Chương 624: Tân Vũ Phong nói xong, điểm thẳng vào một huyệt vị trên người Triệu Như Lan. Triệu Như Lan choáng váng, người mềm nhũn ngã xuống. Anh tiện thể đón lấy Triệu Như Lan, đồng thời đặt Triệu Như Lan ổn định trên ghế. Sau khi bố trí ổn thỏa xong cho Triệu Như Lan và Lâm Kiều Như, anh mới dời sự chú ý lên người Tân Thiên Lâm. Anh nhìn Tần Thiên Lâm, hai con mắt như dạo, hung hăng đâm về phía Tân Thiên Lâm, không còn dịu dàng thắm thiết như trước! “Tần! Thiên! Lâm!” “Bây giờ, đến lúc chúng tôi đòi công bằng rồi!” Nói xong, Tần vũ Phong hơi quay đầu, thả lỏng cổ tay, hai tay đan chéo lẫn nhau, đong đưa phát ra âm thanh va chạm giòn giã. “Anh muốn chết như thế nào?” Tần Vũ Phong nói từng chữ một, lời nói mang sát khí sôi trào, ánh mắt nhìn Tân Thiên Lâm giống như nhìn một người đã chết. Để Tân Thiên Lâm chọn như thế nào? Căn bản chọn không được! Tần Thiên Lâm khớp hàm không ngừng run lên, tóc gáy dựng lên thẳng đứng, toàn thân run như cầy sấy. Bị Tần Vũ Phong liếc nhìn, liền giống như bị dã thú khát máu trong rừng rậm nhìn chằm chằm, giống như bị vô thường đòi mạng! Tần Vũ Phong từng bước từng bước đi về phía Tân Thiên Lâm. “Cộp!” “Cộp!” “Cộp!” Tiếng bước chân rơi trên mặt đất, vang lên trong công xưởng vắng vẻ, báo trước hồi chuông báo tử, chậm rãi vang lên. Tân Vũ Phong đi về phía Tần Thiện Lâm, toàn thân khí thế như cầu vồng, tràn đầy sát khí, giống như binh khí chui ra khỏi vỏ, không thấy máu tươi, thề không bỏ cuộc! Kiên quyết mà sắc bén! Vì cái gì mà đến? Vì giết người mà đến! “Mày không được qua đây!” Tiếng hét của Tần Thiện Lâm khàn khàn, âm thanh bị đứt quãng, hét lên với Tân Vũ Phong: “Đừng qua đây!” Đáng ghét! Chuyện này bây giờ tại sao lại đến bước này! Ban đầu anh ta cho rằng kế hoạch của bản thân không chê vào đâu được, chọn thời gian chênh lệch, tận dụng lúc Tân Vũ Phong rời khỏi Đế Đô, rời xa Đông Hải, một mình chạy đến tỉnh Điện Thuận, cho Tân Vũ Phong không kịp trở tay, trực tiếp bắt Lâm Kiều Như đi. Nếu không phải Tiêu Mặc Chiến dùng thuốc bí mật, cướp đi Lâm Kiều Như khỏi tay anh ta, làm hại bọn họ đã đi tìm cô tròn ba ngày! Nếu không phải là Tiêu Mặc Chiến, kế hoạch của Tần Thiên Lâm làm thế nào mà đi bước cuối cùng rồi lại hỏng? Nhưng thiếu một bước cuối cùng này, Tân Thiên Lâm mất tất cả! Anh ta chỉ thiếu một chút, chỉ thiểu một bước cuối cùng thì có thể thành công rồi! Nếu thành công anh ta đã có thể chiếm được Lâm Kiều Như, có thể dùng Lâm Kiều Như làm con tin, ép buộc Tần Vũ Phong tự phế võ công, ép Tần Vũ Phong quỳ trước mặt anh ta, cúi đầu trước anh ta! Nếu anh ta có thể sớm một chút tìm thấy Lâm Kiều Như, nếu như anh ta có thể sớm một chút nghĩ đến dùng Triệu Như Lan, ép buộc Lâm Kiều Như tự chui đầu vào lưới… Đáng tiếc, trên đời này không có nếu như! Tân Thiên Lâm mắc phải một sai lầm nho nhỏ dẫn đến kết cục bại trận! Nếu anh ta không để lại mạng sống của Tiêu Mặc Chiến, từ từ tra tấn, để Tiêu Mặc Chiến giành được đột phá, nếu anh ta sớm tìm thấy Lâm Kiều Như. Nếu không có một chút lỗi nhỏ này, nhìn qua lầm lỗi hết sức quan trọng… Sự việc này, sao lại có thể rơi xuống bước đường như ngày hôm nay? Anh ta chỉ thiếu một chút thì đã thành công rồi. Căn bản không có khả năng thành công, thiếu chút nữa thì thành công, điều này là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Phía trước chỉ là để người khác lo lắng một chút, phía sau để người khác vô cùng hối hận, làm cho tâm trạng của người ta như thiệu như đốt.