Bước ra khỏi công ty giải trí Tinh Không, Doãn Mộng Ninh hít một hơi thật sâu.
"Tự do rồi!"
Anh trai cô ở bên cạnh cũng mỉm cười: "Nghỉ ngơi một thời gian đi, em còn trẻ, sẽ có nhiều cơ hội nữa!"
Doãn Mộng Ninh gật đầu: "Bắt đầu từ hôm nay, em sẽ về nhà nghỉ ngơi."
Còn một năm nữa là tốt nghiệp, thế nhưng sinh viên không phải lên lớp nhiều mà chủ yếu là đã đi ra ngoài làm việc rồi. Sinh viên nghệ thuật như Doãn Mộng Ninh thì có người đi đóng phim, có người đi hát, vậy nên cô nghỉ học ở nhà cũng chẳng sao.
Về nhà rồi, còn mời Hạ Thụy và Phùng Duệ Hiên một bữa, mời tất cả những người đã giúp cô chuyện vừa rồi một bữa.
Trong lòng khoan khoái vô cùng, lên máy bay còn ngủ một giấc, khi tỉnh dậy thì nhận ra, mình đã về nhà rồi!
***
Hạ Thụy vẫn đi theo e-kíp của nhóm nhạc kia, nhưng vị trí của cậu đã được nâng lên một bậc, bây giờ có thể trực tiếp tham gia xử lí các vấn đề rủi ro cũng như là về việc nhận show, nhận quảng cáo cho nhóm. Quản lí trực tiếp của nhóm gọi cậu là "phó quản".
Công việc ngày càng bận rộn, thế nhưng cậu và Phùng Duệ Hiên vẫn sắp xếp một bữa đi ăn với Doãn Mộng Ninh.
Khi thấy tinh thần cô thoải mái, tư tưởng thoáng hơn, còn đi nhuộm tóc xanh khói là biết Doãn Mộng Ninh đang "chơi" hết mình rồi!
Mấy ngày không gặp mà như mấy năm, Doãn Mộng Ninh bảo, cô phát hiện sau những chuyện rắc rối với công ty, hình như cô trưởng thành lên rồi.
"Chẳng hạn như tao có thể nhìn ra được ai thật lòng ai không, hiểu được rằng, trên đời này chuyện gì cũng sẽ có cách giải quyết. Không giải quyết được, vậy thì vấn đề nằm ở chính bản thân mình."
"Thoát được cái công ty chó má đó cũng tính là do tao may mắn. Sắp tới tao sẽ ở nhà vài tháng rồi tìm một công ty ngon nghẻ để trú chân."
Hạ Thụy hỏi: "Đã có dự định như thế thì mày phải tìm hiểu mấy công ty sớm sớm vào."
Doãn Mộng Ninh: "Ừa, tao biết rồi!"
Đột nhiên Phùng Duệ Hiên dò hỏi: "Biết công ty giải trí Thời Không không?"
Doãn Mộng Ninh suýt nhảy ngược lên: "Mọe, lại "Không", giờ tao sợ mấy cái đó vcl!"
Hạ Thụy: "Đây là công ty tao đang làm!"
Bầu không khí nhất thời rơi vào im lặng, thế nhưng sự im lặng này không kéo dài quá lâu. Doãn Mộng Ninh cười ha hả, giọng nghe rất gượng gạo.
"Đi ăn uống cứ nói đến chuyện công việc, nào, cụng ly nữa!"
Hạ Thụy thấy Doãn Mộng Ninh diễn giả quá, cậu bật cười: "Về học thêm lớp diễn xuất đi, sau này biết đâu còn có cơ hội phát triển thêm cả ở mảng phim ảnh."
Doãn Mộng Ninh thừa biết Hạ Thụy đang khịa mình, cô nàng bĩu môi nhưng vẫn cụng ly với hai người, uống một hơi cạn sạch.
Câu nói đi học thêm diễn xuất của Hạ Thụy lúc đó chỉ là đùa giỡn, thế nhưng không hiểu sao sau khi về nhà, Doãn Mộng Ninh suy nghĩ rất lâu.
Mấy ngày sau, khi đang ở trong phòng làm việc, đột nhiên Hạ Thụy bị Doãn Mộng Ninh gọi xuống công ty.
Câu đầu tiên Doãn Mộng Ninh nói khi nhìn thấy Hạ Thụy chính là: "Đây là giải trí Thời Không à?"
Hạ Thụy gật đầu: "Ừ, mà mày đến đây có việc gì không?"
Doãn Mộng Ninh chép miệng: "Đến xem công ty tương lai của tao như thế nào?"
Hạ Thụy nghe xong thì sửng sốt: "Mày quyết định rồi à?"
Doãn Mộng Ninh: "Chưa, tao đang suy nghĩ, nói thế thôi. Tính là sau khi chơi đủ rồi thì sẽ tìm một lớp diễn xuất và vũ đạo để học, đợi đến khi ra mắt một lần nữa, như vậy tao sẽ có nhiều cơ hội phát triển hơn, đi show, đi đóng phim, thậm chí đi nhảy cũng có thể làm được."
"Tưởng mày chỉ nhất quyết muốn làm ca sĩ cơ mà?"
"Bây giờ nhạc hay ở đâu chẳng có, chỉ có điều không nổi được lâu. Ca sĩ mới ra mắt chưa có độ hot như tao thì phải đi làm "nhiều nghề" nữa chứ, có độ nhận diện công chúng cao, lúc đó sẽ được đón nhận."
Hạ Thụy kinh ngạc vỗ vai Doãn Mộng Ninh: "Mày tính giỏi thật đấy! Đúng là đã trưởng thành rồi!"
Doãn Mộng Ninh cười xòa, lảm nhảm vài câu với Hạ Thụy rồi cô đi về.
Nghỉ ngơi ở nhà một tháng, lại bay sang thành phố B để lên trường, chuẩn bị chọn tác phẩm, luận văn tốt nghiệp.
Lấy hết những tài liệu cần thiết thì mang trở về nhà, tìm gặp Hạ Thụy một lần nữa, lần này Doãn Mộng Ninh quyết định kí hợp đồng với giải trí Thời Không.
Công ty giải trí Thời Không có trụ sở chính ở thành phố A, nửa năm nay mới mở thêm trụ sở mới ở thành phố B, quy mô nhỏ, nhưng để tiện cho việc đi lại, Doãn Mộng Ninh chấp nhận ở trụ sở mới.
Ở trụ sở mới thì phòng thu âm hay phòng tập nhảy điều kiện đều không tốt như ở trụ sở chính, nhưng Doãn Mộng Ninh cùng với vài người nữa vẫn kiên trì ở đó, vừa chuẩn bị tốt nghiệp vừa luyện tập.
Có thời gian rảnh, Hạ Thụy và Phùng Duệ Hiên sẽ bay sang thành phố B. Thực ra mục đích của Hạ Thụy là xem tình hình luyện tập của Doãn Mộng Ninh đến đâu rồi, bởi vì có một điều mà cậu chưa nói cho cô biết.
Đó là, công ty đã chỉ định, sau khi Doãn Mộng Ninh ra mắt, người quản lí trực tiếp cô sẽ là Hạ Thụy.
Việc của nhóm nhạc, Hạ Thụy rút dần ra, không nhúng tay vào nhiều nữa mà thay vào đó, cậu thường xuyên lên trường để chuẩn bị luận văn tốt nghiệp như những người khác.
Còn có, chuẩn bị tinh thần để chờ đợi đến ngày ước mơ của cậu thành hiện thực!