*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cho dù như thế nào cũng không ngờ rằng sẽ trải qua thay đổi thất thường như thế này trong vòng một ngày.
Vốn là kẻ cao hơn người thế mà bọn họ lại rơi xuống đến mức này.
"Ting!" “Ting!" "Ting!" Trong lúc đó điện thoại di động của mọi người cũng reo lên âm báo nhắc nhở.
Sau khi mở ra đều là những tin nhắn khiến người ta thấy mà giật cả mình.
Tất cả tài sản trong tài khoản ở nước ngoài của bọn họ đều bị xử lý sạch sẽ rồi.
Thậm chí còn có tài sản ẩn danh, ví dụ như biệt thự trang viên hay xe cộ, những thứ này cũng bị tước đoạt hoàn toàn.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người trong bọn họ đều không còn gì cả.
Ngoại trừ quần áo mặc trên người.
Đến cả chỗ ở của bọn họ cũng nằm trong danh sách thanh lý tước đoạt.
Cùng lúc đó bọn họ cũng bị nước Chiến Ưng khai trừ quốc tịch.
Bọn họ sắp không còn thân phận.
Bao gôm tên của bọn họ cũng không còn hiệu lực nữa.
Bất cứ khu vực và đất nước nào trên toàn bộ thế giới đều không có thông tin cơ bản của bọn họ, bọn họ chẳng khác gì kẻ rừng rú lang thang.
Còn không bằng một tên ăn mày! Phần lớn ăn mày ít nhất còn có thân phận! Bọn họ thì không có! "Tôi tôi tôi tôi.
Đoàn Hồng Phúc trước mắt tối sầm lại, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
"Tại sao? Tất cả những thế này là tại vì sao chứ?”
"Chúng ta không hề làm sai! Tại sao lại đối xử với chúng ta như thế?" "Tôi không phục, tôi muốn khiếu nại!" Những tiếng oán giận vang lên khắp nơi, tất cả mọi người đều như nổi điên.
Ở đầu đường còn có những hình ảnh đáng sợ hơn xảy ra.
Những tên từng là kẻ phản bội cửa nước Lạc Việt, bây giờ sau khi bị tước đoạt tất cả thì bị đuổi ra khỏi nước Chiến Ưng.
Nếu có người không tình nguyện thì sẽ bị hành hung.
Bị mạnh mẽ ép buộc ra khỏi nước Chiến Ưng.
Càng đáng sợ hơn là một khi bọn họ bước ra khỏi nước Chiến Ưng, sẽ trở thành người không có thân phận, khi đó khu vực nào cũng không tiếp nhận bọn họ.