Tân Vũ Phong không hiểu, gia tộc Miyamoto đã biết anh đang bắt đầu tấn công mà sao lại có vô số người trong những căn cứ đều có thể ngủ một giấc yên lành đến hừng đông!
Tân Vũ Phong còn thấy đau đầu thay cho bọn họ.
Chẳng lẽ gia tộc Miyamoto kia cho là tên Miyamoto Kota kia có thể giết được mình ngay?
Vậy nên tất cả những căn cứ còn lại, cho dù biết là anh bắt đầu tấn công thì cũng chẳng thèm phòng thủ?
Như thế này ngược lại là càng thuận lợi cho Tân Vũ Phong.
Bàn chân Tân Vũ Phong đạp lên máu tươi và xương cốt, vui vẻ huýt sáo một cái Cứ như vậy, ngược lại là thuận tiện Tân Vũ Phong.
Nhìn vào kế hoạch báo thù cho Bạch Hứa Trạch, sao Tân Vũ Phong có thể không vui vẻ cho được cơ chứ.
Trong lòng Tân Vũ Phong đương nhiên hiểu rõ.
Cho đến bây giờ trong gia tộc Miyamoto, số lượng người đã chết trong tay anh thì có rất nhiều người cũng không biết đến hành động kia của gia tộc Miyamoto.
Nói thẳng ra là, họ chính là người vô tội.
Nhưng như vậy thì sao?
Bọn họ vô tội, vậy chẳng lẽ Bạch Hứa Trạch không vô tội hay sao?
Bạch Hứa Trạch không những vô tội mà còn chết rất oan ức.
Chẳng qua anh ấy chỉ đang cố gắng hết lòng hết sức vì Tổ quốc của mình thôi.
Nhưng dù vậy thì vẫn bị người Đông Hoàng giết hại không lưu tình.
Tân Vũ Phong biết, những người chết dưới tay mình cũng có thể có vợ và con cái.
Nhưng, Bạch Hứa Trạch không có anh em đồng đội sao?
Tất cả mọi thứ, cho dù những gì anh làm đúng là có chút tuyệt tình.
Nhưng không phải đều là ăn miếng trả miếng, gậy ông đập lưng ông hay sao.
Trong lòng của anh không hề có cảm giác áy náy.
Anh muốn giết sạch toàn bộ người trong gia tộc Miyamoto.
Những người bày mưu tính kế, những kẻ đồng lõa trong việc giết hại Bạch Hứa Trạch, thậm chí là bất cứ kẻ nào trong gia tộc Miyamoto.
Tân Vũ Phong muốn cho bọn chúng biết, kết quả của việc dám sỉ nhục Đại Hạ, sỉ nhục tướng sĩ của Đại Hạt!
Thậm chí…
Kết cục của việc động đến Tân Vũ Phong anh!
Tân Vũ Phong muốn để cho bọn chúng tự nếm trái ác của mình!
Ánh mắt của Tân Vũ Phong bình tĩnh, tiếp tục suy nghĩ xem nên xuất phát đến căn cứ nào tiếp theo.
Rất nhanh, thậm chí là chưa đến rạng sáng, Tân Vũ Phong đã giết thắng một đường đi đến tổng bộ của gia tộc Miyamoto.
Thế lực trong tổng bộ của gia tộc Miyamoto và những chỉ nhánh là khác nhau Tổng bộ của gia tộc Miyamoto được phòng thủ rất nghiêm ngặt, ba bước một trạm canh gác, năm bước một đội tuần tra, kín kẽ không chỗ hở, ngay cả một con rưồi cũng không thể chui lọt vào.
Muốn lén lút lẻn vào bên trong là chuyện không thể nào.
Nhưng không vào được thì không vào được, không lẻn vào thì không lẻn vào.
‘Vốn dĩ Tân Vũ Phong cũng định giết thẳng vào một cách quang minh chính đại.
Thậm chí Tân Vũ Phong còn vui vẻ huýt sáo để thu hút sự chú ý của mấy tên bảo vệ ở cổng.
Mấy tên bảo vệ này thấy ngay Tân Vũ Phong trong chớp mắt.
Trong bóng đêm tối tăm, vốn dĩ bọn họ cũng không nhìn rõ mặt mũi của Tân Vũ Phong, chỉ biết đây là một người xa lạ.
“Này, mày là ai?”
“Đây là tổng bộ của gia tộc Miyamoto, mau cút đi!”
“Cút nhanh, nếu không thì coi anh thành kẻ đột nhập, giết chết không tha!”
Vị trí của gia tộc Miyamoto nằm ở cùng ngoại thành, nhưng cũng không tính là quá xa xôi.
Dù sao thì toàn bộ Đông Hoàng này cũng chỉ là một đất nước toàn đảo là đảo, vùng ngoại thành thì có thể hoang vu đến đâu chứ?
Bình thường đúng là thỉnh thoảng cũng có ai đó không cẩn thận đi nhầm vào chỗ này.
Nhưng bình thường, bị bảo vệ uy hiếp đe dọa như vậy thì đã sớm vắt chân lên cổ mà chạy, chẳng biết đi đến chỗ nào.
Lần này thì bảo vệ cũng sẽ nghĩ là không có gì khác thường.
Mặc dù người đứng trước mặt có cách ăn mặc hơi kỳ quái. Không phải là lúc lễ hội mà đeo nửa chiếc mặt nạ hồ ly lên mặt làm gì.
Nhưng nói không chừng trong người có bệnh thì sao?
Còn sự thật thì không như bọn họ dự đoán.
Người bị cảnh cáo chẳng những không rời đi ngay mà ngược lại, anh đi thẳng về phía bọn họ.
Khóe miệng người kia lộ ra vẻ tươi cười. Dưới ánh trăng chiếu rọi thì càng lộ ra vẻ âm u đáng sợ.