Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Chương 1188



“Một lần khảo nghiệm ước chừng ba ngày” Trác Cư nói.

“Dù sao cũng là khảo hạch nội môn, phải tương đối nghiêm ngặt một chút, có chút khảo nghiệm, đều là lấy thời gian theo ngày để tính toán”

“Nhưng nếu như lấy được thành tích tốt, cũng có ban thưởng, tỉ như cử Đăng Thiên Thê, ba canh giờ leo lên năm mươi tầng thì có thể thu hoạch được công pháp, còn có thần thức mê vụ, nếu năm canh giờ thông qua thì tặng cùng một bộ điển tịch tu luyện thần thức”

Nghe Trác Cư giới thiệu, Tân Trạm nghe xong thì lắc đầu.

Những ban thưởng khi kiểm tra của Hỏa Vũ tông này, đối với đệ tử ngoại môn gia nhập vào nội môn thì cũng có chỗ tốt, nhưng anh cũng không cần công pháp phổ thông, hoặc là loại linh khí thấp phẩm.

Vì những thứ đồ vật vô dụng này, lãng phí thời gian ba ngày, Tân Trạm đương nhiên sẽ không làm loại chuyện ngu ngốc này.

“Nếu như anh cảm thấy phiền chán, cũng có thể tùy tiện cho ra kết quả là được, tôi đã chào hỏi xong rồi, cho dù là thành tích gì, đều có thể vào bên trong nội môn” Trác Cư quan sát thấy Tân Trạm không kiên nhẫn, vội vàng nói.

Tân Trạm gật gật đầu, hai người đi tới phía trước đại trận này.

Một cái lão giả áo xanh đi tới, khuôn mặt của ông ta uy nghiêm, quan sát trên dưới Tân Trạm một lần.

“Trác Cư, đây chính là người trẻ tuổi tuấn kiệt mà Tam trưởng lão đề cử sao?”

“Đúng vậy, Tôn trưởng lão” Trác Cư cười nói: “Trưởng lão của đệ tử trước đó từng xuống núi dạo chơi, ngoài ý muốn phát hiện vị sư đệ Tân Trạm này có thiên phú dị bẩm, đúng là nhân tài khó gặp. Ngài cũng biết, từ trước đến nay Tam trưởng lão đều ái tài, cho nên nhịn không được vận dụng quyền hạn lệnh bài, muốn để vị sư đệ này mau chóng tiến vào tông môn”

“Thằng nhóc họ Trác, cậu đừng cho là tôi bị ngớ ngẩn” Nhưng Trác Cư còn chưa nói xong, vị trưởng lão mặc áo bào màu xanh này liền dựng râu trợn mắt nói: “Trưởng lão nhà cậu đã bao lâu không xuống núi, lại còn dạo chơi, nếu như cậu ta thực sự có bản lĩnh này, còn cần vận dụng lệnh bài để sắp xếp cho cậu ta gia nhập tông môn sao.

“Liên quan đến cá nhân thì nói đi, đừng kéo những thứ vô dụng kia, tôi cũng không phải người rảnh rỗi” Tôn trưởng lão khẽ nói.

“Tôn trưởng lão quả thật là mắt sáng như đuốc”

Trác Cư gượng cười, lặng lẽ đưa cho Tôn trưởng lão một túi đựng đồ.

Tôn trưởng lão lập tức đổi giận thành vui, cười nói: “Đo ngang qua sân khấu thôi mà, lão phu biết, đại trưởng lão bên kia cũng làm không ít loại chuyện này, sẽ không làm khó các người”

“Cậu đi vào đi” Tôn trưởng lão chỉ vào Tân Trạm nói.

“Mặc dù nói kết quả khảo hạch không quan trọng, nhưng nếu về sau cậu muốn phát triển hơn nữa, thì khảo hạch lần này tốt nhất là cậu vẫn nên cố gắng một chút, hơn nữa bên trong rất nhiều hạng mục, là khảo nghiệm cũng là cơ duyên, đối với đệ tử mới ra đời này như cậu, rất có giá trị”

Tôn trưởng lão nói rất bình thản, nhìn thì chỉ là làm theo thông lệ, ông ta đối Tân Trạm cũng không ôm hi vọng gì.

Một cái cầm lệnh bài được đưa ra, thiên phú cũng tuyệt đối chẳng ra sao cả, cần nói năng trịnh trọng làm gì.

“Tân sư đệ, vậy trước hết tôi sẽ rời đi, ba ngày sau tới tìm cậu” Trác Cư nói.

“Không cần, anh chờ ở đây đi, tôi sẽ đi ra nhanh thôi” Tân Trạm khoát tay nói.

“Hả?”

Trác Cư sững sờ, không hiểu Tân Trạm có ý gì.

Sau đó liền thấy Tân Trạm đi về phía trước mấy bước, đã tiến vào trong trận pháp.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.