Chương 661: “Lão đại!” “Thủ lĩnh!” “Vua Sói!” Đám dũng sĩ Sói Siberia kia thất thanh la lên trước cái chết của Y Vạn Nặc Phu, tiếng khóc thút thít! Lão đại của bọn họ, cứ thế chết đi như vậy! Từng đôi mắt hổ rưng rưng, bởi vì bị thương phẫn nộ mà bành trướng mắt đến đỏ bừng. Nhưng giờ phút này, sau khi bọn họ kiến thức được thần uy vô thượng của anh, cũng không còn ai dám xông lên báo thù cho Y Vạn Nặc Phụ nữa! Dù sao Tần Vũ Phong này, thực sự là quá cường hãn! Tay vừa nâng lên đã giết người vô số! Bây giờ bọn họ còn muốn dùng chiến thuật biển người đã là không có khả năng. Không đơn thuần bởi vì chiến thuật biển người vừa rồi không cách nào gây nên thương tổn cho anh mà còn là vì hai ngàn năm trăm người kia dưới thế công của anh đã chết hơn phân nữa. Chiến thuật biển người không thể thi triển tiếp được. Đám người thưa thớt như vậy mà còn xông lên đi công kích thì làm sao có thể gọi là biển người nữa đây? Bây giờ cũng chỉ có thể dựa vào chiến lực cấp cao mà thôi! Vừa rồi Caesar và Hughes ở trong lần đánh lén kia, một người bị thể công của bản thân phản lại gây thương tích, người còn lại thì bị mũi thương xé gió của anh làm bị thương, thoi thóp nằm trên mặt đất. Cả hai đều bị trọng thương, mất đi khả năng chiến đấu. Người duy nhất có chiến lực cấp cao có khả năng dựa vào được chỉ còn có mỗi Vua đại bàng trên thảo nguyên Stuker và Vua Ninjia của Đông Hoàng, biệt danh Ji. Nghe nói sở trường của Stuker là dùng cung tên, trước đó ngay cả súng pháo đều không thể mảy may thương tổn được anh, sở trường của anh ta lại là dùng cùng tên, vậy thì có thể hữu dụng được chỗ nào đây? Mọi người đưa mắt nhìn về phía Stuker, trên mặt toàn là vẻ thất vọng. Stuker cũng cảm nhận được loại ánh mắt thất vọng này, mơ hồ cảm giác bản thân anh ta đang bị xem thường. Thật ra cũng không phải mọi người xem thường anh ta, dù sao thì anh ta cũng là cường giả trấn thủ một phương, cũng tương đối được thế lực ở khắp nơi kính ngưỡng. Nhưng mà Caesar, Hughes còn cóY Vạn Nặc Phu, chẳng lẽ bọn họ lại còn yếu sao? Chẳng qua loại cường giả như thế này ở trước mặt của anh, cũng không đáng nhắc tới! Stuker là nam tử hán nhiệt huyết đến từ thảo nguyên, làm sao có thể chịu được ánh mắt thất vọng lẫn xem nhẹ như thế? “Mẹ kiếp! Hôm nay ông đây sẽ liều mạng với Tần Vũ Phong, cho các người nhìn thấy bản lĩnh của ông đây!” “Nhìn xem truyền thừa của Vua đại bàng trên thảo nguyên đấy!” Mặc mày Stuker ngưng tụ, trong miệng hét to một tiếng, áo trên người theo tiếng nói đột ngột nứt toát! Những hình xăm màu máu phủ kín cả người Stuker! Trong miệng anh ta lẩm bẩm một loại ngôn ngữ kỳ quái, từ trong miệng anh ta chảy xuôi mà ra. “Hỡi thần linh, hỡi các vị thần của dân tộc, đây là máu của tổ tiên tôi!” “Đại bàng bay lượn phía chân trời, xin hãy ban cho con sự phù hộ của các vị thần!” “Ta là Vua đại bàng trên thảo nguyên, là sứ giả của các vị thần, là chúa tể duy nhất của thế giới này!” “Cầu nguyện tổ tiên, thần linh phù hộ..” Từ trong miệng của Stuker lẩm bẩm phát ra một loại ngôn ngữ kỳ lạ, hình xăm màu máu trên người anh ta hiện ra những ký tự kỳ quái, dần dần thoát ly ra khỏi cơ thể của Stuker, Xoay xung quanh người anh ta. Các ký tự không ngừng quay vòng trên không trung, chuyển động xung quanh thân thể của Stuker, lực lượng khủng bố, khiến cho hư không xung quanh người anh ta không ngừng chấn động. Thân hình của anh ta cũng theo chuyển động này mà treo lơ lửng, hai chân rời khỏi mặt đất. Hai tay Stuker mở ra hai bên hông, tiếp đó một chuỗi ký tự quấn quanh người anh ta thành một vòng, cuối cùng tất cả đều ngừng lại trên tay của anh ta, đứng lơ lửng trên không trung. Luồng hơi thở thê lương thần bí lại hết sức cường hãn kia càng ngày càng trở nên khủng bố, hai mắt Stuker từ từ bị màu đỏ tươi của máu bao phủ. Đến lúc sau cùng, ngay cả đồng tử cũng bị khung cảnh màu đỏ tươi kia bao trùm, hoàn toàn chiếm lấy. “A aa a aa a…” Stuker than nhẹ một tiếng, chuỗi ký tự kỳ dị kia cuối cùng cũng tiêu tán, một tầng huyết sắc bao phủ lên trên người anh ta. Chỉ thấy hình thể của Stuker liên tục cao thêm gần ba thước, thân hình vốn gầy guộc bây giờ đã trở nên cường tráng hữu lực, còn vạm vỡ to lớn hơn cả đám dũng sĩ Sói Siberia kia, giống như một tòa núi nhỏ màu máu!