Cô Gái Trừ Ma

Chương 46: Đạo Trưởng (3)



Lần đầu đến với thành phố Vạn Long, ấn tượng của Quan Tử Vân về nơi này là một thành phố rất lớn và hiện đại. Xét về diện tích thì Vạn Long lớn gấp bốn lần Bát Xuyên, về dân số cũng đông hơn nhiều. Khác với Bát Xuyên coi trọng về cảnh quan thiên nhiên, đặc biệt là cây xanh khiến cho thành phố mang chút dáng vẻ của thôn quê, Vạn Long lại hoàn toàn hiện đại.

Quan Tử Vân đã có chút suy nghĩ, liệu người sống ở thành phố hiện đại thế này có tin vào ma quỷ và thầy trừ ma hay không? Câu trả lời cuối cùng là có, sợ hãi những gì mình không nắm bắt được vốn là nỗi sợ cơ bản nhất, và chắc chắn người bình thường không thể đối phó được với con quỷ mà hắn đang giữ.

Mục tiêu chính của đạo trưởng và Tạ Lương Tâm là những nhà giàu có tin vào tâm linh. Hắn đã đi điều tra về những gia đình có người mới chết, nếu thích hợp, hắn sẽ dùng “nhà thương điên” để thả hồn ma đã bị Quỷ Điên khống chế vào nhà, sau đó thì báo cho Tạ Lương Tâm tới diệt trừ.

Mọi chuyện suôn sẻ hơn hắn nghĩ rất nhiều, thấm thoát đã 15 năm hoạt động tại Vạn Long. Số tiền kiếm được từ việc trừ ma rất lớn, nhờ thế mà công việc kinh doanh của Tạ Lương Tâm cũng có vốn để mở rộng kinh doanh. Giờ đây cả hai đều trở nên giàu có.

Tuy nhiên, số lượng người giàu trong thành phố không phải nhiều, nhà giàu tin vào tâm linh lại càng có hạn, cả hai đã tính tới mở rộng đối tượng sang cả những nhà khá giả. Tuy nhiên, như vậy thì số tiền kiếm được sau mỗi lần trừ ma cũng ít hơn. Công việc kinh doanh của Tạ Lương Tâm đang ngày càng phát đạt nên ông cảm thấy công việc này không đáng nữa. Quan Tử Vân cĩng nghĩ không nên ở lại đất Vạn Long này nữa, hăn sẽ tới một thành phố khác để tìm cách moi tiền từ người dân ở đó. Đạo trưởng và thầy trừ ma quyết định sẽ chia tay sau phi vụ cuối cùng. Nhưng một chuyện ngoài dự kiến đã xảy ra.

“Cái gì? Không tiếp ư?” Tạ Lương Tâm ngạc nhiên khi chủ nhà từ chối mình “Chẳng lẽ ông không tin tôi à?”

“Không, không, tôi chưa nói rằng cậu có phải thầy trừ ma thật hay không. Nhưng tôi đã có chỗ quen biết rồi.” Tô Giang, chủ nhà, đáp.

Chủ nhà có quen một thầy trừ ma, trưởng hợp này 15 năm qua Tạ Lương Tâm và Quan Tử Vân chưa bao giờ gặp phải. Ông bối rối không biết xử lý thế nào, chỉ hỏi tên thầy trừ ma đó và nhận lại được cái tên Đường Thân.

Ngay sau đó, Tạ Lương Tâm đi tìm Quan Tử Vân để bàn bạn.

Theo phản xạ, ngay khi gặp mặt, Quan Tử Vân lấy lại nhà thương điên của mình.Vừa cầm trên tay, sắc mặt hắn liền sa sầm “Con quỷ đâu? Sao nhà thương điên lại không có bệnh nhân?”

“Tôi không đem nó về được.” Tạ Lương Tâm nói.

“Cái gì? Sao lại thế được, chẳng lẽ pháp lực của anh yếu đến mức không thể bắt nó sao? Hay là con ma lần này ma lực đặc biệt hơn những hồn ma khác. Có cần tôi đích thân đi bắt không?” Quan Tử Vân đưa ra dự đoán, hắn không rõ tại sao phi vụ cuối cùng này lại gặp rắc rối.

“Không phải vậy, mà là chủ nhà không cho tôi vào.” Tạ Lương Tâm nói.

