*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trận chiến này thẳng lợi như vậy, ai là người có công lao lớn nhất? Chắc chắn là Dương Hạo Quân rồi! Mặc dù sau khi Tộc Bảo Long xuất hiện thì mới có chiến thắng này, nhưng sự xuất hiện của họ cũng chỉ là kết thúc công việc mà thôi.
Dương Hạo Quân đã làm xong khoảng bốn, năm phần của việc này rồi.
Nhất là giải quyết được uy lực của vũ khí Sát Thần.
Dương Hạo Quân đã “liều mạng thử độc”
, tiêu hao hết tất cả các hộp năng lượng của vũ khí Sát Thần, kể cả bản thăng cấp.
Vậy nên mới khiến cho nó không còn chút uy hiếp nào nữa.
Nếu không thì vũ khí Sát Thần vẫn có thể tạo ra tổn thất rất lớn cho Tộc Bảo Long.
Dù thế nào thì Dương Hạo Quân vẫn là người có công lao lớn nhất.
Anh đã dẫn đầu Lạc Việt, nhiệt tình xông lên để ngăn cơn sóng dữ.
Vậy nên tất cả mọi người đều coi như anh vẫn còn sống.
Dù anh có chết rồi thì họ cũng phải tìm bằng được những dấu vết còn sót lại.
Mấy chục nghìn người điên cuồng tìm kiếm.
Nhưng lại không có kỳ tích nào xảy ra cả.
Bọn họ tìm mãi mà vẫn chẳng thấy Dương Hạo Quân đâu, ngay cả một chút dấu vết còn sót lại cũng chẳng thấy được.
“Không thấy sư phụ đâu rồi, tôi đã tận mắt chứng kiến ngài ấy bị đánh tan thành mây khói rồi”
“Vũ khí Sát Thần là thứ đáng sợ như vậy đấy, nó có thể khiến người ta biến mất ngay tại chỗ”
Mặc dù đám người Tiêu Phong không muốn chấp nhận kết quả này nhưng cũng chẳng còn kết quả nào khác.
“Mong là trời cao sẽ thương Lạc Việt chúng ta mà ban xuống một kỳ tích!”
Tất cả mọi người đều thâm cầu nguyện như vậy.
“Đoàng đoàng đoàng...
Mãy chục nghìn người chiến sĩ chĩa súng lên trời, gửi lời chào đến Dương Hạo Quân.
Bên kia.
Sau khi được đưa đến nước Chiến Ưng, Hứa Chính Kiệt đã được đón tiếp bằng những nghỉ lễ cao sang nhất và được hưởng đãi ngộ bậc nhất ở nơi này.
Những điều kiện hắn ta đưa ra, đều được đám người Richard đồng ý ngay và luôn.
Những người ở hải đảo này không hề nói dối.
Thậm chí họ còn chuẩn bị thực hiện lời hứa hẹn cho hẳn ta lên làm Quốc Vương.
Nước Chiến Ưng còn nắm quyền quản lý của rất nhiều nước nhỏ xung quanh khác.
Sau khi nghe lời thuyết phục của Richard, nước Chiến Ưng đã quyết định tặng đất nước phụ