Chờ Ngày Trăng Máu

Chương 35: Không làm phiền cuộc sống của em



- Được, nếu điều đó khiến em không còn oán hận tôi nữa thì tôi sẽ làm như mong muốn của em. Hãy đợi đến ngày trăng máu tiếp theo, tôi sẽ biến mất khỏi thế giới này. Còn bây giờ, em cứ quay về thành phố, trở về căn nhà trước đây, tôi sẽ không làm phiền cuộc sống của em. Mong rằng em sẽ có cuộc sống thoải mái về sau, vĩnh biệt Hạ Anh.

Hạ Anh thấy rất lạ, rõ ràng chỉ cần không gặp cô nữa là được, tại sao hắn lại nói “đợi đến ngày trăng máu tiếp theo”.

Hắn rút con dao bạc trên người, từng giọt máu cứ chảy ra thấm chiếc áo trắng tạo nên vết máu đỏ ngày càng đậm. Aris tiến lại gần cô hơn, nhanh chóng lau vết máu trên con dao và đặt lên tay cô. Trong phút chốc hắn biến mất như một ngọn gió, chỉ còn vương vài vết máu của hắn trên sàn.

Lúc này, Hạ Anh cũng gục xuống, lồng ngực cô bắt đầu đau nhói. Bản thân tự hỏi hắn đã đi rồi, lẽ ra cô nên vui mới đúng, tạo sao lại có cảm giác khó tả này. Cô hét lên thật lớn:

- Aris Jeffrey, anh thật đáng ghét!

***

Những ngày sau đó, cuộc sống của cô khá thuận lợi, đồ dùng ở nhà Aris Jeffrey cũng được gửi về, cô được nhận vào một công ty có tiếng và tìm được nơi ở mới gần đó có an ninh khá tốt.

May mắn hơn cả là cô đã gặp lại Kiến Hưng. Một ngày đẹp trời trước cửa công ty, khi chuẩn bị ra về thì bỗng nhiên Kiến Hưng đến gặp cô, hắn nói với cô:

- Bây giờ anh không còn bất cứ liên hệ nào với “Ngô Đông Thành” nữa. chúng ta thể thường xuyên gặp nhau mà không lo lắng như trước kia.

Hạ Anh mừng rỡ trước sự xuất hiện của Kiến Hưng. Cô cầm tay hắn, chỉ một cái chạm thôi thì cô đã biết điều gì bất thường ở hắn. Cảm xúc đột nhiên thay đổi, cô đau khổ nói:

- Anh Kiến Hưng, đã có chuyện gì xảy ra với anh?

Người ấy vẫn giữ ánh mắt ôn nhu như ngày nào nhìn cô. Chỉ trả lời:

- Anh không sao cả, Hạ Anh, anh thật sự không sao.

Cô cúi đầu, cơ thể run run từng đợt, nước mắt bắt đầu rơi xuống. Hạ Anh tự hỏi đã có điều gì xảy ra với Kiến Hưng của cô, tại sao một người hiền lành như thế lại phải đi đến bước đường này.

Hắn nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, vỗ vỗ lưng cô tựa như lúc nhỏ, khi Hạ Anh bị những đứa trẻ khác bắt nạt lại đến mách và khóc nhè với hắn.

- Hạ Anh à, anh sẽ dùng cuộc đời này để bảo vệ cho em.

Hắn đưa số liên lạc mới và nói cho Hạ Anh biết nơi ở của hắn đối diện nhà cô, chỉ cần gõ cửa nhà đối diện thì sẽ biết. Những ngày kế tiếp dường như cô đã quên đi sự xuất hiện của Aris Jeffrey, nhưng mọi thứ đâu được như cô mong muốn khi cô nhận cuộc gọi từ Louis Phàm trong khi đang làm việc tại công ty.

- Hạ Anh, em có gặp Aris Jeffrey không?

Bắt đầu cuộc trò chuyện là câu hỏi về hắn, tim Hạ Anh bỗng nhiên dậy song khi nghe đến cái tên này. Cô thận trọng trả lời:

- Không ạ, lâu rồi em cũng không gặp người đó và em cũng không còn liên quan đến hắn ta nữa. Bác sĩ Louis hỏi người khác xem sao nhé! Em đang có việc bận, xin lỗi bác sĩ em phải ngắt máy đây!

Khi nghe những lời Hạ Anh nói, Louis Phàm cũng đoán được việc cô không muốn liên quan đến Aris Jeffrey nữa. Chuyện trước đây, hắn cũng được Aris Jeffrey kể sơ qua vào ngày Aris Jeffrey có vết thương trên người đến tìm hắn.

- Vậy à, dạo này em ra ngoài cẩn thận nhé! Tránh để xảy những việc như lần trước.

Hạ Anh nhanh chóng tắt máy, như thể cô đang trốn tránh những thông tin đến người kia nhiều nhất có thể. Vì khi nhớ đến hắn, trong lòng cô lại hiện lên những ký ức xưa, những ngày vui và cả ngày mang nỗi hận cùng cực. Nếu bây giờ gặp lại, cô cũng không biết nên đối xử với hắn như thế nào, thôi thì đừng gặp, đừng liên quan sẽ tốt hơn.

*** Trong tòa nhà uy nga và lộng lẫy nhất tại vùng núi chết Jamaz ***

- Ciel Fanton anh đứng lại ngay!

Người đàn ông trong trang phục sang trọng như một quý tộc, sở hữu màu tóc đỏ, giọng nói cao có phần gay gắt quay lại nhìn Lucy Fanton.

- Lucy Fanton em nhìn lại bản thân mình đi, em đang cư xử như một dân đen, trà trộn vào con người lâu quá nên em không biết cách cư xử với người lớn hơn mình rồi sao? Em nên học lại cách cư xử như là một người đứng đầu cho anh.

Bắt gặp ánh mắt sắc lạnh của người kia, Lucy cảm thấy hơi hoảng sợ, người đang đứng đối diện cô không phải là một người cô có thể đắc tội được. Cô bắt đầu mềm mỏng hơn:

- Anh hai, anh có thể cho em biết Aris Jeffrey đang ở đâu không? Kể từ ngày gia chủ nhà Jeffrey mất, hắn có về đây một thời gian nhưng rồi lại biến mất, không ai biết hắn đang ở đâu cả.

Người kia ánh mắt lạnh lùng nhìn cô.

- Em đừng suy nghĩ đến Aris Jeffrey, hãy nhớ đến cái tên Lucy Fanton của em và màu tóc đỏ đặc trưng của dòng thuần đang chảy trong người. Từ khi sinh ra chúng ta đã được định sẵn trở thành một đôi. Đừng mơ tưởng đến Aris Jeffrey nữa, những năm qua anh có thể nhân nhượng, nhưng hiện tại thì không.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.