Chiến Thần Ở Rể

Chương 2504



CHương 2504:

 

Như vậy nói cách khác, bên dưới thực lực Siêu Phàm Cảnh, thực lực bán bộ Siêu Phàm Cảnh là vô địch. : Lý Giang Hùng vốn là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh, thực lực rất gần với Siêu Phàm Nhất Cảnh, dù là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh bình thường cũng chưa chắc là đối thủ của lão ta.

 

“Được! Rất tốt!”

 

Diệp Lâm giận dữ, hai mắt như chim ưng nhìn chăm chảm Dương Thanh, nheo mắt nói: “Nếu cậu muốn chết tôi sẽ cho cậu toại nguyện!”

 

Lão ta vung tay lên, lạnh giọng nói: ‘Hễ cao thủ nào tham gia cuộc chiến tranh giành Đế Thôn thì phải chuẩn bị sẵn tâm lý bị giết!”

 

Lão ta vừa dứt lời, mấy cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp đồn dập bước lên, chỉ trong mấy chục giây bàn ghế ở chính giữa sảnh tiệc đã bị bỏ trống, để lại sàn đấu võ.

 

Khách tứ phương ngồi xung quanh sàn đấu thuận tiện cho việc theo dõi trận chiến.

 

“Cuộc chiến tranh giành Đế Thôn bây giờ chính thức bắt đầu!”, một ông lão của Hoàng tộc họ Diệp trực tiếp chủ trì cuộc chiến này.

 

Lão ta vừa dứt lời, một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong sải bước đi tới chính giữa sảnh tiệc, liếc mắt nhìn xung quanh, lạnh giọng nói: “Chu Cái, 54 tuổi, thực lực Thần Cảnh đỉnh phong, muốn lĩnh giáo cao thủ Chiêu Châu!”

 

Nếu đã quy định, cao thủ Thần Cảnh chỉ có thể đối đầu với cao thử Thần Cảnh, Siêu Phàm Cảnh chỉ có thể đối đầu với cao thủ Siêu Phàm Cảnh, thì thực lực Thần Cảnh đỉnh phong được coi là nhóm cao thủ hàng đầu trong cảnh giới Thần Cảnh này rồi.

 

“Diệp Kiến Hoa – Hoàng tộc họ Diệp!”

 

Một ông lão đầu bạc bước ra từ chỗ của Hoàng tộc họ Diệp.

 

Thấy cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp chưa gì đã bước ra nhanh như vậy, các thế lực có mặt ở đó, ai nấy đều sa sâm mặt. | Hoàng tộc họ Diệp làm vậy là hoàn toàn không cho người của các thế lực khác cơ hội biểu hiện mà!

 

“Cậu yên tâm, cao thủ Hoàng tộc họ Diệp tham chiến không tính thành tích dù cậu thua tôi, vẫn có tư cách chiến đấu tiếp”, Diệp Kiến Hoa nói với Chu Cái.

 

Chu Cái cười mỉa mai nói: “Đúng là nói hay hơn hát, giống như Dương Thanh đã nói, nếu Hoàng tộc họ Diệp thật sự không dự định nhúng †ay vào cuộc chiến tranh giành Đế Thôn, thì không nên có cao thủ đứng ra ứng chiến”.

 

“Dù các người tham chiến không tính thành tích thì cũng làm lãng phí thời gian và tiêu hao thể lực của chúng tôi”.

 

“Có điều cũng chẳng sao, nếu Hoàng tộc họ Diệp đã không biết xấu hổ như vậy thì Chu Cái tôi cũng không sợi”

 

Không ai ngờ Chu Gái lại dám oán trách cao.

 

thủ Hoàng tộc họ Diệp trước mặt nhiều người như vậy.

 

Cao thủ có mặt tại đây đều là cao thủ của một trăm thế lực đứng đầu Chiêu Châu, tuy e dè Hoàng tộc họ Diệp nhưng có trận doanh của ba Hoàng tộc lớn kia mà đứng đầu là Dương Thanh ở đây, nên có nhiều cao thủ của nhiều thế lực cũng không quá sợ cao thủ trong Hoàng tộc họ Diệp nữa.

 

“Hừ!”

 

Diệp Kiến Hoa hừ lạnh: “Nếu cậu thật sự có thực lực tranh giành Đế Thôn, dù có liên tục tiếp nhận khiêu chiến của tất cả cao thủ thì đã sao?

 

Bắt đầu từ lúc cậu lo lắng cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp ra tay sẽ khiến cậu tiêu hao thể lực thì cậu đã thua rồi!”

 

“Bớt nói nhảm đi, đỡ trước một đòn của tôi đất”

 

Chu Gái nổi giận gầm lên sau đó khế nhấc chân lên, xông về phía Diệp Kiến Hoa nhanh như chớp, khí thế võ thuật Thần Cảnh đỉnh phong nhanh chóng tụ lại trên bàn tay phải của lão ta.

 

“Hừ”

 

Diệp Kiến Hoa cười lạnh, đứng yên tại chỗ, không hề nhúc nhích, chỉ giơ tay lên đánh ra một quyền.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.