật sự là Trình Phủ Quân? Có lời đồn rằng ngươi cấu kết với Bình Bảo Hầu, hại c.h.ế.t Công chúa Thái Hành."
Phương Vi Đạo ngửa mặt thở dài: "Loại chuyện hoang đường đó mà Công chúa cũng tin à?"