Nhưng các đệ tử của anh ta ai cũng có thực lực phi phàm, hầu như mỗi lần đều đứng đầu danh sách, thậm chí thỉnh thoảng sẽ giành quán quan hai, ba lần.
Bởi vậy, võ đạo tại Đông Hoàng, thậm chí toàn bộ thế giới… cũng có thể nói, Kitano Takeshi là một quả núi cao không thể vượt qua.
Lăng Khiếu Thịnh vô cùng tôn sùng Kitano Takeshi.
“Nói vậy” Lăng Khiếu Thịnh uống hai ly rượu sake của Đông Hoàng, sắc mặt anh ta đỏ lên, tâm trạng hơi kích động, nói chuyện đến mức nước bọt bay tứ tung: “Nếu như ở đại hội Võ đạo gặp được đệ tử truyền nhân của Kitano Takeshi, tôi sẽ dứt khoát nhận thua!”
“Anh có tiền đồ xíu được không..” Nhạc Linh Linh nhướng hàng mày thanh tú lên, cả giận nói: “Chiến đấu với người Đông Hoàng mà nhận thua cái gì chứ!” Lăng Khiếu Thịnh lại khinh thường mà trợn mắt liếc Nhạc Linh Linh, bởi vì do rượu cồn kích thích nên anh ta cũng không lựa lời mà nói…
“Phụ nữ các cô không thể… ừm, phụ nữ chỉ biết gào thét mà thôi”
“Sao phụ nữ chúng tôi lại không thể!” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhạc Linh Linh nghiêm túc, cô ta vỗ bàn một cái: “Lăng Khiếu Thịnh, anh nói rõ ràng cho bà đây!” Lăng Khiếu Thịnh cũng thể hiện ra một chút nghiêm túc mà nói với Nhạc Linh Linh: “Tôi đã nói với cô loại chuyện này cô phải có cái nhìn đại cục! Võ đạo là không biên giới, hiểu chưa?” Nhạc Linh Linh phiền chán nhìn sắc mắt thuyết giáo của Lăng Khiếu Thịnh, cả giận nói: “Cái gì mà võ đạo là không biên giới, bây giờ anh đang tôn sĩ khí người khác mà diệt uy phong của mình đấy!” Lăng Khiếu Thịnh hừ lạnh một tiếng: “Cái này không phải là chuyện ai uy hay không uy, cô xem, vài lần ffại hội Võ đạo gần đây mà Đông Hoàng tổ chức người Đại Hạ chúng ta có vắng mặt hay không? Có lần nào được quán quân hay không? Còn không phải làm bao cát cho đệ tử truyền nhân của Kitano Takeshi hay sao!”
“Nói trắng ra là, ài, những người của Đại Hạ được phái tham gia đại hội Võ đạo, tôi không phải nói toàn bộ, vẫn kém một chút so với đệ tử truyền thừa của Kitano Takeshi.”
“Anh thì biết cái gì!” Nhạc Linh Linh nói: “Sao Đại Hạ chúng ta lại không có người có thể phái ra chứ? Nói đến Chiến thần Thiên Vũ, lúc trước Chiến thần Thiên Vũ vì đóng quân ở biên giới phía Bắc nên không thể tham gia đại hội Võ đạo được. Anh chờ đi, dù sao hiện tại Chiến thần Thiên Vũ cũng từ nhiệm rồi, nếu lần sau chiến thần mà tham gia đại hội Võ đạo thì kết quả đấy có thể vả thẳng vào mặt anh đấy!” Lăng Khiếu Thịnh cười lạnh: “Nhạc Linh Linh, tôi thấy chuyện này chưa chắc đâu, nếu Chiến thần Thiên Vũ đến tham gia đại hội Võ đạo, ừ thì đệ tử truyền thừa của Kitano Takeshi chưa hẳn có thể đánh thắng anh ta, nhưng Đông Hoàng nhất định sẽ phái Kitano Takeshi ra nghênh chiến nhỉ?”
“Đến lúc đó, Chiến thần Thiên Vũ bất bại trong truyền thuyết chưa chắc là đối thủ của Kitano Takeshil” Tân Vũ Phong ngồi bên cạnh cố gắng kìm nén mới không rời khỏi buổi tiệc. Anh cũng không tức giận vì Lăng Khiếu Thịnh khinh thường mình, mà thân là nhân vật chính đang được thảo luận, những người đang thảo luận kia lại không hề biết, cũng không cố kỳ gì cả, cảm giác này… thật sự quá lúng túng.
Giờ phút này, nếu không phải Nhạc Linh Linh bị Nhạc Quốc Phong lôi kéo thì sẽ chỉ thẳng vào Lăng Khiếu Thịnh: “Anh nói nhảm cái gì đó…