“Thi đấu thiên tài giữa Tân gia và man tộc sắp bắt đầu rồi, không biết Tân Trạm này có vào sân hay không”
“Tóm lại là nhanh đi hoàng đô, tôi không thể chờ đợi được rồi, muốn nhìn xem Tân Trạm này là thần thánh phương nào” . Bạn có biết trang truyện * TRUMtru yen. м e *
Gió thổi mây vần, vạn người náo nhiệt nghị luận.
Tên của Tân Trạm, cùng với tổ địa dị tượng rung động lòng người, không thể tưởng tượng được kia, nhanh chóng truyền khắp bốn phương.
Vốn thi đấu thiên tài của Tân gia và man tộc, trăm năm sẽ tiến hành một lần, đối với tuổi thọ lâu dài của tu sĩ, vốn dĩ không có lực hấp dẫn quá lớn.
Nhưng theo sự kiện khiếp sợ lòng người này của Tân Trạm truyền ra, rất nhiều tu sĩ đối với cái này không có hứng thú, đều bắt đầu bỏ chuyện trong tay xuống, nhanh chóng tiến về hoàng đô.
Trong đó thậm chí bao gồm cả các tu sĩ của quốc gia liền kề triều Tân Hoàng.
Tân gia chiếm giữ nơi này nhiều năm, tổ địa của sát hạch thiên tài, tiêu chuẩn kia rất nhiều người đều biết, vạn năm đều chưa xuất hiện ra thành tích kinh người nào cả, đại biểu Tân gia lần này, có hay không lại xuất hiện ra một anh tài tuyệt thế.
“Ba, tên Tân Trạm này, hiện tại có thể nói cả phụ nữ và trẻ em đều biết, đến ngay cả triều Bạch Hoàng kia đều hỏi có thể phái người tới tham gia thi đấu hay không” Tân Ngọc Xuyên hưng phấn nói.
“Để cho bọn họ đến, người càng nhiều càng tốt, thân phận càng cao càng tốt.” Tân Bách Vinh đắc ý cười nói: “Ba chính là muốn đem tên Tân Trạm này, đặt lên ngọn lửa, về phần nướng như thế nào, hoàn toàn do chúng ta nói là được”
“Đúng rồi, lệnh bài thân phận kia của cậu ta đưa qua chưa?”
“Đưa qua rồi, một lát nữa con lại phái người qua, thông báo cậu ta tham gia thi đấu với man tộc.’ Tân Ngọc Xuyên nói.
Sau khi nghỉ ngơi nửa ngày, Tân Trạm mới thở phào nhẹ nhõm và cảm thấy đỡ mệt mỏi.
Anh đi ra khỏi trận pháp. Lúc này, những người hầu đã đứng đợi từ trước cung kính đưa cho anh một tấm lệnh bài.
“Đây là lệnh bài chứng minh danh tính của nhà họ Tân”
Tân Trạm nhướng mày, cầm lấy lệnh bài, sau đó một luồng linh khí mạnh mẽ tràn vào cơ thể của anh.
Tân Trạm cảm nhận một chút sau đó nhíu mày.
“Chúc mừng cậu chủ, gần đây cậu đã trở nên nổi tiếng trên toàn thế giới rồi” Khuôn mặt của người hầu đỏ lên và có chút phấn khích nói.
Làm người hầu cũng có sự phân biệt. Người chủ có địa vị càng cao thì địa vị của họ cũng được nâng lên theo.
Bây giờ ở bên ngoài đều đang tuyên truyền sức mạnh của Tân Trạm, thậm chí còn có người nói rằng Tân Trạm là người kế vị duy nhất của Tân Hoàng. Nếu Tân Trạm trở thành Tân Hoàng tiếp theo thì những người hầu này cũng sẽ có được rất nhiều lợi ích.
“Nổi tiếng trên thế giới ư?” Tân Trạm sửng sốt, có chút không hiểu.
“Đúng vậy, cậu chủ vẫn chưa biết sao ạ?”
Thấy Tân Trạm thật sự không biết, những người hầu vội vàng kể lại chuyện đã xảy ra mấy ngày qua.
Càng nghe, trong lòng Tân Trạm càng cảm thấy kỳ lạ.
“Cậu chủ, có người đến đây ạ” Đúng lúc này, một người hầu từ ngoài cửa chạy đến nói.
“Hoàng tử Tân, trưởng lão Tân Ngọc Xuyên có việc muốn mời ngài đến hội trưởng lão bàn chuyện.”
Tân Trạm bước đến cửa, một người hầu cung kính nói.
“Tân Ngọc Xuyên tìm tôi ư2”
Tân Trạm híp mắt lại và đi theo người hầu đến hội trưởng lão.
Người hầu này dẫn Tân Trạm vào một căn phòng rộng rãi của hội trưởng lão.