Cố Sự

Chương 136: Sở Tích Nguyệt - Rời Đi.



Sở Tích Nguyệt trở lại Vân Bảo Lâu, cả người nàng toàn là vết máu, có thể nhìn thấy nàng bị thương không nhẹ, sau trận chiến này cái tên Nghiệp Hỏa Nữ Đế sẽ vang danh Ma Giới một lần nữa.

Bước vào bên trong Vân Bảo Lâu, Sở Tích Nguyệt cảm nhận được rất nhiều ánh mắt nhìn nàng, hôm nay Vân Bảo Lâu rất đông người, đa số người đến mua tin tức về nàng, nàng cũng không quá để ý liền đi lên trên lầu, trở về phòng của mình.

"Tiền bối, người bị thương có nặng hay không?" Lý Hoàng từ xa chạy đến hỏi.

"Ngươi luyện kiếm đến đâu rồi? Lại có thời gian lo cho ta" Sở Tích Nguyệt ánh mắt sắt lạnh từ từ trở lại rất ôn nhu nhìn Lý Hoàng hỏi.

"Tiền bối, ta đã vung kiếm đủ mười ngàn lần như ngài dặn rồi, mới dám chạy đến đây" Lý Hoàng cười thật tươi nhìn Sở Tích Nguyệt, trong đôi mắt hắn có vài phần vui mừng khi được nàng chiếu cố.

"Vậy thì tốt, được rồi trở về đi, ta muốn nghỉ ngơi một lát"

"Vâng, vậy ta không làm phiền tiền bối nghỉ ngơi" Lý Hoàng chắp hai tay hành lễ, sau đó rời đi.

Sở Tích Nguyệt bước vào phòng, nàng cởi bỏ y phục dính đầy máu tươi sang một bên, kiểm tra vết thương một chút, vết thương đúng là rất nặng, nhưng chỉ cần tĩnh dưỡng mấy ngày nàng liền có thể khỏi hẳn, trước khi trở lại Vân Bảo Lâu nàng đã trở lại chiến trường thôn phệ mấy cái thi thể vừa nãy, trong đó có một tên Thần Đế Cảnh làm cho tu vi của nàng tăng lên một đoạn lớn, hiện tại nàng chỉ còn cách một bước nhỏ liền có thể đột phá Chung Cực Thần Đế Cảnh.

Sở Tích Nguyệt thân thể uyển chuyển bước vào bồn tắm, nàng ngâm mình trong dòng nước ấm, nàng suy nghĩ thời gian tiếp theo phải làm gì, sau trận chiến này nàng đã rõ thực lực của mình nằm ở mức nào, nhưng hiện tại muốn đối đầu với Thiên Đình thật sự còn rất khó. Thiên Đình thế lực không kém Ma Đình là bao, Ma Quân mạnh như vậy một mình nàng không phải đối thủ của hắn, nếu không có Cao Xuyên Tuyệt trợ giúp nàng khó mà chiến thắng.

Nàng còn không biết Thiên Đế thực lực ra sao, nhưng nàng cũng nghe ngóng được dưới trướng của Thiên Đế có không ít người mạnh như Mạc Vấn Thiên, nếu với số lượng Thần Đế Cảnh nhiều như vậy, nàng khó mà có thể toàn vẹn trở về nếu hiện tại tấn công Thiên Đình.

Sở Tích Nguyệt cũng không muốn nghỉ nhiều như vậy nữa, nàng nhắm mắt lại nằm trong dòng nước ấm cứ thế thiếp đi ngủ lúc nào không hay.

.......................

.......................

Thâm Ma Cự Uyên.

Ma Đình.

Ma Quân mở ra cổng không gian chạy thoát khỏi tay Sở Tích Nguyệt cùng Cao Xuyên Tuyệt, vừa đến nơi hắn đã ngã khụy xuống dưới, vết chém mà Sở Tích Nguyệt để lại làm cho hắn đau đớn không thôi, hắn đã gắng gượng mới có thể trở về Ma Đình, nếu như còn kéo dài thêm một chút thời gian nữa, hắn liền toi đời trên tay Sở Tích Nguyệt cùng Cao Xuyên Tuyệt.

"Chết tiệt, nữ nhân khốn kiếp, Nghiệp Hỏa Nữ Đế thù này không báo, ta không gọi Ma Quân" Ma Quân rống lớn, hắn làm sao có thể chịu nổi nhục nhã mà hai người Cao Xuyên Tuyệt cùng Sở Tích Nguyệt ngày hôm nay gây ra.

Vết thương mang theo Tiên Khí cùng Ma Khí trong đó có một tia Hồng Liên Nghiệp Hỏa đang đốt cháy vết thương của Ma Quân, làm cho hắn như chết đi sống lại, ánh mắt đỏ ngầu cực kỳ đáng sợ.

"Người đâu, người đâu" Ma Quân rống lớn gọi người.

"Bệ hạ có chuyện gì sao?" Lý Công Công từ xa chạy đến, nhìn thấy Ma Quân vết thương cực nặng hỏi.

