Nhìn quanh không thấy Trịnh Minh Vũ đâu, cô vào phòng tắm vscn rồi xuống lầu xem thử.
Ở dưới nhà cũng không có, cô lẩm nhẩm có khi nào anh ấy có việc đột xuất nên về trước rồi không. Nghĩ bụng lấy điện thoại ra gọi thử thì cô nghe tiếng lẻng kẻng trong bếp.
Nghĩ cô giúp việc đang nấu ăn cô cũng đói muốn vào xem có gì ăn được chưa.
Cô rất bất ngờ khi thấy một cây dài hơn 1m8, khuôn mặt điển trai, mặc một bộ đồ thể thao thoải mái, kèm thêm chiếc tạp dề màu hồng, đặc biệt là tổng tài đang cặm cụi trong bếp nấu bữa sáng.
"Ai da sáng dậy có người nấu ăn như vậy thì em nguyện sáng nào cũng dậy 6 giờ"
Trịnh Minh Vũ cười cười, anh xoay người lại chạm nhẹ vào mũi cô rồi bưng thức ăn bày lên bàn.
Nhiếp Giai Giai nhìn một bàn đầy đồ ăn, nhìn cũng đẹp mắt nhưng cô nghĩ chắc vị sẽ không ổn nên chần chừ chưa gắp.
"Em không thích những món này à?"
Trịnh Minh Vũ lo lắng hỏi.
"À không, em chưa biết nên ăn món nào trước"
Anh cười gắp vào bát cho cô một miếng, Nhiếp Giai Giai cười cứng miệng, nhìn miếng thịt sau đó bỏ vào miệng nhai nhai.
woa cô nghĩ người cả đời chưa vào bếp như anh sẽ nấu dở tệ ai mà ngờ lại ngon như vậy, lúc này cô mới bắt đầu gắp đồ ăn lia lịa.
"Anh học nấu ăn ở đâu vậy?"
"Lúc du học bên Mỹ anh thường sẽ tự nấu để ăn"
"ồ bên đó không có người làm sao"
"Anh không thích có người làm cứ vây quanh, thời gian du học anh còn khó tính hơn vậy nhiều"
Nhiếp Giai Giai vừa ăn vừa nghe anh kể đến khi hết sạch. Người hầu ra dọn dẹp, cô lại chợt nhớ ra là mình quên gọi cho cô bạn thân nên chạy đi tìm điện thoại.
"Không không đây là chồng chị, Lưu Kiệt em mau nói đi"
"Chị em chị ấy một mình phá thai nhưng không cho ai trong nhà biết, tình hình có vẻ không khả quan chị em mất máu nhiều trong lúc phá, em cũng không rõ cho lắm, nhưng hiện tại chị được đưa vào phòng cấp cứu cả nửa ngày rồi chưa thấy ra, lúc bác sĩ gọi về nhà thông báo, mẹ em liền ngất xỉu đang nằm trong phòng bên kia"