Tân Trạm hơi suy nghĩ, biến hóa huyền ảo hai bóng thần thức.
Rõ ràng là anh đang ở trong Vạn Luyện Tông, nhị lão hắc bạch hiện lên gương mặt của đôi nam nữ bị xiềng xích ở bên trong tông môn.
“Ta không biết hai người này, bọn họ là người của Lam Tỉnh hay là của thượng giới, bọn họ có quan hệ gì với mẹ của con sao?”
Tân Phong Triết cẩn thận quan sát một lúc rồi lắc đầu nói.
Tân Trạm lén lút quan sát vẻ mặt của Tân Phong Triết, có thể thấy rõ Tân Phong Triết không phải là đang giả vờ giả vịt, ông ấy không quen biết hai người bọn họ thật.
Nếu như hai người này chính là kẻ cầm đầu hãm hại mẹ anh năm đó, vậy thì rốt cuộc cha anh đã đắc tội với kẻ thù nào ở Lam Tinh.
Tân Trạm nghĩ như thế thì lại có chút tin tưởng ông ấy.
Tính tình của cha anh hống hách ngang ngược như thế, e là một năm này đã đắc tội không ít người. Nhưng lúc ông ấy rời đi hình thành vòng xoáy không gian, nói không chừng đã bị người khác phát hiện ra rồi cũng nên.
Biết được cha anh rời đi, đối phương bèn đi tìm mẹ anh để báo thù. Nhưng tại sao kẻ đó lại không giết mẹ anh mà lại muốn giày vò bà ấy, hơn nữa sau khi anh cứu được mẹ anh ra thì cũng không thấy kẻ thù đó tìm đến nữa?
Tân Trạm luôn cảm thấy có một số khúc mắc nhưng anh vẫn không thể lý giải nổi.
Mà những điều này e là đợi sau khi anh quay về mới có thể hy vọng báo thù được cho mẹ.
Nhưng nếu như năm đó cha anh đã sớm rời đi thì anh cũng sẽ không nói chuyện này cho ông ấy biết nữa.
Nếu như ông ấy biết được chuyện bởi vì ông ấy ra đi nên mẹ anh mới bị hành hạ hai mươi mấy năm thì sợ là cha anh sẽ càng tự trách mình hơn.
Sau đó Tân Trạm lại hỏi thăm những chuyện những của năm đó, bao gồm chuyện giữa cha mẹ anh, cũng có chuyện liên quan đến tám gia tộc và thế giới ẩn tam tông.
“Hừ, năm đó Vấn Tông không dám ho he nửa lời trước mặt †a vậy mà bây giờ lại điên cuồng như thế sao.”
Tân Phong Triết biết được Tân Trạm vạn bất đắc dĩ nên mới phải sử dùng thuật phật độn để đi tới thượng giới nên đã hừ lạnh một tiếng.
“Nếu như còn có cơ hội quay về ta sẽ tát những tên vô sỉ này từng cái từng cái cho tới chết mới thôi”
“Cha ơi, không cần cha phải ra tay đâu ạ, có con đoán chừng cũng đủ rồi” Tân Trạm mỉm cười.
“Cũng đúng, tu vi cao nhất ở Lam Tinh cũng chính là cảnh thần phó phân điên phong, bây giờ con cũng có thể đối phó với hợp thể cảnh rồi” Tân Phong Triết cũng mỉm cười.
Nói đến đây, chủ đề cũng trở nên thoải mái hơn một chút, bầu không khí cũng không còn nặng nề như trước nữa.
Hai cha con bọn họ ngồi bên cái đình nghỉ mát bên sườn núi, hai người nói chuyện hàn huyên với nhau khoảng ba tiếng đồng hồ.
Tân Phong Triết là Tân Hoàng, công việc thường ngày tất nhiên rất bận rộn nhưng ông ấy vừa mới gặp được Tân Trạm, không có việc gì sánh bằng việc này cả.
“Phải rồi cha, chuyện con tu luyện Tân Vương thể, nếu như cha muốn trừng phạt trưởng lão, sẽ nghiêm trọng lắm sao?”
Tân Trạm nói.
“Con không cần lo những chuyện này đâu, không lẽ bọn họ còn có thể cướp đi được vị trí Tân Hoàng này của ta hay sao?
Thật ra thì ta cũng không có vấn đề gì cả nhưng nhà họ Tân sẽ bị mất hết mặt mũi”
Tân Phong Triết mỉm cười, rất tuỳ ý nói: “Con yên tâm đi, cấp bậc Tân Vương Thể hoàn mỹ, có rất nhiều người của nhà họ Tân muốn tu luyện nhưng không ai có được năng lực này cả. Hơn nữa con cũng đã tu luyện đến tầng thứ năm rồi, bọn họ cũng không dám gây khó dễ cho con đâu.