Linh Lung và Giả Đình Đình hẹn gặp mặt nhau, nhưng giữa trưa để Trình Tư Hạo lẻ loi ăn cơm ở công ty thì không được, vậy nên hai người hẹn vào buổi chiều.
Thuận tiện nhân dịp giữa trưa moi tin từ Trình Tư Hạo luôn.
Vì có Linh Lung nên Trình Tư Hạo tan họp sớm, nói trợ lý Lưu Hoài xuống nhà ăn đóng gói vài phần thức ăn lên.
Linh Lung gõ gõ cái trán của cô bé: "Trưa nay dẫn con đi gặp một dì xinh đẹp nhé, được không nào?”
Mộc Tĩnh Hàm không thích đến thế nhưng đôi mắt xinh đẹp vẫn híp lại, phấn khích gật đầu: “Được ạ.”
Mới vừa ăn cơm trưa xong không lâu, Triệu Đình Nhiên gọi điện đến từ nước ngoài, Linh Lung cười tủm tỉm ấn nghe: "Sao nào, nhớ tao hay nhớ thiên kim nhà mày đây?”
Ở bên Triệu Đình Nhiên đang là sáng sớm, vừa mới tỉnh dậy, duỗi người: "Đương nhiên là nhớ cả hai rồi. Rồi sao, cục cưng của tao có làm phiền mày không?”
Linh Lung liếc mắt nhìn Trình Tư Hạo ở bên kia không biết vì sao mà đen mặt lại: "Chính xác là chưa làm phiền tao gì cả.”
Người bị làm phiền là con trai của cô kìa.
Hai người lại hàn huyên thêm vài câu, Triệu Đình Nhiên nói: “Nào, đưa điện thoại cho bé mập kia đi, tao hỏi con bé có nhớ tao không.”
Hai chữ bé mập này, người ta muốn nhớ mày cũng khó.
Quả nhiên, Mộc Tĩnh Hàm nghe thấy mẹ mình gọi điện, im lặng bĩu môi, tỏ vẻ ghét bỏ, sau đó mới ngoan ngoãn nghe máy: “Mẹ ạ.”
“Cục cưng, nhớ mẹ không?”
Trình Cảnh Triết chơi sudoku tiếp, không ngẩng đầu nhìn về phía bên này nữa, nhưng lỗ tai lại nghe ngóng động tĩnh.
“Mẹ, con nhớ ba thôi, không nhớ mẹ đâu.”
Mộc Tĩnh Hàm ăn ngay nói thật.
Trình Tư Hạo đang xem tài liệu cũng phải ngẩng đầu nhìn về bên này.
“Con nhóc không có lương tâm,” Triệu Đình Nhiên tỏ vẻ đau đớn vô cùng: "Mẹ mới là người nuôi con mập mạp trắng trẻo như bây giờ, con làm mẹ tổn thương quá đi.”
Rất hiển nhiên, Mộc Tĩnh Hàm đã miễn dịch rồi, xoa bụng nhỏ đến cạnh Linh Lung: “Dì ơi, khi nào chúng ta mới ra ngoài chơi ạ?”
Triệu Đình Nhiên như nghẹn máu ở cổ họng, la to: “Mộc Tĩnh Hàm, con nghĩ lại đi, nếu không mẹ sẽ đón con về nhà.”
Linh Lung xem kịch rất thích thú, để an ủi công chúa nhỏ nên đương nhiên sẽ không ngắt lời.
Cô nhóc rũ mắt, biểu cảm rất nghiêm túc: “Mẹ ơi, con ở nhà dì vui lắm, qua một khoảng thời gian rồi mẹ qua đón con nha.”
Triệu Đình Nhiên: “……”
Linh Lung nhận lấy điện thoại, trêu ghẹo: “Mối quan hệ của hai mẹ con mày đầy nguy cơ luôn đó nha.”
“Dù sao thì mày đừng mong bây giờ lừa cục cưng nhà tao tới nhà mày, ba nó chưa đồng ý đâu đó?”
Linh Lung: “……”
Con nhỏ này đúng là hiểu rõ cô mà.
Buổi chiều vì để hai đứa trẻ ở công ty thì không ổn nên Linh Lung trực tiếp đưa Trình Cảnh Triết và Mộc Tĩnh Hàm đến trường quay của Giả Đình Đình.
