Mọi người đang nơm nớp lo sợ, nghe tan họp ai cũng mừng quýnh thi nhau dọn đồ rời đi. Trịnh Minh Vũ trực tiếp bế cô vào phòng nghỉ.
Nhiếp Giai Giai ôm trán. Đây đâu giống theo kịch bản, sao tự dưng còn tan họp. Hay tan họp để anh ta bế cô quăng xuống biển? nhưng đây là phòng nghỉ mà!!
Trịnh Minh Vũ ném cô xuống giường, cởi từng nút áo sơ mi trên người. Nhiếp Giai Giai thấy không ổn bèn ngồi bật dậy.
"aa Trịnh Minh Vũ, tôi sai, tôi biết tôi sai rồi tha cho tôi"
Trịnh Minh Vũ đè Nhiếp Giai Giai xuống.
"Em sai chỗ nào, hửm?"
Đây không giống Trịnh Minh Vũ, thông tin về Trịnh Minh Vũ trên mạng đều là bịa đặt, cô đã sai lầm khi tin vào nó. Anh ta rõ ràng là một tên cáo già bệnh hoạn!! Nhiếp Giai Giai thầm than trong lòng.
"Em nói đi Giai Giai "
Biết không xin được theo cách này, Nhiếp Giai Giai đành dùng chiêu thứ 72 trong mĩ nhân kế.
Cô dùng ngón tay chọt chọt vào lồng ngực rắn của anh ta, rồi mềm giọng năn nỉ.
"Trịnh Minh Vũ, em biết em sai rồi. Giờ chúng ta chuẩn bị đi mua đồ cho lễ cưới có được không?"
Trịnh Minh Vũ cười khổ.
"Em biết em làm thế tôi lại càng muốn có được em hay không?"
"Hai ngày nữa, hai ngày nữa chúng ta kết hôn rồi anh làm gì mà chẳng được. Trịnh Minh Vũ, anh bình tĩnh chờ đi, chỉ hai ngày thôi"
Mặc kệ hai ngày sau như nào, cứu lấy mình bây giờ trước đã. Nhiếp Giai Giai gật đầu lia lịa.
"Thật"
Lúc này Trịnh Minh Vũ mới buông cô ra, gài lại nút áo sơ mi. Giai Giai trong mắt anh thật sự rất đáng yêu.
Nhiếp Giai Giai thầm thở phào. Hai ngày sau à? anh nằm mơ. Nhân lúc Trịnh Minh Vũ không để ý, cô lấy tay kéo mắt lè lưỡi anh nhưng anh đã nhìn thấy hết qua cái gương ở đối diện.
Chiếc xe nổ máy rời đi, anh đưa cô đi xem váy cưới. Vì quá sát ngày nên anh không thể đặt may mà đành chọn hàng sẵn. Đây là cửa hàng đồ cưới sang trọng nhất ở Lạc Thành.
Nhiếp Giai Giai chọn đại một bộ, dù gì cô cũng không xem trọng đám cưới này lắm.
Trịnh Minh Vũ cũng thử cho mình vài bộ đồ vest. Lúc anh thay xong 3 bộ Nhiếp Giai Giai vẫn chưa mặc xong cái đầu tiên.
Anh đành bấm chân ngồi chờ.
Cuối cùng rèm cũng được kéo ra. Nhiếp Giai Giai trong bộ váy cưới trắng xinh đẹp quay ra. Chiếc váy cúp ngực để lộ ra bả vai thon trắng nõn cùng với hàng xương quoai xanh quyến rũ.Mái tóc hơi ngả nâu quăn nhẹ dài được thả ngang qua hông một cách duyên dáng. Váy vừa vặn ôm trọn vòng eo con kiến của cô. Nếu không phải trong cửa hàng, anh thật sự muốn cô ngay bây giờ.
Nhiếp Giai Giai lên tiếng.
"Anh ngắm đủ chưa?"
Trịnh Minh Vũ ho ho lấy lại khí chất.
"Cũng được"
Nhiếp Giai Giai bĩu môi.
"Lấy bộ này luôn đi, thay ra thay vô mệt lắm"
Trịnh Minh Vũ biết cô chọn bừa cho nhanh nhưng anh cũng chẳng nói gì. Anh thanh toán tiền rồi chở cô đi lấy nhẫn cưới.
Nhẫn cưới anh đã đặt trước, còn bảo họ khắc tên anh với cô vào bên trong nên chỉ việc đến lấy thôi. Nhiếp Giai Giai thử vào tay thì vừa in, cô rất thích chiếc nhẫn này.
Sau đó họ ghé sang trung tâm mua sắm mua vài thứ linh tinh cho hôn lễ rồi ra về.