Richard cảm thấy vừa mừng vừa sợ. Vốn dĩ, anh ta nghĩ rằng không thể đuổi kịp hai người Dương Hạo Quân. Nhưng không ngờ Tà Thần Hỏa Vân lại xuất hiện.
Mỗi lần Tà Thần Hỏa Vân xuất hiện đều vào giờ phút hiểm nguy.
Lần này, ông ta lại làm việc này lần nữa.
“Tôi nợ ông một nhân tình! Hãy dùng tốc độ nhanh nhất đuổi theo anh ta!”
Richard thở dài.
Sau khi Dương Hạo Quân mang theo Lý Ngọc Kỳ đột phá vòng vây thì vẫn không ngừng chạy.
Đến lúc này, Lý Ngọc Kỳ mới hiểu được.
Không phải là Dương Hạo Quân không thể trốn thoát mà là anh không muốn trốn đi.
Nếu như anh muốn chạy trốn thì đã có thể chạy thoát từ lâu rồi.
Trên thực tế, anh ở lại là muốn cầm chân Richard và lực lượng của phòng thí nghiệm Chư Thần. Anh muốn giúp những người khác dễ dàng chạy thoát.
Hiện tại, mục đích của anh đã đạt được vì thế nên lập tức chọn rút lui.
Hóa ra, lúc ở trong phòng ở tổ an toàn của cô ta, Dương Hạo Quân bình tĩnh nhàn nhã như vậy là muốn kéo dài thời gian. Anh muốn đợi mấy người Richard.
Cho đến bây giờ, Richard cũng không hiểu được mục đích của Dương Hạo Quân là anh muốn trì hoãn anh ta.
Vì thế, anh ta càng không muốn buông tha Dương Hạo Quân cho tới giây cuối cùng.
May mắn còn có Tà Thần Hỏa Vân ở đây.
Dương Hạo Quân vừa mang theo Lý Ngọc Kỳ chạy trốn vừa nói: "Thật không ngờ tới cô vẫn giữ một tay như vậy”
Lý Ngọc Kỳ hiểu, Dương Hạo Quân đang ám chỉ lúc cô ta bị bắt lại tùy ý để anh kéo đi.
Thật ra, cô ta có thể điều khiển đám nhóc kia tới cứu cô ta.
Nhưng cô ta lại không làm thế.
Mãi cho đến khi kết thúc, cô ta mới lật con át chủ bài của mình ra.
“Tôi muốn xem rốt cuộc anh muốn làm cái gì? Tôi cũng muốn biết rõ thân phận của anh. Tôi muốn giải quyết hết mọi việc trước khi Richard tới”
“Nhưng xem ra tôi đã coi thường anh rồi. Cũng càng xem nhẹ địa vị của tôi ở trong mắt của Richard. Thật không ngờ anh lại lài | Dương Hạo Quân! Đợi tới khi tôi muốn kiểm soát lại mọi thứ thì đã chậm mất rồi”.
Nghe xong lời giải thích của Lý Ngọc Kỳ, Dương Hạo Quân đã hiểu. Cô ta muốn bản thân tự giải quyết tất cả. Nhưng không ngờ được cuối cùng lại không thể kiểm soát được tình thể. Nhớ quay lại web truyện T am l inh nhé.
Vậy mà cô ta có thể khống chế được mười ba người trẻ tuổi kia. Thật rất khủng bố!
Không bao lâu, hai người Dương Hạo Quân đã chạy ra khỏi Tinh quốc.
Khoảng cách tới bờ biển rất gần.
Chỉ cần ra đến biển thì Dương Hạo Quân hoàn toàn có thể trốn thoát.
Trên đường đi có thể bắt gặp nhiều cao thủ của Phòng thí nghiệm Chư Thần và Tập đoàn Tam Tinh.
Nhưng bọn họ không thể ngăn cản bước chân của Dương Hạo Quân. Ngoại trừ việc bao vây tập thể.
Nếu không như vậy thì sẽ giống như anh em hồ lô đi cứu ông nội, cứ từng người một đi đơn lẻ.
Thế nhưng, Dương Hạo Quân lại cảm nhận được một hơi thở mạnh mẽ từ rất xa. Dường như là đang cố ý đợi anh tới.
“Gặp phải phiền phức lớn rồi.”
Dương Hạo Quân trầm giọng nói. Lý Ngọc Kỳ khó hiểu hỏi: “Phiền phức gì?”
“Có thể còn khó đối phó hơn so với thể năng lượng thuần khiết.”
Sắc mặt Dương Hạo Quân khẽ cứng lại.
Lý Ngọc Kỳ nói: “Hay chúng ta đi đường vòng?”
“Không còn kịp nữa rồi. Người đó đã nhìn chúng ta từ lâu rồi. Nếu như đi đường vòng tới nơi khác thì có thể sẽ bị bao vây. Chỉ có thể xông thẳng tới, giải quyết trận đấu với tốc độ nhanh nhất”
Vẻ mặt của Dương Hạo Quân lạnh như băng.
Lúc hai người đi tới bờ biển chỉ thấy tảng đá lớn phía trước có một người đang ngồi.
Cả người mặc y phục màu đen, người đó che kín khuôn mặt mình lại. Ông ta mặc có điểm hơi giống với Dương Hạo Quân.
“Đường này đã bị chặn!”
Một thanh âm già nua nhưng có lực vang lên. Giống như tiếng sấm rền nổ tung trời.
Lý Ngọc Kỳ cảm thấy tim của cô đập thật nhanh.
Cường giả! Đó là siêu cấp cường giả! Sức uy hiếp của người trước mắt này không hề thua hai tên thể năng lượng thuần khiết kia. Thậm chí còn hơn bọn họ.
Rốt cuộc Lý Ngọc Kỳ cũng hiểu được vì sao Dương Hạo Quân lại nói đối thủ này khó chơi.
Hiện tại có thể thấy thật sự rất khó chơi.
"O?"
Đây là lần đầu tiên Dương Hạo Quân đối mặt với một đối thủ siêu mạnh lại thần bí như vậy.
Ông ta đứng ở đó khiến cho Dương Hạo Quân cảm thấy sức uy hiếp lớn.
Nhưng anh lại cảm nhận được hơi thở rất quen thuộc.
"Ông... Ông chính là Tà Thần Hỏa Vân.”
Cuối cùng, Dương Hạo Quân cũng xác định được hơi thở quen thuộc này.
Ông ta là Tà Thần Hỏa Vân. Là một trong bảy Tà Thần!
Hơn nữa, Dương Hạo Quân cũng có thể cảm nhận được cảm giác quen thuộc.
Chỉ có thể là ông ta. "O?"
Dương Hạo Quân thẳng thừng nói ra khiến cho Tà Thần Hỏa Vân ngạc nhiên.