"Mau mang ta đến Ma Long Hồ, nhanh lên nếu chậm một bước bổn Tọa liền mất đi một nửa tu vi" Khuôn mặt của Ma Quân càng ngày càng nhợt nhạt, cho dù là Sở Tích Nguyệt cũng không biết Tiên Ma Trảm của nàng lợi hại đến mức này, có thể làm cho Ma Quân mất đi một nửa tu vi.



Ma Quân hét lớn, tiếng gào thét của hắn vang vọng khắp Ma Đình đây là lần đầu tiên nhiều người nhìn thấy Ma Quân của bọn họ đau đớn đến như vậy, bọn họ vô cùng lo lắng, vô cùng sợ hãi, nếu như Ma Quân có mệnh hệ nào, Ma Đình liền không ổn, kẻ địch sẽ tấn công bất cứ lúc nào.

...................

...................

Ma Vân Thành.

Bên trong một khách sạn nhỏ.

Cao Xuyên Tuyệt cùng Cao Phàm trở lại phòng của mình nghỉ ngơi, Cao Xuyên Tuyệt bị thương nặng hơn Sở Tích Nguyệt rất nhiều, nhưng hẳn có bí pháp khôi phục thương thế rất nhanh, chỉ mấy ngày hắn liền có thể khỏi hắn, không như Ma Quân bị trúng một nhát kiếm của Sở Tích Nguyệt hiện tại không biết sống chết ra sao.

"Điện Chủ, ngài không sao chứ?" Cao Phàm lo lắng nhìn Cao Xuyên Tuyệt vết kiếm loang lổ khắp cả người hỏi.

"Ta không sao, có mang theo Băng Linh Tuyền hay không? Đưa cho ta một ít, phối hợp với Thuần Ma Thần Công vết thương này mấy ngày liền khỏi, không cần quá lo lắng!" Cao Xuyên Tuyệt khuôn mặt vẫn bình tĩnh, không hiện lên chút nào mệt mỏi, từ khi trở thành Điện Chủ của Tru Tiên Điện đến nay hắn đã quá quen với việc phải bình tĩnh mọi lúc mọi nơi.

"Băng Linh Tuyền, chỉ mang theo một ít, nhưng có lẽ đủ cho Điện Chủ ngài trị thương" Cao Phàm lấy từ trong nhẫn trữ vật của mình ra một lọ thủy tinh, bên trong chứa một loại nước nào đó vô cùng nồng đậm Ma Khí, Tiên Khí.

"Có nên mang cho Sở cô nương một ít hay không nhỉ?" Cao Xuyên Tuyệt nghĩ ngợi một hồi lâu, liền mở miệng hỏi Cao Phàm.

"Điện Chủ, Sở cô nương thực lực cường đại như vậy, chẳng lẽ không có đan dược trị thương sao!" Cao Phàm mở miệng nhắc nhở, hắn cười cười nhìn Điện Chủ nhà mình.

"Cũng phải, ngay cả Tiên Thiên Linh Bảo nàng ấy cũng có, một chút đan dược nhỏ chắc không có vấn đề gì!" Cao Xuyên Tuyệt nghe lời nói của Cao Phàm, có mấy phần yên tâm.

"Điện Chủ, chẳng lẽ ngài thích Sở Cô Nương rồi?" Cao Phàm nhân lúc này trả đũa lại việc Điện Chủ hay đùa cợt hắn.

"Haha, Cao Phàm ngươi cũng biết lợi dụng thời cơ để trêu chọc bổn Điện Chủ!" Cao Xuyên Tuyệt nhìn Cao Phàm cười nói.

"Được rồi, thuộc hạ không làm phiền Điện Chủ ngài trị thương, phải mau chóng khỏe lại mới có thể gặp được Sở cô nương chứ!" Cao Phàm lời nói vừa dứt, hắn liền rời khỏi phòng của Cao Xuyên Tuyệt.

Cao Xuyên Tuyệt lắc đầu một cái, nhìn Cao Phàm rời đi, vết thương của hắn khá nặng, đã mấy vạn năm hắn mới cùng người khác động thủ, không ngờ lần này lại bị thương nặng như thế này.

...................

...................

Nháy mắt đã trôi qua mấy ngày, Ma Vân Thành người đến, người đi rất nhiều, mấy ngày trước Ma Vân Thành rất nhộn nhịp sôi nổi, nhưng trải qua mấy ngày, không thấy động tĩnh gì quá lớn, người cũng rời đi rất nhiều, chỉ còn sót lại một số nhỏ hiếu kì muốn xem vị Nữ Đế lừng danh mấy ngày nay đã rời đi hay chưa.

Khách sạn nhỏ nơi mà Sở Tích Nguyệt vẫn thường ăn cơm, hôm nay nàng lại đến, nàng vẫn ngồi ở chổ cũ, không thay đổi chút nào, nhìn thấy nàng Tiểu Nhị có một chút lưỡng lự không dám tiếng đến, nhưng hắn cũng không do dự được bao lâu, liền chạy đến nơi Sở Tích Nguyệt đang ngồi hỏi.



