*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khoảnh khắc này.Thái Minh Chiến trợn tròn mắt.Tô Nguyệt trợn tròn mắt.Châu Vũ Đồng trợn tròn mắt.Tất cả nhân viên đội ngôi sao và bảo vệđều trợn tròn mắt.Mọi người đều hoảng sợ không nói nênlời.Dương Hạo Quân vừa mới nói muốn giớinghiêm nơi này, không ngờ trong nháy mắttất cả đã bị giới nghiêm.Lại còn là bộ đội đặc chủng nữa chứ!!!Một lúc sau, tất cả đường ranh giới chánghét trước mặt Dương Hạo Quân đều bị xé bỏ.Đổi lại thành đường ranh giới của quân đội.Trước đó các nhân viên bảo vệ của độinghệ sĩ kéo đường ranh giới là vì nuốn ngănchặn phong tỏa những người khác.Mà bây giờ tâm quan trọng của đườngranh giới lại là dùng để phong tỏa tất cả độingôi sao, bao quanh họ trong một vòng trònnhỏ, mọi người đều co quắp run lấy bẩy.Cho dù họ có địa vị và danh tiếng thì nhưthể nào chứ?Nhìn thấy bộ đội đặc chủng cũng vẫn sợhãi như thường!Lúc này đội trưởng Phan Bảo, người vừamới nói chuyện trêи loa phát thanh đã xuất hiện.Anh ta cầm loa trong tay, vẫn còn đangcảnh báo cũng đồng thời nói mọi ngườikhông cân phải sợ.Chỉ là phong tỏa đơn giản mà thôi.Phan Bảo được trang bị vũ trang đầy đủ,trước ngực còn treo mấy trái lựu đạn.Có mấy chục lính đặc chủng được huấnluyện bài bản đi theo phía sau anh ta.Họ chạy chậm đến trước sân khấu, lầnlượt đứng ở trước mặt Dương Hạo Quântrong ánh mắt hoảng sợ của các ngôi sao.Phan Bảo chào theo nghi thức quân đội,hô to: “Báo cáo Đại tướng! Phan Bảo, độitrưởng bộ đội đặc chủng Nam Phương củaquân đội Thiên Danh dẫn đội đến đây bảo vệsự an toàn của Đại tướng! Xin hãy cho chỉ ——————–