Giọng nói của phía đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ được cố tình khuếch đại lên, điều này rõ ràng là để những người Đông Hoàng khác trong nhà hàng nghe thấy.
Trong nhà hàng, cũng có rất nhiều võ sĩ Đông Hoàng tụ tập.
Dù sao cũng là các võ sĩ trong đại hội giao lưu võ thuật, ở nơi ở được chỉ định Nhất thời, rất nhiều ánh mắt không hài lòng đều đổ dồn về đây.
Tuy nhiên, không ai dám hành động hấp tấp.
Số phận của người cuối cùng khiêu khích đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ trong khách sạn lần trước…
Vô cùng thê thảm!
Không chỉ có những võ sĩ Đông Hoàng khiêu khích các võ sĩ Đại Hạ, bao gồm cả cao thủ Saemon của họ, đã bị Tân Vũ Phong đánh tan tác!
Giờ phút này, Tân Vũ Phong đang ngồi cùng đám võ sĩ của Đại Hạ kia.
Mặc dù sắc mặt Tân Vũ Phong nhẹ nhàng ôn hòa, nhưng ngoài dung mạo, cả người cũng không có một tia khác thường gì.
Ngay cả khí thế toàn thân cũng khiến người ta không thấy được chút nào, người đàn ông này từng thẳng liên tiếp năm ván trong một lần giao lưu võ thuật.
Ngay cả thế hệ võ sĩ trẻ hơn, và cả Mizuki Kamano lớn tuổi, cũng bị đánh bại một cách khốc liệt.
Tuy nhiên, dù không dám đối mặt nhưng họ vẫn dám nói chuyện riêng.
“Đám người Đại Hạ này, không phải chỉ lợi dụng sơ hở mà giành được thẳng lợi sao? Họ có gì đáng tự hào cơ chứ…”
“Đúng vậy, chúng ta vẫn chưa cử sư phụ Kitano Takeshi tới sân đấu đâu!”
“Nếu Kitano Takeshi trên sân, Tân Vũ Phong, chiến thần Thiên Vũ là cái quái gì chứ, bọn họ còn có thể kiêu ngạo sao?”
“Lần này Đại Hạ hoàn toàn thắng mà không có tinh thần trượng võ, dù sao thì thây Kitano cũng không có ở đây…”
“Đánh bại đồ đệ của thầy Kitano Takeshi, đáng để Đại Hạ lạc quan như vậy sao?”
“Bậc thầy thực sự như Kitano Takeshi vẫn chưa tới.”
Phía người Đông Hoàng kỳ quái, cũng không nói bé đi để bàn tán.
‘Về phía đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ, hiển nhiên là đều nghe rõ Mọi người đều tỏ ra khinh thường.
Là trung tâm của cuộc thảo luận, Tân Vũ Phong không nói gì Giọng nói bên phía Đông Hoàng càng lúc càng trở nên điên cuồng khó khống chế.
“Chậc chậc, anh đừng nói nữa, người Đại Hạ có phải là vì thiếu tự tin hay không?”
“Ha ha, có bao nhiêu người tự tin được trước mặt sư phụ Kitano Takeshi chứ?”
“Đúng vậy! Nếu như tôi đến từ Đại Hạ, tôi quả thực sẽ sợ đến mức không dám mở mồm nói chuyện mất!”
“Rầm!”
Nhưng mà, đúng lúc này, âm thanh chuyển động bàn ghế vang lên, Tân Vũ Phong sắc mặt như bình thường đứng lên khỏi chỗ ngồi.
Những người Đông Hoàng sợ hãi đến mức im lặng ngay lập tức.
Bọn họ cho rằng Tân Vũ Phong không nghe nổi nữa, chuẩn bị đến làm phiền bọn họ.
Trong lòng bọn họ thầm nghĩ nếu Kitano lên võ đài, Tân Vũ Phong có lẽ sẽ không thể thắng được, cũng không có khả năng đại diện cho Đại Hạ đoạt quán quân đại hội giao lưu võ thuật này.
Tuy nhiên, bất kể họ nghĩ gì, sự thật là nếu Tân Vũ Phong phát động tấn công vào lúc này, có lẽ không có ai trong số họ, là đối thủ của Tân Vũ Phong…
Nghĩ đến đây, đám người Đông Hoàng tái mặt, cảnh giác nhìn chăm chăm Tân Vũ Phong.
Họ sợ rằng Tân Vũ Phong sẽ bất ngờ tấn công bọn họ.
“Tân Vũ Phong làm sao vậy?”
“Chết tiệt… đại hội giao lưu võ học kết thúc, kết thúc rồi! Bây giờ làm gì với chúng ta thì có ích gì đâu chứ, nhưng mà sắp bị trục xuất rồi!”
“Ừm đúng…
Người của Đông Hoàng sợ tới mức sắc m: nổi, gần như dùng âm thanh thì thâm để giao tỉ Nó trái ngược hẳn với sự hung hãn vừa rồi.
Nhưng mà Tân Vũ Phong chỉ có vẻ mặt nhàn nhạt liếc nhìn đám người Đông Hoàng bàn luận âm thanh to nhất trong nhà hàng lúc trước, sau đó trên mặt lộ ra một nụ cười nhưng lại không phải là cười.