_ Vợ ơi, ở Tập đoàn nhiều việc lắm sao? Em cứ đi sớm về khuya, anh không được ở gần em.
_ Gần đây thì có, nhưng rất nhanh sẽ được giải quyết. Đến lúc đó, em sẽ đưa chồng theo, có chuyện không?
Cố Thiên Khanh gật đầu, sau đó ôm lấy cô, một nụ cười tà mị xuất hiện trên môi của anh. Chẳng ai biết, đây chỉ là phần mở đầu cho cuộc chiến này!
...
_ Duật thiếu, chuyện hợp đồng với chị dâu đã xong, chỉ chờ chúng ta ra tay, Trần thị nhất định sẽ suy yếu. Người thần bí phía sau cũng sẽ lộ diện.
_ Theo kế hoạch mà làm, đừng bứt dây động rừng là được!
Cuộc đối thoại giữa hai người đàn ông, cứ ngỡ không bị ai phát hiện. Thế nhưng, một người phụ nữ đeo mặt nạ đứng bên ngoài cửa sổ tầng ba, đã nghe hết toàn bộ.
Cô ta cũng nhận ra một trong hai người họ. Nhưng có nghĩ thế nào cũng chẳng biết kế hoạch của họ là nhằm vào ai. Vậy mà lại có chung kẻ thù với cô ta.
Sau khi người đàn ông báo cáo xong chuyện với Duật Hành thì rời đi. Cửa phòng đóng lại, vang lên một tiếng động lớn. Duật Hành quan sát một lúc, mới lên tiếng:
_ Nghe lâu như vậy, đã nghĩ xem tại sao chúng ta lại có chung kẻ thù không?
_ Anh phát hiện ra?
Duật Hành cười khẩy, trên mặt hắn cũng đang đeo một chiếc mặt nạ, mặt đối mặt nhìn cô. Hắn chỉ nhẹ nhàng từ tốn, quan sát người phụ nữ trước mắt.
Chẳng biết hắn đang suy nghĩ chuyện gì, lại thấy hắn vừa cười vừa thốt lên:
_ Cô gái, đây là Duật Dạ, là địa bàn của Duật Hành tôi. Cô vào thì dễ, nhưng có lẽ sẽ khó ra ngoài.
_ Tôi cũng đâu ngu ngốc mà đem mạng đến nạp cho anh. Là có chuẩn bị nên mới đến.
Duật Hành bật cười, vừa thấy người phụ nữ này thú vị lại thấy cô ta chẳng khác nào một người quen mà hắn từng gặp. Thế nhưng, thân phận của cả hai lại khác nhau một trời một vực. Không thể nào là cùng một người.
_ Cho hỏi quý danh?
_ Nắm quyền trong một giới, được mệnh danh là nữ hoàng.
_ Hacker Queen?
Cô ta chẳng nói thêm gì, cứ thế vào đường nào thì ra đường đó! Chẳng nhìn lại xem, hắn đã nở một nụ cười thích thú.
Không ngờ lại trùng hợp như vậy, dạo chơi một vòng ở máy tính nội bộ của Duật Dạ, hôm nay lại ghé thăm phòng làm việc của hắn. Đây có lẽ không phải trùng hợp.
................
_ Khốn kiếp, cái tên Thẩm Tranh đó là ai mà lại có khả năng giúp đỡ Tập đoàn TK khỏi khó khăn nhanh như vậy! Không phải vì cái con khốn Nguyệt My Nhi gì đó, thì có lẽ Cố gia đã bị chôn vùi từ lâu rồi!
_ Ba, chúng ta có nên trừ khử cô ta không? Nếu như bây giờ không hành động, có lẽ là mối đe doạ cho sau này!
_ Thế chẳng lẽ để cô ta dương dương tự đắc như vậy sao? Nhóm sát thủ hàng đầu, thuê họ đi! Giá hơi chát nhưng lại vô cùng được việc.
Trần Nhậm cúi người rồi rời đi. Trần Đức lại vô cùng mãn nguyện khi nghĩ đến chuyện Nguyệt My Nhi đã bị giết. Thế nhưng, người tính chẳng bằng trời tính, ai biết được kẻ chết không phải cô mà là một người khác!
................
Hai ngày sau, chẳng biết nhà báo lấy đâu ra cái tin Nguyệt My Nhi chán chồng ngốc, đã đến tìm em chồng mà day dưa.
