Bởi vì mọi người đều bận rộn chuẩn bị, Ôn Tần Khê không chút do dự lấy một ít quần áo, trang điểm, sau đó nhốt mình vào tủ.
Đang lúc y đang suy nghĩ xem mình đã chộp lấy loại trang phục buồn cười nào, y lại nghe thấy hệ thống đang giễu cợt mình.
"Lại mặc đồ khác à? Hahaha, ông chủ có sở thích như vậy à?" Hệ thống gợi nhớ đến thế giới thứ nhất diễn xuất truyền thuyết nói, nhưng Ôn Tần Khê lại không quan tâm.
Y thà ăn mặc như phụ nữ còn hơn là bị tên khốn đó tóm được.
"Cô có muốn con rồng đó nướng tôi thành tro không?" y nói đang mặc bộ trang phục phức tạp nhất thế giới.
Một cách khó khăn, y đánh phấn lên mặt và xõa tóc trước khi hỏi, "trông tôi thế nào?"
“Giống như một cô gái xấu xí,” hệ thống nói, Ôn Tần Khê đang thu dọn quần áo của mình vào túi nhựa.
Y rất biết ơn, bộ trang phục có tay áo dài nếu không hình xăm của y sẽ bán đứng y.
Chưa đầy mười phút, Ôn Tần Khê đi theo cửa sau, quả nhiên có một nhóm binh lính tiến vào tòa nhà đi ngang qua y, không nhận ra y.
Ngay cả con rồng có đôi mắt sắc bén đang bay lượn trên mái nhà cũng không nhận thấy một người đàn ông mặc trang phục màu xanh lá cây đang đi xuống phố.
Hài lòng với chính mình, Ôn Tần Khê bắt xe chạy trốn lên núi tìm căn cứ hoạt động của Ban Ngân.
Chỉ sau khi Khước Nhiên Triết đích thân lục soát tòa nhà, y mới nhận ra Phượng Tử đã trốn thoát.
Một đám mây đen bao trùm tòa nhà với việc vị tướng giận dữ ném ghế vào tường.
Y đang định lật bàn thì Mạch Châu xuất hiện với một tin vui nào đó.
Anh đã đóng quân tại trụ sở khi Khước Nhiên Triết ra lệnh cho anh tham gia cuộc săn lùng và chưa đầy một ngày anh đã đoàn tụ với Thượng tướng để điều tra chi tiết về các cộng sự được biết đến của Phượng Vũ.
Sau khi chào vị Thượng tướng, anh nói: “Tôi biết ông ta ở đâu”, đặt tập tài liệu lên bàn mà Khước Nhiên Triết đang định lật.
"Ở đâu?" Thiếu ta Triệu Hoàng Mỵ, người đang đứng thưởng thức buổi biểu diễn, hỏi.
Tất nhiên, ả đã nhất quyết muốn tham gia cùng Thượng tướng để bắt Phượng Tử với ý đồ ẩn giấu.
"Ban Ngân, lãnh thổ của một tên trùm băng đảng trên núi. Mỗi tháng, các thành viên băng đảng này trả một khoản tiền vào một tài khoản ở nước ngoài, tài khoản này sẽ truy tìm một cộng sự khác của Phượng Vũ. Có thể họ biết Phượng Vũ ở đâu," Mạch Châu đưa ra một bản tóm tắt báo cáo về những phát hiện của mình.
"Tốt, tôi cần cậu ở lại." Khước Nhiên Triết vỗ vai Mạch Châu trước khi đi ra khỏi cửa.
“Làm tốt lắm, anh chàng đam mê,” Triệu Hoàng Mỵ nói với giọng trịch thượng, “nào các chàng trai, chúng ta hãy đi săn một con gà hói thôi,” trước khi đi theo bước chân của Khước Nhiên Triết với nụ cười toe toét đầy đe dọa.
"Vâng, thưa Chỉ huy," những người còn lại trong đội nói, bỏ lại Mạch Châu đang khó chịu.
"Haiz..... Tôi cần tăng lương chết tiệt," anh nói, thu thập hồ sơ trước khi rời khỏi phòng.
**
Con đường trở thành triệu phú tẻ nhạt là câu nói mà Ôn Tần Khê nghĩ ra sau khi tận mắt trải nghiệm cảm giác bị Khước Nhiên Triết săn lùng.
Y nghĩ ra kiệt tác thành ngữ này khi đang thay trang phục.
Y không chỉ phải thành công trong việc hoàn thành những nhiệm vụ khó khăn mà còn phải gặp những trở ngại từ chính người mà y đang cố gắng giúp đỡ.
"Quá phản tác dụng," y giận dữ buộc tóc.
Y không thể không tự hỏi liệu một trái tim tan vỡ có thể được tính là chấn thương trong công việc hay không.
Y sẽ phải thảo luận vấn đề này với luật sư lao động sau khi xong việc.