Không biết như thế nào, thời gian quay đột nhiên dời lên khiến bây giờ Giả Đình Đình hơi không vui, người đại diện đang khuyên nhủ ở trong phòng nghỉ.
Vốn dĩ nếu chuyện như vậy thì nghệ sĩ hoàn toàn có lý do để từ chối quay, dù sao cũng là một bên không tuân thủ theo điều khoản, nhưng thái độ bên quay chụp lại tốt, sau khi thay đổi thời gian thì chuyện đầu tiên là đến tận nơi xin lỗi các cô, cũng tỏ vẻ sẽ chịu trách nhiệm về những tổn thất, chỉ mong Giả Đình Đình có thể tiếp tục hoàn thành quay hết chương trình này.
Dù sao cũng đã tuyên truyền với bên ngoài, nếu lúc này bỏ quay thì bên mất danh tiếng đương nhiên sẽ là bên sản xuất.
Dù Giả Đình Đình rất đắt giá nhưng cũng không phải là người khó nói chuyện, giống như bây giờ, dù bản thân ngoài mặt thì không vui nhưng nếu không phải cô tự mình muốn cho bên sản xuất mặt mũi thì người đại diện nào dám quyết định thay cô ấy.
Càng không nói là ai dám khoe khoang trước mặt Giả Đình Đình đâu.
Đến lúc trợ lý của Giả Đình Đình đón cô, thấy Linh Lung hai tay dẫn hai đứa bé dễ thương cực kỳ thì kinh ngạc hỏi: “Chị Linh Lung, chị sinh hai đứa nhỏ này lúc nào vậy?”
Trình Cảnh Triết từ từ liếc mắt nhìn trợ lý ngây ngốc này một cái, không thể không nói rằng dáng vẻ lạnh lùng mất kiên nhẫn này thật sự rất giống Trình Tư Hạo.
Linh Lung cười giải thích hai câu rồi đi theo cô ấy vào hậu trường.
Dọc đường đi, vì hai gương mặt nhỏ nhắn trắng nõn long lanh này mà thu được không ít ánh nhìn. Cũng có người muốn đến gần, nhưng nhìn thấy trợ lý bên cạnh Giả Đình Đình dẫn đường thì cũng không tiện quấy rầy lắm.
Địa điểm ở sân đang được dựng lên, phim trường ở trước mặt rất ồn ào, hậu trường cũng vang lên những tiếng động lớn.
Linh Lung thấy người dẫn chương trình nổi tiếng thường thấy mặt trên TV, nghĩ thì cũng đúng, đối đãi với Giả Đình Đình thì phải coi trọng mới được.
Giả Đình Đình đang ngồi trong phòng nghỉ, nhắm mắt dưỡng thần, khi thấy hai đứa trẻ ở phía sau Linh Lung, dáng vẻ hoàn toàn không đứng đắn: “Nói, cắm sừng tớ lúc nào nữa vậy, lại lén tớ sinh thêm một đứa. Ba của đứa trẻ là ai, nói nhanh!”
Linh Lung đã quen với bộ dạng không nghiêm túc kia của cô ấy từ lâu, chưa lên tiếng thì Mộc Tĩnh Hàm đã tiến lên, ngửa đầu tò mò đánh giá: “Em biết chị nè, ngày nào mẹ xem chị trên TV cũng nói chị là chị xinh đẹp.”
Giả Đình Đình lập tức vui vẻ ra mặt, đôi môi hồng tự nhiên không hề tô son: “Ồ, vậy mẹ em thích chị, thế em có thích chị không nào?”
Đầu nhỏ nghiêm túc suy nghĩ, sau đó đưa ra một kết luận quan trọng: “Thích ạ.”
Không đợi Giả Đình Đình hỏi vì sao, tự động giải thích: “Vì chị là người đẹp thứ tư bằng với dì đó ạ.”
Đương nhiên Linh Lung biết người đứng nhất nhì ba là ai, còn Giả Đình Đình không biết, nắm tay nhỏ của cô bé rồi ngồi trên sô pha, không khỏi cảm thán: "Tay này vuốt thoải mái quá đi.”
