Gió lạnh thổi qua Tân Vũ Phong. chỉ có một mình, đứng trước Doanh trại Thần Sách, đối diện với quân đội Tham Lang quân, bóng lưng cao lớn dũng mãnh, nhưng lại có chút hoang tàn.
“Nhiều lời vô ích”
Tân Vũ Phong không biểu hiện một chút cảm xúc nào, tựa như người sắp cùng Triệu Thiên Lãng quyết đấu sinh tử là kẻ khác chứ không phải anh.
“Được rồi… sảp chết đến nơi mà anh vẫn có thể kiêu ngạo như vậy à!”
Trên mặt Triệu Thiên Lãng xuất hiện một nụ cười dữ tợn: “Chiến thần Thiên Vũ quả thật là cứng rắn!”
Nói xong, Triệu Thiên Lãng lao về phía Tân Vũ Phong!
“Doanh trại Thần Sách nghe lệnh, tất cả lui về phía sau!” Tân Vũ Phong quát lớn Mệnh lệnh như núi cao!
Tất cả tướng sĩ đều lùi xa hơn trăm mét.
Chỉ còn lại duy nhất một người là Tân Vũ Phong!
Trong nháy mắt, Triệu Thiên Lãng lao tới trước mặt Tân Vũ Phong, một đao chém xuống!
Tân Vũ Phong _gập người thành một hình dạng quái dị, né được một đao!
“Vậy mà còn có thể tránh được” Triệu Thiên Lãng nở một nụ cười quái dị: “Vậy thì nếm thử chiêu này của tôi!”
Triệu Thiên Lãng nói xong, hai mắt đột nhiên trợn trằng, toàn thân toả ra ám khí.
Nhất thời, trong hầm có gió thổi mạnh, đập vào vách tường bê tông trong đường hầm, phát ra tiếng động lớn.
Triệu Thiên Lãng đã sử dụng tất cả sức mạnh của mình!
Sau khi Triệu Thiên Lãng vận dụng hết thực lực, thực lực có thể so với cao thủ Long Bảng, chèn ép sức mạnh häc ám của Tân Vũ Phong, không biết bao nhiêu lần!
Thậm chí với trạng thái hiện tại, anh ta có thể nghiền nát mọi thứ!
Triệu Thiên Lãng sử dụng tuyệt chiêu của mình.
Quét qua hàng ngàn tướng sĩ!
Lưỡi đao chém ngang qua thành một vòng cung.
Tân Vũ Phong. rất chật vật, lăn xuống dưới lưỡi đao!
Nhưng, cuối cùng Tân Vũ Phong vẫn né được.
“Bộ dạng hiện tại của Chiến thân Thiên Vũ…sao lại giống một con chó vậy?”
Triệu Thiên Lãng thu đao lại, khóe miệng hơi nhếch lên, lộ ra nụ cười chế nhạo.
Tân Vũ Phong không trả lời, chỉ thở hổn hển, lau vết máu trên trán Vừa rồi anh không kịp né, lưỡi kiếm lướt qua trán anh, thật sự quá nguy hiểm.
Chỉ là tránh né mà anh ấy đã dùng hết toàn bộ sức lực.
Nói gì đến việc đánh trả?
Thực lực của hai người bọn họ lúc này thật sự quá chênh lệch!
Thanh Long và Huyền Vũ đứng phía sau Tân Vũ Phong, đương nhiên bọn họ vì Thiên Vũ đại nhân mà cảm thấy không cam lòng.
Chiến thần Thiên Vũ, thần bảo vệ cho Đại Hạ, người đứng đầu trăm tướng!
Tại sao lại để người khác chửi bới nhục nhã như vậy?
“Triệu Thiên Lãng, tên khốn!”
Thanh Long hét lên một tiếng thật dữ dội, lập tức xông lên liều mạng với Triệu Thiên Lãng: “Nếu bây giờ Thiên Vũ đại nhân đang thật sự khỏe mạnh, ở đây không tới lượt anh kiêu ngạo!”
Thanh Long lao lên, Huyền Vũ không kịp ngăn cản, anh ta lao về phía Triệu Thiên Lãng, rõ ràng là muốn liều mạng với Triệu Thiên Lãng!
“Thanh Long!”
Huyền Vũ chỉ có thể bất đắc dĩ lao lên cùng với Thanh Long.
Huyền Vũ biết rất rõ rằng mình và Thanh Long hoàn toàn không phải là đối thủ của.
Triệu Thiên Lãng.
Nhưng người anh em đã xông lên, anh ta không có lý do gì đứng lại ở phía sau!
Cùng xông lên với anh em của mình một lần thì sao chứ?
Huyền Vũ lập tức lao lên phía trước!
Hai người họ một trái một phải, Thanh Long và Huyền Vũ bùng nổ toàn bộ sức mạnh của mình, khó khăn lắm mới đụng tới được góc áo của Triệu Thiên Lãng!
Nhưng Triệu Thiên Lãng lắc mình một cái, dùng một chân trụ, bật lên không trung, đá về phía đám người của chiến thần Thiên Vũ.