“Tôi sẽ bắt tên khốn đó phải trả giá,” y giận dữ nói, đóng sầm cửa xe khiến tóc mái che khuất tầm nhìn.
Đi về phía khu nhà duy nhất trong dãy núi dường như hoang vắng này,
Bước chân của y dừng lại khi nhìn thấy bốn người đàn ông có vũ trang đứng trên bức tường khu nhà nhìn xuống y trong khi chĩa súng.
Ôn Tần Khê theo bản năng giơ tay lên, ý tứ không phải tới đánh nhau.
Sau mười phút, cánh cổng đột nhiên mở ra.
Dường như những người đàn ông đó đã nhận ra y, làm sao họ không thể nhận ra y khi y là trùm thế giới ngầm và cha y là chủ nợ của họ.
Thực ra là vì họ nhận ra y nên Ban Ngân không cho y vào ngay.
Phượng Tử ở đây có nghĩa là y muốn bắt đầu một số chuyện và Ban Ngân đã sẵn sàng rút vũ khí nhưng khi nghe tin Phượng Tử ở một mình, gã đã tận dụng cơ hội để người đàn ông ở trong.
Trở thành một ông trùm băng đảng thực sự là một công việc đầy thử thách nhưng lại mang lại những lợi ích to lớn, điều đó sẽ khiến tất cả trở nên xứng đáng trừ khi một người mắc một khoản nợ lớn như vậy.
Mỗi tháng, Ban Ngân đau buồn nhìn số dư ngân hàng của mình giảm đi một nửa giống như một nhân viên cổ trắng trả tiền vay mua ô tô cho chiếc Porsche mà gã thực sự không đủ khả năng mua.
Ít nhất nhân viên cổ trắng có thể nhìn thấy tiền của họ đang đi đâu, còn gã thì sao?
Có cảm giác như gã đã thỏa thuận với dracula và máu của gã đang bị hút cạn mà không có kết quả.
Bị cảm xúc chi phối, gã quyết định bắt cóc cậu chủ trẻ đã sẵn sàng rơi vào lòng gã.
Đó là Phượng Vũ xóa nợ hoặc Phượng Tử sẽ phải tự trả tiền chuộc và Ban Ngân có thể dùng số tiền đó để trả nợ của họ.
Gã không quan tâm đến lộ trình miễn là đích đến là như nhau.
Sau đó, gã đã cử mười người đàn ông tốt nhất của mình tham gia cùng gã để chào đón Phượng Tử.
Ôn Tần Khê mặc dù không thoải mái ở chỗ này không có người hỗ trợ, nhưng vẫn tiến về phía trước.
Lúc đầu y còn nghi ngờ nhưng xét đến danh tiếng của Phượng Tử, những thành viên trong nhóm này sẽ không thử làm gì phải không?
Sai!
Ôn Tần Khê ngay lập tức nhận ra câu hỏi hóc búa mà y đã bước vào khi bước vào ngôi nhà gần giống với một ngôi nhà cổ thời Victoria.
Ban Ngân đang ngồi ở bàn làm việc hút một điếu xì gà Cuba với năm người đàn ông ở hai bên vũ khí hướng xuống nhưng xét theo tư thế của họ, họ dự định sẽ chọc thủng ngực y nếu y gây rắc rối.
Sau khi tìm kiếm xung quanh mà không có kết quả, y nhận ra tên trùm xã hội đen muốn lao thẳng vào kinh doanh mà không hề tỏ ra lịch sự.
“Tôi không ngờ chú (không có quan hệ) lại cư xử tốt như vậy,” Ôn Tần Khê khoanh tay trước ngực, vẻ mặt thờ ơ, ánh mắt nhìn khắp nơi, nhưng y đã vạch ra kế hoạch tự vệ.
Kể từ khi hạ gục con gấu, y đã có một sự tôn trọng mới dành cho Phượng Tử.
Nhân vật này tuy lùn nhưng y là một cây thuốc nổ nổ nếu bạn vượt qua điểm mấu chốt của y.
Ôn Tần Khê chỉ có thể lén lút thắp một ngọn nến cho những người này, sắp phế bỏ bọn họ.
“Đã nhận ta là chú của cháu thì đừng gây sự và đầu hàng đi. Ta nhất định sẽ ghi nhớ điều này và không cố ý làm khó ngươi,” Ban Ngân đầu trọc nói trước khi rít một hơi dài điếu xì gà.
Người đàn ông trơ tráo thổi khói vào mặt Phượng Tử khi hai người của gã tiến lại gần phiếu ăn của họ.
Hai người đàn ông đã có thể thấy mình sở hữu những biệt thự có tầm nhìn tuyệt vời ra đại dương.
Ít nhất cuối cùng họ cũng có thể rời khỏi căn cứ tồi tàn này và sống một cuộc sống xa hoa.