Xem tin tức mà muốn bật ngửa, là ai lại muốn làm hại cô bằng cách vô nhân đạo thế này! Thế mà chưa đầy ba tiếng đồng hồ, tin tức đã lan rộng cả nước. Hơn hàng triệu người vào mắng chửi cô đến nổi không còn từ nào để mà chửi tiếp.
Cố Thiên Khanh ngồi bên cạnh mà buồn rầu, chẳng phải vì tin tức giả kia mà sợ vợ yêu bảo bối buồn. Anh không nói không rằng, ra khỏi phòng đi tìm Cố Quân.
Vừa nhìn thấy anh, ông cũng biết lí do anh đến là gì! Thế nhưng, nhìn vẻ mặt của anh như vậy, ông lại chẳng biết nên xử lý thế nào cho thỏa đáng.
Nếu như cứ tiếp tục bênh vực cho cháu dâu thì mọi người lại nghĩ ông là người không thương cháu trai. Nhưng tin tức giả kia lại được cộng đồng mạng theo dõi nhiều không đếm xuể.
Nhưng nếu để Cố Thiên Khanh ra mặt giải thích cho Nguyệt My Nhi thì lại bị chỉ trích. Nói rằng một người ngốc thì nói gì mà chẳng nghe.
Cố Quân lắc đầu chán nản, Tập đoàn TK vừa mới bình ổn lại trạng thái ban đầu, bây giờ lại nổ ra chuyện ngoài ý muốn này.
_ Ông ơi, vợ cháu không làm chuyện này, họ đưa tin giả. Ông giúp vợ cháu đi!
_ Khanh Nhi ngoan, cháu mau ngồi xuống đi! Không phải là ông không muốn giúp, nhưng người bên ngoài lại chẳng tin khi không có bằng chứng.
_ Nhưng hai hôm nay vợ luôn ở cạnh cháu. Việc ở công ty cũng đã nhàn rỗi hơn, vợ chỉ làm việc ở nhà thôi!
Cố Quân hiểu nhưng người ngoài làm sao có thể hiểu được.
Ting!!!
Thông báo lại vang lên, từ lúc tin tức giả nổ ra, điện thoại của mọi người luôn ở trạng thái phát ra âm thanh liên hồi.
Nhưng lần thông báo này lại làm ông mở to hai mắt, miệng thì cười vui vẻ chỉ tay vào điện thoại, nói:
_ Khanh Nhi, tin tức đã bị lấn xuống, vợ cháu đã được minh oan. Nhưng ai lại có khả năng làm chuyện này chứ?
...
Nguyệt My Nhi nhìn thành quả của mình vui vẻ cười không khép được miệng. Vài ngày trước, cô điều tra được những chuyện tốt mà ba cô đã làm.
Lần này, cô lại muốn giúp cho cả Nguyệt gia và Trần gia làm người một nhà. Chỉ có như vậy, đến lúc cô thu lưới thì dẹp gọn được tất cả.
Chỉ khi để cho Cố Thiên Bắc và Nguyệt Hân lộ tin chuẩn bị đính hôn thì chuyện cô và Cố Thiên Bắc sẽ giảm đi một nửa nghi ngờ. Đợi đến khi cô tìm ra kẻ đứng sau chuyện này thì xem như họ chỉ còn nước chờ chết.
Cạch.
Cố Thiên Khanh mở cửa đi vào, vui vẻ thông báo cho cô biết tin vừa rồi!
_ Vợ ơi, tin tức đã lấn xuống rồi, Thiên Bắc và em vợ cũng đã sắp đính hôn. Như thế thì tốt quá có đúng không?
_ Đúng, nhưng vẫn chưa làm lòng dân yên ổn. Chuyện này tính sau đi, chúng ta ra ngoài đi dạo cho khuây khỏa đi!
...
Nguyệt My Nhi đưa Cố Thiên Khanh đến những nơi đông người, tất cả sẽ đều nhận ra cô và anh. Chỉ có như vậy, chuyện tin tức kia cũng sẽ giảm đi một ít.
Đặc biệt là phải để báo chí chụp được lúc cô và anh đang vui vẻ với nhau. Một phần là vì muốn giải oan, phần còn lại là muốn tất cả phải nhìn thấy vợ chồng cô không hề có chuyện ngoại tình như trên mạng.