Có vẻ như anh ta không có nền móng để đối mặt với Hoàng Kim Viên ở cấp độ thứ hai, cho nên anh ta mới nghĩ ra biện pháp đối phó này.
Mạnh Thiển tình cờ nhìn thấy Đường Tuấn và Vũ Vô Thương xuất hiện, lập tức gieeuc cợt nói: "Vũ Vô Thương, cô thật là người tốt, cô sẵn sàng mang theo một tên không thể chiến đấu bên cạnh mình, lại còn liều mạng như vậy."
Hiển nhiên, anh ta đã nghe được từ miệng của những người khác về tình hình chiến đấu của Đường Tuấn trong cửa thứ nhất.
Vũ Vô Thương hừ lạnh một tiếng, không có đáp lại.
Lúc này, nhất thời không có ai ở trên sân.
Con Hoàng Kim Viên này mạnh hơn mọi người tưởng tượng, hầu hết mọi người đều sợ hãi.
Mạnh Thiển cười yếu ớt nói: "Vũ Vô Thương, nếu không như vậy, cô có thể dẫn đầu, tiêu hao khí lực của Hoàng Kim Viên.
Tôi hứa với cô, nếu tôi vượt qua thí luyện, tôi sẽ giúp cô mang Thiên Tinh Lan Thảo ra ngoài.
Cô nghĩ sao?"
Giang Hàn Nguyệt có chút cảm động.
Vũ Vô Thương nói: “Hừ, không phải anh chỉ muốn tôi chọn thách đấu trước sao?
Được chứ."
Cô ta làm sắc mặt với Đường Tuấn nói: "Đi thôi, dựa theo kế hoạch lúc nãy tôi đã nói."
Cô ta bay lên và đáp xuống cột đá, đứng đối diện với Hoàng Kim Viên.
Mạnh Thiển nhìn Đường Tuấn với ánh mắt vui đùa, nói: "Là một người đàn ông, anh không muốn chứng tỏ bản thân mình một chút sao?"
Đường Tuấn lạnh lùng nhìn anh ta một cái, cũng bay lên đáp xuống phía sau lưng Vũ Vô Thương.
Hoàng Kim Viên nhìn Vũ Vô Thương và Đường Tuấn, đôi lông mày vàng của nó khẽ co giật, nói: “Các người chính là sự kết hợp kỳ lạ mà Viên Tam đã nói sao.
Chỉ với mình cô mà thực sự sống sót sau cuộc tấn công của Viên Tam, tôi thực sự không biết nên gọi cô là ngu ngốc hay không sợ hãi.
Nhưng ở chỗ này của tôi, các người đừng nghĩ dựa vào phương pháp này để vượt qua bài kiểm tra."
Nó nhìn Đường Tuấn nói: "Viên Nhị tôi khinh thường nhất loại người như anh, một kẻ tu luyện núp sau người khác."
"Tiền bối, anh nói nhiều quá."
Sắc mặt Vũ Vô Thương trầm xuống, phpas lực tuôn ra, trên bầu trời lập tức nổi lên một cơn mưa nhẹ.
Những hiotj nước mưa trở thành những thanh gươm.
"Có chút thú vị.
Nhưng tôi đã nói, các người không thể vượt qua tôi."
Viên Nhị uống một hơi cạn sạch, tiếng gầm rú hóa thành một làn sóng âm thanh, trực tiếp phá tan cơn mưa trên bầu trời và biến nó thành sương mù! Phụt.
Vũ Vô Thương phun ra một ngụm máu, vẻ mặt đột nhiên trầm xuống.
Viên Nhị quá mạnh, chỉ một chiêu thức đã khiến Vũ Vô Thương bị thương.