“À, thì ra ông già đó cũng lỳ đòn. Cứ để Quỷ Điên quậy phá thêm vài bữa thì lúc đó lão sẽ phải quỳ lạy nhờ chúng ta thôi.” Quan Tử Vân thả lỏng tinh thần khi thấy vấn đề có lẽ không nghiêm trọng.

“Cũng không phải, chủ nhà có quen biết một người tên là Đường Thân, ông ấy cũng là thầy trừ ma, là đời thứ 19, nghĩa là xét về tiềm năng đã gấp đôi cậu, chưa xét đến tuổi đời và kinh nghiệm đều hơn.” Tạ Lương Tâm nói.

Tổ tiên có 19 đời làm thầy trừ ma, đó là con số mà Quan Tử Vân còn không cho là có thật. Hơn 40 năm sống trên đời, Quan Tử Vân đã nghĩ việc tổ tiên có 8 người là thầy trừ ma đã thuộc dạng rất hiếm, không ngờ lại có một nhân vật như Đường Thân tồn tại.

“Đường Thân ư? Tôi muốn gặp lão ta.” Quan Tử Vân nói.

“Cậu đừng điên rồ, Đường Thân không dễ đối phó đâu.” Tạ Lương Tâm có ý buông xuôi.

“Đừng có nhiều lời.” Quan Tử Vân trừng mắt đe dọa, dù sao cũng không còn ý định hợp tác nữa, hắn không cần nể nang Tạ Lương Tâm thêm làm gì. Bây giờ hắn muốn biết rốt cuộc là kẻ nào lại lợi hại hơn hắn.

Tạ Lương Tâm mặc dù là phận anh nhưng trong mối quan hệ hợp tác này thì ông là kèo dưới, không bao giờ dám chống đối tay đạo trưởng trước mặt.

“Có lẽ ông ta sẽ tới nhà của Tô Giamg sớm thôi, chúng ta chỉ cần đợi gần đó.” Tạ Lương Tâm đáp.

“Được thôi, tôi sẽ đi xem lão ta là loại thầy trừ ma ghê gớm thế nào.” Quan Tử Vân lập tức di chuyển đến nhà Tô Giang.

Trùng hợp thay, lúc hắn tới đó thì Đường Thân cùng Triệu Chính Nhân đang từ hướng ngược lại đi tới. Quan Tử Vân quan sát khí chất, cảm nhận thấy Đường Thân đúng là dạng cao nhân, còn tên đệ tử ở kế bên không đáng bận tâm.

Bỗng hắn nhớ ra khuôn mặt của Đường Thân, hắn đã từng thấy ông ở biệt thự của Hứa Văn. Cách đây vài ngày, hắn biết được tin Hứa Văn, kẻ mà hắn đã cho một cuốn sách pháp khi nghe hắn than thở muốn tìm cách hại anh trai. Quan Tử Vân đã đi đến đó nhằm tìm xem có thể sử dụng linh hồn độc ác của Hứa Văn được hay không.

Thế nhưng khi tới đó, một thầy trừ ma khác đã tới trước. Quan Tử Vân cho rằng ông đến thanh tẩy Hứa Văn nên đành thất vọng ra về. Không ngờ Vạn Long lại quá nhỏ bé để hắn gặp lại Đường Thân ở đây.

Quan Tử Vân tăng tốc đi qua ngôi nhà của Tô Giang, cố gắng lướt ngang qua Đường Thân. Hắn lén rút một lá bùa ra và dán nó lên lưng của Đường Thân. Đây là một loại bùa chú nguy hiểm, chỉ cần niệm chú, kẻ yếu sẽ hồn xiêu phách tán, kẻ mạnh thì tê liệt toàn thân. Đường Thân được miêu tả là một thầy trừ ma tài giỏi, khả năng giữ mạng là rất cao, đây chỉ là một sự cảnh cáo từ Quan Tử Vân.

Thế nhưng vừa chạm lá bùa vào lưng Đường Thân, nó liền hóa thành tro, chứng tỏ pháp lực của ông thuộc hàng cực kì lợi hại.

Bị sốc trước việc đó, Quan Tử Vân liền rẽ vào ngã rẽ trước mặt rồi tăng tốc rời khỏi đó thật nhanh. Tới khi xác định rằng không ai đuổi theo mình, hắn mới yên tâm được. Quan Tử Vân cười nói “Đường Thân, một đối thủ đáng gờm đấy, rất là thú vị.”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.