*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đặc biệt là bên ngoài tòa nhà làm việc,chốc lát có rất nhiều người lạ mặt xuất hiện.Tất cả thông tin về Đoàn Lê Nguyên đềubị người ta nắm trong tay, hơn nữa còn bịchia sẻ liên tục.Hàng nghìn người lúc nào cũng nắm rõtoàn bộ.Sau khi thấy hiệu quả, Trương Nghiệp Phikhông khỏi cảm thán Lữ Chiến thật là lợi hại.Không nói đến có thể điều động toàn bộngười trong giới xã hội đen, anh ta và thuộchạ cũng không bao giờ lộ mặt.Thân phận của anh ta đối Kim Lan mànói vẫn còn là một câu đố.Cao thủ.Cao thủ tuyệt đối.“Cậu Chiến, tôi còn tra ra được mặc dùĐoàn Lê Nguyên này đã kết hôn sáu nămnhưng vẫn còn là gái trinh. Chồng cô ta chưabao giờ động vào cô ta.”Trương Nhật nói cho Lữ Chiến một tintức.Sau khi nghe xong Lữ Chiến vỗ mạnhvào vai Trương Nhật: “Chà, tin tốt đấy! Tuyrằng tao không ngại chuyện cô ấy đã kết hôn,nhưng nếu cô ấy chưa từng bị chạm vào thìđúng là tuyệt vời.”“Đêm nay nhất định là một đêm tuyệt vờikhó có thể nào quên. Đông Húc, con đichuẩn bị phòng đi.”Trương Nghiệp Phi lập tức nói.“Cậu Chiến, tôi hứa đêm nay sẽ khiếncậu khó mà quên được.”“Ha ha ha…”Mấy người đều bật cười.Màn đêm buông xuống.Cả thành phố chìm trong bóng tối.Sau khi Đoàn Lê Nguyên và Võ Tiêu đivào bãi đậu xe dưới tâng hầm, bên trongkhông có một bóng người, từng cơn gió lạnhlẽo lùa vào khiến người ta không kìm đượcphải rùng mình.Võ Tiêu cảnh giác nhìn xung quanh, cônhận thấy có điều gì đó bất thường.“Tổng giám đốc Lê Nguyên, cô lên xetrước ởi.”Võ Tiêu lạnh lùng nói.Trực giác của cô nói cho cô biết là cóngười…Đoàn Lê Nguyên nghe lời đi lên xe, côthúc giục: “Võ Tiêu mau lên xe, chúng ta đikhỏi đây trước đã.”“Không đi được nữa, muộn mất rồi!”Võ Tiêu vừa dứt lời.Từng bóng người xuất hiện từ bốnphương tám hướng trong bãi đậu xe ngầm..Cộp cộp cộp…Cùng lúc đó, cửa những chiếc xe đangđậu đồng loạt mở ra, bên trong có người đixuống.Đông như kiến cỏ, ít nhất cũng phải cómấy trăm người, ùn ùn kéo lại bao vây xungquanh.——————–