Tân Trạm đi vào. Diện tích nơi này khá tương đồng với nơi của Tân Sở Phi. Diện tích không nhỏ, hơn nữa các phương tiện tu luyện khác nhau đầy đủ, đối với Tân Trạm vậy là đủ rồi.
“Vậy em nghỉ ngơi trước, ngày mai anh tới gọi.”
Trời cũng tối dần, Tân Minh và Tân Sở Phi lại nói một lúc rồi quay người đi khỏi.
Tân Trạm đi đường vất vả tới Hoàng Đô, cũng cần phải nghỉ ngơi một chút.
Trong dinh thự này có linh dịch đặc biệt, dùng để ngâm người, bồi bổ hồi phục.
Tân Trạm kêu người làm không cần ở đây. Anh mở Tụ linh trận, trực tiếp ngồi vào linh dịch, bắt đầu điều chỉnh tu luyện nhà họ Tân có lế có vấn đề này kia, nhưng điều kiện quả thật rất tốt.
Hồ linh dịch này, tuy không huyền diệu như linh dịch Thánh Tuyền, nhưng linh khí nông đậm, chẳng cần tu luyện mà cũng len vào cơ thể.
Tân Trạm xoay chuyển công pháp một lúc, cảm thấy tràn đầy năng lượng và hoàn toàn phục hồi tâm trí.
“Trước tiên dùng nước nguồn luyện Tân Vương thể, sau đó tiếp tục hấp thu tiên khí, sau đó lại nghiên cứu một lượt tâm đắc của Chu thiên thập tam trảm và Yêu Hoàng chưởng.
Trong lòng Tân Trạm âm thầm tính toán, sau đó tập trung bình tĩnh, tập trung vào tu luyện.
Lúc trước trong không gian sát hạch, tự mình thi triển chiêu mạnh nhất, cũng không tâm đắc qua Yêu Hoàng chưởng. Sau này mình lại dùng lần nữa, hiệu quả càng mạnh hơn.
Chìm đắm trong tu luyện, thời gian dần trôi qua.
Chớp mắt đã qua ngày hôm sau.
Tân Trạm vẫn chưa kết thúc tu luyện, còn trong hội trưởng lão thì trong lòng Tân Minh sốt sắng.
Tới ngày hôm nay mới biết, bản thân vì Tân Trạm chuẩn bị tinh thần họp hội, tới hội trưởng lão nhà họ Tân thì xảy ra vấn đề.
“Nhị bá, ông làm vậy là có ý gì? Vì tứ đệ mà tổ chức nghi thức về nhà, tôi đã từng nhắc rồi, bây giờ ông lại nói không được là sao?”
Trong sảnh nghị sự của nhà họ Tân, Tân Minh phãn nộ nhìn sang Tân Ngọc Xuyên.
“Tân Minh, cậu kích động làm gì?”
Tân Ngọc Xuyên nhíu mày: “Cậu cũng biết, cuộc họp giữa nhà họ Tân và Man Tộc sắp tới. Hôm nay đúng lúc là ngày mấy Man Tộc lớn vào Hoàng Đô, nhà họ Tân chúng ta vất vả tổ chức tiệc chào đón, đây không phải đạo tiếp đãi khách sao?”
“Đương nhiên tôi không phản đối chuyện này, nhưng nhị bá ông cũng biết, tối nay tôi chúc mừng tứ đệ về lại gia tộc, thông báo cho các tộc ở nhà họ Tân và người của triều Tân Hoàng.
Ông làm vậy, tôi về làm sao đối mặt với tứ đệ” Tân Minh nhướng cổ lên tiếng.
“Tân Minh, em trai cậu và Man Tộc, bê nặng bên nhẹ, lẽ nào trong lòng cậu không có tính toán?”
Trong hội trưởng lão có một trưởng lão khác có bộ râu dài trừng to mắt.
“Nếu là vì người em trai này của cậu, khiến quan hệ của nhà họ Tân và Man Tộc xảy ra rạn nứt, vậy cậu có gánh nổi trách nhiệm không? Đừng quên, năm xưa nhà họ Tân chúng ta hy sinh biết bao nhiêu tính mạng, chết biết nhiêu người mới đạt được hoà giải được với Man Tộc, cộng trì với triều Tân Hoàng”
“Là đạo lý này, Tân Minh, đừng cảm thấy tôi đối đầu với em trai cậu. Tối nay chuyện của bất cứ người trong tộc đều phải gác lại, giao hảo tốt với Man Tộc mới là điều quan trọng nhất của nhà họ Tân” Tân Ngọc Xuyên cũng nói.
Những trưởng lão khác cũng gật đầu, khuyên can Tân Minh.
Tân Minh chau mày, không trả lời, anh ta không cam tâm.
Vì chuyện sát hạch tu vi của Tân Trạm thuộc về bí mật của nhà họ Tân, cho nên vị trưởng lão này chắc không biết, chỉ xem Tân Trạm là một người bình thường.