Tất cả đều là do anh, tại anh không bảo vệ tốt nên cô mới bị như vậy. Anh đúng là vô dụng mà, đứng đầu cả hắc đạo nhưng hết lần này đến lần khác bị người khác qua mặt
Lần đầu thì vì một chuyện không đáng làm cho cô thất vọng về anh. Lần này lại không thể bảo vệ tốt cho cô. Anh như này làm sao có thể xứng đáng lãnh đạo đàn em chứ. Nam Hoài Cẩn tự chế giễu bản thân mình
- Lão đại
Anh lên tiếng chào hỏi Quan Viễn
Quan Viễn lạnh giọng liếc nhìn anh:" Sơ Nguyệt xảy ra chuyện gì?"
- Là em bảo vệ không tốt
Ông hít một hơi thật sâu rồi từ từ thở ra:" Là ai làm"
- Em đã cho người điều tra
Cùng lúc đó, A Toản đi đến báo cáo:" Lão đại, Nam ca đã điều tra được"
- Nói
Hai người họ đồng thanh lên tiếng, giọng trầm đến đáng sợ khiến cả đám anh em ở đó muốn phát run lên. Họ không ngừng cảm thán " Ai lại gan đến vậy, dám đụng vào Quan tiểu thư mà không sợ chết sao?"
" Chắc hẳn cả 3 đời nhà người đó không được sống tốt "
" Đụng ai không đụng lại đụng vào con gái cưng của lão đại "
Nhưng những lời này họ chỉ dám nghĩ trong lòng chứ đâu dám nói ra. Cho dù là ai đi nữa họ cũng sẽ cố gắng đòi lại gấp đôi những gì đám người kia đã làm với tiểu thư của họ
- Là đám người của Xà Bang
Nam Hoài Cẩn nghe cái tên mà A Toản nói ra, hai mắt trở nên hung tợn hơn. Dám đụng vào người phụ nữ của anh sao? Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ sao? Anh sẽ cho họ biết thế nào là chọc vào tổ ong vò vẽ
Quan Viễn nhìn anh trầm giọng lên tiếng:" Nếu Sơ Nguyệt có chuyện gì, thì phải để kẻ đó "sống thật tốt " biết chưa "
- Người đâu, huy động lực lượng bắt sạch đám người của Xà Bang. Phải để họ sống hiểu không?
Ông lên tiếng ra lệnh cho thuộc hạ. Hơn gần 18 năm rồi, họ mới thấy lão đại như thế này. Lão đại thật sự tái xuất rồi sao? Nghĩ cũng đúng, dám đụng vào con gái của ông ấy mà. Đám người kia chắc chắn chết không được mà sống cũng không xong
- Gọi lão Ôn chuẩn bị hành sự trên không, lão nhị và lão Bạch chuẩn bị bao vây Xà Bang. Còn nữa gọi lão Triệu chuẩn bị thuốc nổ. Sau khi bắt người xong thì cho nổ tung nơi đó. Chuyện này anh giao cho cậu lãnh đạo, nhớ cho kĩ phải để họ sống không bằng chết
Quan lão đại nghiến răng nói ra từng chữ, dám đụng vào con gái ông, thì phải nghĩ đến hậu quả trước rồi chứ
Đèn cấp cứu không lâu sau cũng tắt, bác sĩ đẩy cửa đi ra, ông đi đến trước mặt Quan Viễn gật đầu xem như lời chào:" Quan tiểu thư hiện đã qua con nguy hiễm"
Lời ông nói ra như trút đi gánh nặng trong lòng của bao nhiêu người ở đó. Ông ấy lại tiếp tục lên tiếng:" Nhưng có lẽ cô ấy sẽ thay đổi rất nhiều thứ, kể cả tính tình cũng sẽ khác trước. Chuyện này mọi người đừng quá lo lắng, thời gian dài có thể hồi phục được"
- Được cảm ơn bác sĩ
- Không có gì, Quan lão gia chuyện này là chuyện chúng tôi nên làm
Bác sĩ cúi chào rồi rời đi, tiếp đó Quan Sơ Nguyệt cũng được các cô y tá đẩy ra ngoài phòng bệnh thường
Căn phòng của cô được anh cho người canh phòng rất nghiêm ngặt nên ngoài cha mẹ Quan thì những người khác chỉ anh cho phép mới có thể vào thăm cô
Trong phòng bệnh là tiếng khóc thúc thít của mẹ Quan. Vì không muốn bà lo lắng nên đêm qua cha Quan không thông báo cho bà biết tình trạng của cô. Sáng nay khi quản gia cũng là lão nhị thông báo cho bà biết thì bà liền tức tốc chạy đến đây
Nhìn con gái mình đứt ruột đẻ ra nằm yên lặng, gương mặt xanh xao trên giường bệnh mà lòng bà đau nhói. Bà trách cha Quan không cho bà biết sớm, nếu con gái có chuyện gì bà sẽ không tha thứ cho ông
Mãi đến bây giờ con gái bà vẫn chưa tỉnh lại, bà tự trách mình, lúc con gái trong cơn nguy kịch bà không bên cạnh nên con bé giận bà mà không chịu tỉnh lại