Cô Kiều Như chỉ sợ sẽ bị tan thành mây khỏi mất Dù sao thái độ của Tứ hoàng tử đã vô cùng rõ ràng rồi! Để Yến Phiệt buông tay Lâm Kiều Như, để anh ta tiếp tục kết thông gia với Yên Phiệt, cưới Yến Thanh Tinh!
Còn vì sao Tứ hoàng tử muốn Yến Phiệt, buông tha cho Lâm Kiều Như?
Câu trả lời dường như đã rõ rồi.
Tứ hoàng tử muốn giết Lâm Kiều Như cho hả giận! Mười hai vệ trung thiết huyết chưa từng giống như bây giờ, ký thác mọi việc cho thần linh. Nếu thật sự là có thần linh…
Bọn họ nguyện ý dùng sinh mệnh của chính mình đổi lấy một cơ hội đào thoát thành công cho cô Kiều Như.
Mà đúng lúc này không biết có phải lời cầu nguyện của mười hai vệ trung thiết huyết có tác dụng hay không.
Đột nhiên xuất hiện dị biển! Trên bầu trời truyền đến một tiếng rống giận rung trời lở đất. “Dừng tay!”
Hai chữ vô cùng đơn giản này ẩn chứa một uy áp mà người thường không thể thừa nhận được
Tựa như đến từ Cửu Trọng Thiên, tựa như từ Tam Trọng Tam Trọng Thiên của Thiên Cung!
Trong phạm vi tám cây số xung quanh núi Tử Vân, vô số động vật đều bị tiếng hét lớn này khiến cho hôn mê bất tỉnh.
Một tiếng gầm lên này giống như một đạo sấm sét giáng xuống!
Mà trên đỉnh núi Tử Vân cũng có không ít người có tu vị thấp, hoặc cũng có thể là người có thể chất yếu kém, những người này đều bị tiếng gầm này làm cho hoa cả mắt!
Một tiếng hét này vừa vang lên, uy áp Lão Vương gia tạo ra trên người Lâm Kiều Như cũng lập tức tiêu tán!
Lâm Kiều Như cảm thấy tiếng hét kia mang theo sự phẫn nộ, uy áp trên người mình cũng biến mất.
Cô thở hổn hển. Cơ thể lảo đảo, đến khi dựa người lên cây mới có thể miễn cưỡng đứng vững.
Đáng tiếc Lâm Kiều Như bây giờ đang hết sức chăm chú chống cự lại uy áp của Lão Vương gia.
Hễ là cô có thể phân ra một chút tâm thần, cẩn thận nghe một tiếng hét to kia là lập tức có thể phát hiện giọng nói kia vô cùng quen thuộc. “Mau nhìn lên trời!”
Đúng lúc này một vị khách ngồi gần cửa sổ nhoài nửa người nhìn ra ngoài cửa sổ, dùng sức nhìn lên bầu trời. “Đó là, đó là..
Người nọ lắp bắp, lại còn không nói nổi một câu đầy đú! “Đó là cái gì, anh mau nói xem nào?”
Người bên ngoài sốt ruột thúc giục, cũng nhưởng người ra ngoài nhìn lên bầu trời.
Rất nhanh anh ta cũng không nói nên lời.
Tân khách trong lúc nhất thời tò mò cũng nhoài người ra cửa sổ nhìn lên trời.
Phản ứng của mọi người cũng không khác lắm! Đồng tử họ đột nhiên co rút lại, ánh mắt không thể tin nhìn một màn diễn ra trước mắt.
Trên mặt họ lộ ra vẻ quỷ dị, há hốc miệng đến mức đoán chừng có thể nhét vừa một quả trứng chim, cho dù là một cái bóng đến giờ phút này không chừng cũng không thành vấn đề ấy chứ!
Đơn giản trong tầm mắt học, hoặc nói là trên trời cao lúc này xuất hiện một màn không thể tưởng tượng nổi.
Một đạo kiếm khí từ trên chín tầng mây bay xuống.
Phải biết rằng cho dù là một chiếc máy bay khổng lồ ở trên trời cũng chỉ là một chấm nho nhỏ mà thôi!
Mà đạo kiếm khí kia lại khổng lồ vô cùng.
Giống như mang theo một loại oai phong sừng sững, vĩnh hằng vô biên, mang theo lực lượng của sông núi, thậm chí là vạn vật trên thế gian…