Lâm cũng hơi rùng mình sau câu hỏi, nhưng nhìn ngôi nhà đổ nát, nhớ lại giấc mơ đêm qua Lâm cũng không muốn mảnh đất của bà Tám thành thế này. Lâm bèn đáp:
- - Ma quỷ hay không thì tôi không biết, tôi cũng mới về đây thôi nhưng mấy năm qua không ai ở đây được đâu. Mà tôi nói nhỏ này, đêm qua tôi nằm mơ bà chủ nhà về gọi tôi sang đây, thế nên tôi mới đi sang...Vừa đến nơi thì người của ông bị cột nhà nó đè.
Ông kia sợ quá cũng vội chào Lâm rồi đi luôn, mồm lẩm bẩm:
- - Thế mà con mụ chết tiệt nó dám lừa bán cho mình, bảo sao nó bán rẻ như cho...Quân khốn nạn, đúng là của rẻ của ôi...Phen này ông không để yên.
Lão bỏ đi nhanh như bị ma đuổi, lúc này còn một mình Lâm đứng trên mảnh đất của bà Tám, xung quanh yên ắng như chưa từng xảy ra chuyện gì, cảnh vật chỉ còn lại một đống đổ nát. Định quay về thì Lâm giật thót mình khi đằng sau lưng có tiếng gọi: