Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Chương 639



Quái vật rít lên một tiếng, cũng không để ý đến ánh sáng rực rỡ kia nữa, mà phóng ra bên ngoài. “A, đừng qua đây”

Lúc này, Smith đang đứng ở cửa, thấy quái vật nhào tới chỗ ông ta, còn há miệng to như chậu máu.

Ngay lập tức, ông ta bị dọa đái ra quần. “Thượng đế ơi, mau cứu con.”

Ông ta liều mạng nằm lấy cây thánh giả, hy vọng thần linh có thể cứu ông ta.

Mà lúc này, Tân Trạm lại đánh ra một luồng sáng nữa.

Ánh sáng rực rỡ thật giống như một mũi tên sắc bén, đâm xuyên qua quái vật, trực tiếp dính nó vào tường.

Vừa vặn, đó là mặt tường ở sau lưng Tăng Thông.

Tăng Thông nhìn thấy quái vật bay về phải mình, sợ ngất luôn.

Quái vật gào thét, giùng giảng, nhưng căn bản không cách nào thoát được khỏi sự giam cầm của linh lực. “Rốt cuộc đây là thứ gì?” Tăng Lực nhìn con quái vật này, lau mồ hôi.

Anh ta khó có thể tưởng tượng, trong cơ thể cha mình, lại có một con quái vật như vậy. “Giống như là oán linh nào đó. Nhưng cũng không phải là chủ linh mà là một trong số những oán linh.

Tần Trạm suy nghĩ, đầu ngón tay cháy lên một ngọn lửa. Ngọn lửa rơi lên người con quái vật, ngay lập tức, con quái vật kêu gào thảm thiết, ngọn lửa không ngừng cháy.

Con quái vật càng ngày càng nhỏ, cuối cùng cũng hoàn toàn biến mất.

Chỉ có một viên ngọc màu trắng tinh khiết rơi ra ngoài, bị bàn tay của Tần Trạm nằm lấy. “Con quái vật kia đầu ròi?” Smith run rẩy bò dậy, chỉ vào mặt tường. “Chết rồi.” Tân Trạm nhàn nhạt nói. “Oh my God! Cậu là thiên thần đúng không? Nhất định là

Thượng đế đã phải cậu đến để cử tôi. Smith chạy tới ôm châm lấy bắp đùi của Tân Trạm, khuôn mặt tràn đầy vẻ sùng bái “Đi sang một bên đi. Ông vẫn nên tự mình cầu cứu cây thánh giá của mình thì hơn. Tần Trạm đá Smith sang một bên. “Anh Trạm, hình như ba tôi không thở nữa rồi.” Tăng Lực có chút bất an nói. Cùng lúc với cái bóng đen kia tiêu đời thì ông cụ đang nằm trên giường bệnh cũng hoàn toàn bất động. Ngay cả hô hấp cũng không còn nữa. “Trời ạ. Ông cụ Tăng bị quái vật giết chết rồi

Smith kịp thời phản ứng, nhìn về phía những thiết bị kia.

Tất cả những số liệu của ông cụ đều không còn nữa. “Cậu Trạmg, thật đáng tiếc, ba cậu đã qua đời rồi.” Smith phán đoán. “Anh Trạm.” Tăng Lực vội vàng nhìn về phía Tần Trạm. “Không nên hoảng hốt.

Lúc này, Tần Trạm phát ra từng luồng linh khí, cẩn thận bọc lại luồng ánh sáng trắng mà con quái thú kia để lại rồi chậm rãi đưa vào trong cơ thể ông cụ Tăng.

Luồng ánh sáng trắng này chính là hồn phách của ông cụ

Tăng.

Con quái vật có linh trí, biết là mình tới đây vì ông cụ Tăng. Cho nên nó mới nhổ ánh sáng trắng này ra, mình phải thu hồi lại bùa chú.

Nó muốn mượn cái này để thoát khỏi nhà tù nhưng có điều vẫn không chạy thoát được.

Từng chút từng chút, Tân Trạm đã đưa hồn phách của ông cụ Tăng trở về vị trí cũ Hồn phách của người bình thường vô cùng yếu ớt, không chịu được một chút tổn thương nào. Cho nên, Tân Trạm vô cùng cẩn thận.

Lúc luồng ánh sáng trắng kia tràn vào trong cơ thể ông cụ Tăng, các số liệu lại hiển thị lên trên các loại máy móc chữa bệnh kia. “Ôi trời ơi, ông cụ Tăng sống lại rồi.” Smith vô cùng ngạc nhiên.

Ông ta vội vàng nhìn các thiết bị kia, không ngừng đối chiều với các tham số trước đó.

Smith lộ ra vẻ khó tin. “Sức khỏe của ông cụ Tăng cô cùng tốt, hoàn toàn khôi phục như người bình thường. Chuyện gì đang xảy ra thế này?”

Ông ta vừa mới phản bệnh nhân đã chết. Bây giờ không những tốt hơn mà hơn nữa, số liệu còn vô cùng bình thường.

Smith rung động nhìn Tân Trạm. Mặc dù ông ta không biết Tân Trạm làm cái gì nhưng ông ta cũng không hề nghi ngờ. Ông cụ Tăng có thể bình phục được như ban đầu, hoàn toàn là công lao của đối phương. “Khụ khụ.” Trên giường bệnh, ông cụ Tăng họ khan mấy tiếng, từ từ mở mắt. “Nước” Ông cụ cảm giác cơ thể vô cùng khô cắn, giống như là lượng nước trong người bị bốc hơi đi hết vậy, vô cùng khó chịu.

Tăng Lực vội vàng rót một ly nước mang tới.

Ông cụ Tăng không kịp đợi, tự mình nhảy từ trên giường xuống, cầm lấy lỵ nước rồi uống một hơi hết sạch.

Sau đó, ông cụ hoàn toàn ngây ngẩn.

Ông cụ ngơ ngác nhìn tay mình, hai chân mình. Vừa rồi, mình lại đứng lên được?

Hơn nữa còn giơ tay ra uống nước, không cảm thấy khó chịu gì cả. “Ba, ba khỏe lại rồi”

Nước mắt từ trên khỏe mặt Tăng Lực chảy xuống Ông cụ Tăng cũng là nước mắt giàn giụa.

Mười mấy năm bị hành hạ, ông cụ còn tưởng rằng cuộc đời này thể là hết thật rồi. Nhưng không ngờ rằng vẫn có một ngày mình có thể bình phục.

Tần Trạm, hoàn toàn thay đổi con người. “Cậu Trạm, lão già Tăng Châu cảm ơn ơn cứu mạng của cậu. Suốt đời này tôi sẽ không quên

Cơn sóng trong lòng Tăng Châu dâng trào, ông cụ quỹ xuống dập đầu trước Tân Trạm.

Tăng Lực cũng vội vàng quỳ xuống. Tần Trạm vội vàng kéo hai người lên. “Anh Trạm, anh đã cứu ba tôi, nhà họ Tăng chúng tôi thật sự không biết nên bảo đáp anh như thế nào mới phải.” Tăng Lực cảm kích đến nỗi rơi nước mắt nói. “Lực, đem tám mươi phần trăm cổ phần của nhà họ Tăng chúng ta tặng cho anh Trạm đi.” Tăng Châu không chút do dự, lập tức nói. Tăng Lực cũng lập tức gật đầu, chuẩn bị đi làm thì lại bị Tần Trạm ngăn cản. “Ông Châu, thật ra thì tôi đã lấy được phần thưởng rồi.” Tần Trạm cười, lấy viên ngọc mà bóng đen kia đã luyện hóa thành ra.

Viên ngọc này to bằng khoảng chừng ngón tay cái, chất liệu bản trong suốt, vô cùng tinh tế.

Còn có một lớp sương trắng không ngừng chảy cuồn cuộn bên trong viên ngọc. “Đây là?” Hai cha con nhà họ Tăng đều không hiểu. “Linh khí trong linh được mà ông uống trong những năm gần đây đều bị con quái vậy kia đem đi luyện hóa thành viên ngọc này.” Tần Trạm giải thích. “Nói cách khác, viên ngọc này là tất cả những tinh hoa linh lực có trong lĩnh được mà ông đã uống “Thứ này, người bình thường không thể uống được bởi vì dược liệu quá mạnh, có thể dẫn đến chết người. Nhưng đối với tôi mà nói, nó lại là bảo bối.”

Tần Trạm phấn khởi mim cười.

Anh cũng không ngờ rằng còn có niềm vui ngoài ý muốn như thế này.

Lần này mình tới châu Âu, chính là vì tìm một số lượng lớn linh thảo Dược vương.

Còn bên trong viên ngọc này, anh đã cảm nhận được, bên trong nó chứa dược liệu, dường như là tương đương với năm viên Dược vương. Đáng tiếc là chỉ có một viên, nếu như có mười mấy viên… Mẹ nhất định sẽ khôi phục ngay.

Tân Trạm không dám nghĩ tiếp. “Anh Trạm, tôi có một câu hỏi. Con quái vậy này ở trong cơ thể tôi, còn chiếm đoạt tinh hoa linh dược, nó muốn làm gì?” Tăng Châu cầu mày hỏi.

Ông ta cảm giác chuyện này có chút kỳ quặc.

Nếu như có người muốn hại ông ta thì hoàn toàn không cần phải dùng một cách chậm như vậy. “Dường như nó là một phần của một linh hồn nào đó, bám trên người ông nên mới khiến cho ông bị bệnh. Sau đó, chiếm đoạt những linh dược mà ông dùng để chữa bệnh, luyện thành viên ngọc này. Chờ đến khi ông hoàn toàn mất đi giá trị lợi dụng thì sẽ trả lại cho linh hồn kia

Tân Trạm cũng cảm giác được chuyện này không đơn giản như thế.

Nếu linh hồn thần bí này có thể chia ra thành những linh hồn phụ sống trong cơ thể của ông cụ Tăng thì nó hoàn toàn có thể ở trong cơ thể của những người khác nữa.

Cứ như vậy thì rốt cuộc chủ linh kia đã khống chế bao nhiều người rồi

Hơn nữa, cuối cùng thì nó muốn làm cái gì?

Ấn núp bên trong một sơn động, đột nhiên một tiếng thét gào thống khổ truyền đến

Hai võ giả đang giữ cửa lập tức đi vào.

Ở sâu trong sơn động, có một pho tượng to lớn đứng sừng sừng trong bóng tối.

Nhưng mà lúc này, pho tượng kia lại phát ra tiếng kêu, khiến cho hai võ giả kia nghe xong cũng tê dại da đầu. “Mau liên lạc với bang chủ.” Một võ giả nói.

Mà vào lúc này, hai luồng khí đen đột nhiên thoát ra từ trong pho tượng.

Giống như là rắn độc xuất động, tốc độ vô cùng nhanh, cần xé loạn xạ hai người họ.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.