Ninh Kiều Kiều nhìn người đàn ông trung niên kia rồi có chút nhàm chán di chuyển ánh mắt nhìn xung quanh, đột nhiên phát hiện rất nhiều người đang nhìn cô.
Chuyện gì đã xảy ra với cô vậy?
Ninh Kiều Kiều có chút nghi ngờ nhíu mày, cô có chút không thoải mái khi bị nhìn như vậy, nên quay đầu nhìn ngoài cửa sổ duy nhất không có khách hàng, lại phát hiện cảnh đêm bên ngoài vô cùng không tệ.
Cô chưa bao giờ nhìn thấy thành phố G ở góc độ cao như vậy, hai mắt của Ninh Kiều Kiều sáng lên, tập trung nhìn.
Đối diện Ninh Kiều Kiều, người đến bắt chuyện với Úc Thiếu Mạc đã đổi vài người nhưng cô vẫn không quay đầu lại, khiến cho những người cố tình thông qua cô để lấy lòng Úc Thiếu Mạc cũng không thể nói chuyện với anh mà cũng không biết lai lịch của cô.
Mà cách bàn của bọn họ không xa, một đôi mắt nhìn chằm chằm vào Ninh Kiều Kiều, ánh mắt có chút lạnh lẽo.
"Mạc thiếu."
Đột nhiên một giọng nói mềm mại vang lên, Ninh Kiều Kiều sửng sốt một chút, sau khi phục hồi tinh thần lại thì nhìn về phía Úc Thiếu Mạc.
Chỉ thấy một người phụ nữ mặc chiếc váy đỏ rực ngồi bên cạnh Úc Thiếu Mạc, bả vai trắng như tuyết lộ ra bên ngoài, bộ ngực đầy đặn cũng lộ ra hơn một nửa, rất gợi cảm mê người.
Ninh Kiều Kiều liếc mắt một cái bèn nhận ra người phụ nữ dựa vào Người Úc Thiếu Mạc kia chính là người phụ nữ lần trước cô gặp ở quán bar, muốn cho cô tiền để cô rời khỏi Úc Thiếu Mạc!
Ninh Kiều Kiều có chút cảm khái nhíu mày, nếu cô có thể biết được trong tương lai sẽ xảy ra chuyện gì, ngày đó khi nấu mì nhất định cô sẽ đồng ý với yêu cầu của người phụ nữ này.
"Tôi ở chỗ này gặp đạo diễn nói chuyện kịch bản mà thôi, Tuyết Nhi cũng không phản bội Mạc thiếu." Bạch Tuyết hờn dỗi nhìn Úc Thiếu Mạc, lại như có như không liếc mắt nhìn Ninh Kiều Kiều một cái, kinh ngạc nói: "A, đây không phải là em gái lần trước ở quán bar sao, nhìn thế này, thật sự là thay đổi rất nhiều, đẹp đến mức suýt chút nữa ta không nhận ra. Mạc thiếu ngài nhanh như vậy.. Thật sự là chúc mừng Mạc thiếu."
Ninh Kiều Kiều rất không thích những lời Bạch Tuyết vừa nói, cô nhìn Úc Thiếu Mạc, nói: "Hai người nói chuyện trước, tôi đi toilet một chuyến."
Nói xong, Ninh Kiều Kiều mỉm cười với Bạch Tuyết rồi đứng lên đi về phía phòng vệ sinh.
Bạch Tuyết mỉm cười nhìn bóng lưng Ninh Kiều Kiều, trong mắt hiện lên một tia lãnh ý, quay đầu cười ngọt ngào nhìn Úc Thiếu Mạc nói: "Muốn nói hào phóng, Tuyết Nhi nào có hào phóng bằng cô em gái này, cô ấy đặc biệt dành thời gian ở chung với Tuyết Nhi và Mạc thiếu."
Đôi mắt ưng của Úc Thiếu Mạc Ưng lạnh lùng liếc nhìn bóng lưng màu lam nhạt của Ninh Kiều Kiều, bàn tay to nâng cằm Bạch Tuyết lên, ranh mãnh nhìn chằm chằm vào cô ta: "Thế nào, muốn chơi trò khiêu khích ly gián này với tôi sao?"
Bạch Tuyết ngẩn ra, nụ cười ngọt ngào trên mặt dần dần cứng ngắc lại, ánh mắt có chút hoảng sợ nhìn vẻ mặt Úc Thiếu Mạc dần dần lạnh như băng, giọng nói có chút run rẩy hét lên: "Mạc.. Mạc thiếu.."
"Cô luôn thông minh, cho nên đừng làm ra chuyện không còn đường lui."
Úc Thiếu Mạc vỗ mặt Bạch Tuyết.
* * *
Trong phòng vệ sinh, Ninh Kiều Kiều vừa rửa tay vừa nhìn mình trong gương.
Mấy chuyên gia trang điểm kia thật sự rất lợi hại, chính cô cũng không thể tin được người đẹp trong gương chính là cô.
"Tiểu thư, quấy rầy một chút." Đột nhiên bên cạnh xuất hiện một người phụ nữ trung niên hơi mập, mặc một chiếc váy dài màu đen, cười nhạt nhìn cô.
Ninh Kiều Kiều ngẩn ra, lập tức đứng thẳng lưng, nhìn người phụ nữ trung niên hỏi: "Xin chào, có chuyện gì không?"
"Tôi muốn quen với cô một chút." Người phụ nữ trung niên nói.
Ninh Kiều Kiều ngẩn ra, đôi mắt nghi ngờ nhìn người phụ nữ trung niên: "Tôi không biết cô."