Nhưng mà, vào giây phút cô gõ cửa, thì những thứ diễn ra trong phòng đều có thể bị "sửa đổi".
Nếu trực tiếp mở cửa, cô sẽ nhìn thấy khía cạnh trực quan nhất và có lẽ là chân thực nhất.
Tất nhiên, đó cũng có thể là cảnh đau lòng nhất.
Trên đường đến đây, Holmes – Giáng Niên - Thẩm suy nghĩ đủ điều, lấy Thẩm Thanh Hòa làm trung tâm mà đưa ra nhiều suy đoán, đồng thời tự đặt ra nhiều câu hỏi, cũng tự trả lời để phá bỏ câu hỏi đó.... Sau N lần lập luận 360 độ không có ngõ cụt, cuối cùng rút ra những kết luận sau:
Thẩm Thanh Hòa buổi sáng đi ra ngoài vẫn còn bình thường, không có khả năng bị bệnh;
Nói cách khác, khi Thẩm Thanh Hòa đến bệnh viện, thì chỉ có thể đến thăm bệnh nhân hoặc những người mà cô ấy muốn gặp trong bệnh viện;
Thẩm Thanh Hòa có rất nhiều bạn bè ở Bắc Kinh, Thẩm Giáng Niên tự cho là bản thân đều đã gặp những người thân thiết, tuy nhiên, sáng nay Thẩm Thanh Hòa nói có lẽ sẽ hơi bất tiện, tức là người bạn này có thể không thích hợp để cô gặp mặt, vậy trong đám bạn bè của Thẩm Thanh Hòa, còn có ai không thích hợp để cô gặp?
Nghĩ tới nghĩ lui, Thẩm Giáng Niên chỉ có thể nghĩ đến một người.
Thích Tử Quân.
Thẩm Giáng Niên cảm thấy mình đã đến rất gần sự thật.
Những suy đoán trên không đủ để khẳng định đó là Thích Tử Quân.
Thật trùng hợp, sáng nay, Tưởng Duy Nhĩ, người đứng đầu cao nhất của tập đoàn Nhã Nại lại đi cùng Nguyễn Nhuyễn, vốn dĩ trước giờ người đi cùng Thích Tử Quân đến nhà ăn luôn là Nguyễn Nhuyễn.
Nếu Tưởng Duy Nhĩ và Nguyễn Nhuyễn có mối quan hệ bất thường, thì hai người nhất định phải tránh đi ánh mắt của thiên hạ, không thể nào xuất hiện cùng nhau. Nhưng buổi sáng, thông qua cách nói chuyện của Nguyễn Nhuyễn, Thẩm Giáng Niên đi đến kết luận, Nguyễn Nhuyễn vốn là người có đầu óc đơn giản, hoàn toàn không hiểu Tưởng Duy Nhĩ;
Mà Tưởng Duy Nhĩ thân là tổng giám đốc của công ty, địa vị vô cùng cao cùng với lòng kiêu hãnh cô ấy, sẽ không bao giờ hẹn gặp Nguyễn Nhuyễn nếu chưa có đáp án.
Khả năng lớn nhất là hai người gặp nhau vì cùng một người hoặc cùng một việc.
Cho nên, người trong phòng bệnh, có tỷ lệ cao nhất là Thích Tử Quân.
Thật ra, Thẩm Giáng Niên có thể dùng lời khách sáo, hoặc là Nguyễn Nhuyễn hoặc là Thẩm Thanh Hòa.... Khoan, nhiều người như thế, Nguyễn Nhuyễn ở bên cạnh cô, sao Tưởng Duy Nhĩ lại sai cô đi đưa tài liệu, hơn nữa còn đưa cho Thẩm Thanh Hòa?
Thẩm Giáng Niên lúc này mới nghĩ tới vấn đề này, trước đây đều xoay quanh Thẩm Thanh Hòa, mà quên mất Tưởng Duy Nhĩ.
Mọi chuyện dần trở nên rõ ràng, Tưởng Duy Nhĩ rõ ràng muốn trả thù cô vì vừa lại cô rủ Nguyễn Nhuyễn đi ăn sáng cùng, không cản lại được cho nên ghim trong lòng, không nói thẳng với Nguyễn Nhuyễn được vì dù sao cô nhóc này đầu óc khá đơn giản, căn bản không biết đầu óc tăm tối của Tưởng Duy Nhĩ.... Ha, Thẩm Giáng Niên đứng ở cửa cười hừ, cô tuyệt đối chắc chắn một điều, Tưởng Duy Nhĩ nhất định có ý với Nguyễn Nhuyễn.
Chuyện cũng đã thế rồi, Tưởng Duy Nhĩ với tâm lý "trả thù" cô, đương nhiên phải kiếm chuyện với cô rồi. Ngược lại, nụ cười của Thẩm Giáng Niên lại nhạt đi, con cáo già này chắc biết được chuyện giữa cô và Thẩm Thanh Hòa, cho nên mới "âm mưu gây rối", cho nên mới đặc biệt sai cô đến bệnh viện đưa tài liệu cho Thâm Thanh Hòa.
Được rồi... Hoang mang cả buổi, hóa ra mỗi người đang nắm lấy "cánh cổng sống còn" của người kia. Nhưng mà, Thẩm Giáng Niên lại thở phào nhẹ nhõm, Nguyễn Nhuyễn và Thẩm Thanh Hòa căn bản không cùng đẳng cấp. Hừ, Thẩm Giáng Niên hít sâu một hơi, nếu không gõ cửa, có lẽ sẽ mắc bẫy Tưởng Duy Nhĩ.
Cho nên, sau khi suy nghĩ đủ các kiểu, cuối cùng Thẩm Giáng Niên giơ tay lên gõ cửa.
Người mở cửa không phải là ai khác.
Đó là người cô yêu.
Một người sửng sốt một lát.
Một người mỉm cười.
"Em đến đưa tài liệu cho người." Thẩm Giáng Niên lấy tài liệu ra đưa cho cô ấy. Thẩm Thanh Hòa sửng sốt một giây, sau đó cầm lấy, mím môi, tựa hồ muốn nói gì đó. Thẩm Giáng Niên dẫn đầu, giơ tay nhẹ nhàng vuốt ve vai Thẩm Thanh Hòa: "Người không có gì là tốt rồi." Sau đó nhẹ nhàng đánh vào vai Thẩm Thanh như hờn dỗi: "Đồ xấu, làm em sợ hết hồn, cả đường đi đều sợ hãi không thôi." Cuối cùng, cô ngước mắt lên, cười nói: "Em về làm việc trước, có chuyện gì thì gọi cho em."
Thẩm Giáng Niên quay người bước nhẹ rời đi, chứng tỏ tâm tình của cô đang rất vui vẻ. Mà những lời vừa rồi cô nói không phải là nói dối, là nói thật, Thẩm Thanh Hòa bất ngờ.
Cảm thấy thật ngoài ý muốn.
Lòng tchợt rung động.
Thẩm Thanh Hòa giơ tay chạm vào tim, hôm nay, tiểu lãng cuốn cực kỳ quyến rũ.