"Sở cô nương, hôm nay muốn ăn cái gì?" Tiểu Nhị nhìn nàng cười thật tươi, Tiểu Nhị không một chút thay đổi nhìn nàng.

"Ngươi không biết ta là ai sao? Không sợ ta sao?" Sở Tích Nguyệt nhìn thấy Tiểu Nhị vẫn đối đãi với mình một cách bình thường hiếu kì hỏi.

"Sở cô nương đã là khách quan, ta chỉ là một tiểu nhị nho nhỏ, Sở cô nương chắc chắn sẽ không làm khó ta" Tiểu Nhị khuôn mặt có chút lo lắng, nhưng hắn vẫn bình tĩnh trả lời.

"Haha, được rồi tiểu nhị ta không dọa ngươi nữa, cho ta thức ăn như cũ là được" Sở Tích Nguyệt cười lớn nhìn Tiểu Nhị, sau đó cũng gọi món ăn.

Trong khách sạn nhiều khách nhân nhìn thấy nàng cũng có chút lo lắng, lại có người hai mắt tỏa sáng mà ngưỡng mộ, bọn họ lại có thể nhìn thấy dung mạo tuyệt trần của vị này Nữ Đế ngay tại chỗ này, không uổng công bọn họ lưu lại mấy ngày nay.

Từ dưới lầu hai thanh niên đi lên, hai người này tự tiện ngồi cùng bàn với Sở Tích Nguyệt mà không nói lời nào, cứ như vậy tự tiện lấy bình trà, tự rót cho mình một ly rồi uống cạn.

"Sở cô nương, vết thương vừa khỏi liền chạy đến đây thưởng thức đồ ăn sao?" Cao Xuyên Tuyệt nhìn khuôn mặt xinh đẹp của nàng liền hỏi.

"Cao huynh đã khỏe rồi sao? Hôm nay ta muốn ăn một bữa cuối liền rời đi!"

"Sở cô nương muốn đi nơi nào, không biết tại hạ có thể cùng cô nương đi một chuyến?" Cao Xuyên Tuyệt muốn tiếp xúc với Sở Tích Nguyệt thêm một chút, biết đâu nàng cùng hắn có thể nên duyên.

"Đi Tiên Giới, Cao huynh có muốn đi cùng!" Sở Tích Nguyệt nhìn Cao Xuyên Tuyệt cười nói.

"Sao lại đi Tiên Giới, Diệt Ma Điện sẽ không để yên cho Ma Tu chúng ta" Cao Xuyên Tuyệt lộ ra một chút lo lắng.

"Cao huynh đừng lo, ta là một Tiên Ma Đồng Tu, có thể lộ ra Ma Lực cùng Tiên Lực là một điều rất bình thường, Diệt Ma Điện sẽ không nhận ra điều bất thường" Sở Tích Nguyệt từ sau trận chiến với Ma Quân, nàng đã xem Cao Xuyên Tuyệt như bằng hữu, nàng không chút nào dấu diếm về thân phận của mình.

"Tiên Ma Đồng Tu trong truyền thuyết?"

"Đúng vậy!"

"Haizz, vậy mong Sở cô nương mau chóng hoàn thành mục tiêu của mình!" Cao Xuyên Tuyệt thở dài một cái, tuy có chút đáng tiếc nhưng không còn cách nào.

"Thực ra, ta không phải là người của Ma Giới, ta sinh ra ở Kiếm Vực, là người của Tiên Giới. Thiên Đình có thù với ta lần này trở về là muốn trả lại mối thù trước kia, huynh và ta là bằng hữu ta không muốn dấu huynh điều gì" Sở Tích Nguyệt nói ra thân phận của mình là người Tiên Giới, không biết phản ứng của Cao Xuyên Tuyệt như thế nào.

"Cô nương chúng ta là người của Tru Tiên Điện, cô nương lại dám nói mình là người của Tiên Giới, không sợ chúng ta bắt cô nương sao?" Cao Phàm đang uống trà gặng hỏi.

"Ngươi bắt được ta sao?" Sở Tích Nguyệt nhìn Cao Phàm hỏi.

"Chuyện này.........".

"Được rồi Cao Phàm đừng đùa như vậy, Sở cô nương chuyến này đi Tiên Giới nếu như không ổn, liền có thể liên lạc với tại hạ!" Cao Xuyên Tuyệt đưa cho Sở Tích Nguyệt một cái lệnh bài màu đen.

Sau một hồi trò chuyện thức ăn cũng đã lên, ba người cứ thế ngồi ăn, uống rất vui vẻ, cứ như thế một ngày trôi qua rất nhanh. Sở Tích Nguyệt cũng không nán lại Ma Giới thêm chút nào nữa, nàng từ biệt hai người Cao Xuyên Tuyệt sau đó đi đến Vân Bảo Lâu từ biệt hai cha con Lý Thiên Vũ liền rời khỏi Ma Giới.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.