Bây giờ cuối cùng Linh Lung cũng hiểu vì sao lúc ấy Triệu Đình Nhiên nói cô chiếm tiện nghi của cục cưng nhà cô ấy rồi.
Trình Cảnh Triết không phải chỉ mới gặp Giả Đình Đình lần đầu, cậu chào hỏi với cô ấy xong thì yên tĩnh ngồi xuống một bên, nghe giọng nói quen thuộc của cô nhóc: “Ba với mẹ em là người đẹp nhất và đẹp nhì, anh trai là người đẹp thứ ba, vậy nên chị và dì là người đẹp thứ tư.”
Giả Đình Đình: “Anh trai?”
“Vâng ạ,” Mộc Tĩnh Hàm chỉ qua bên kia: "Anh trai nè.”
Giả Đình Đình nhìn qua bên kia, rồi lại nhìn Linh Lung, chớp chớp mắt, im lặng liếc nhìn nhau. Giả Đình Đình cười rạng rỡ: “Muốn tớ chúc mừng cậu trước không đây.”
Linh Lung nhớ tới cuộc nói chuyện lúc trưa của mình và Trình Tư Hạo, thầm trả lời trong lòng: Chắc phải chúc mừng cậu trước rồi.
Lúc quay mọi người đều ra ngoài đợi. Giả Đình Đình đã ngồi xuống vị trí, Linh Lung đứng nhìn ở phía trước, hai đứa nhóc đã có chuyên gia chăm sóc. Giả Đình Đình cho người đi mua đồ ăn và nước uống, thêm mấy món đồ chơi đến đây, đương nhiên những cái đó đều thẳng tiến vào túi của công chúa nhỏ.
Trước mắt thì quay rất thuận lợi, các câu hỏi đặt ra cũng là những câu Giả Đình Đình đã xem qua trước nên trả lời rất thành thạo. Đương nhiên là hỏi xong rồi kiểu gì cũng sẽ có chuyện linh tinh.
Ở cảnh cuối có một trò chơi tương tác nhỏ, là minh tinh phải căn cứ theo chỉ định của tổ tiết mục gọi điện thoại cho một người khác phái, nội dung nói chuyện cũng đã được tổ tiết mục chuẩn bị sẵn.
Tin tức ảnh hậu Giả Đình Đình trứ danh đi đăng ký kết hôn vào năm trước đã gây ra ồn ào huyên náo, sau đó người ta đã chính thức công khai, vị kia trong nhà của cô ấy cũng không ai có thể đánh đồng được, đúng là làm người khác hâm mộ.
Vì vậy, không cần nghĩ nhiều, phân đoạn này vừa mới nói quy tắc trò chơi xong, Giả Đình Đình đã biết phải gọi cho ai rồi.
Đôi chân dài của cô ấy bắt chéo nghiêng nghiêng, làn da trắng sáng dưới ánh đèn, thon dài thẳng tắp, dáng người cân đối, cực kỳ xinh đẹp.
Vẻ mặt của Giả Đình Đình vẫn bình thản, vì từ buổi sáng về đây đã biết người nọ lên máy bay, đến giờ vẫn chưa trả lời điện thoại của cô ấy. Cô biết ngay, Tiêu Sầm vẫn chưa hạ cánh, cuộc gọi này 100% là không gọi được.
Nhưng nụ cười tiêu chuẩn trên mặt cô ấy còn chưa kịp cứng đờ lại, sau hai tiếng reng reng, lập tức có người nghe máy.
Xuống máy bay rồi à?
Giả Đình Đình chậm rãi mím môi, khẽ cắn khớp hàm. Tốt lắm, vậy mà đã xuống máy bay rồi, xem ra người này định ngủ một mình trong phòng trống cả tháng rồi.
Nhưng vì đang ở trước camera nên cô không thể bày ra một gương mặt tươi cười nhiệt tình. Nhìn bảng nhắc nhở cách đó mấy bước, lập tức giấu sự kinh ngạc trong mắt, cười: “Chồng ơi, anh đang bận à?”
Mà trên cái bảng nhắc nhở có vài chữ cái to đùng đùng rất rõ ràng: “Chồng yêu ơi, anh có nhớ em không?”
Cái này ai biết vậy, người đại diện Cảnh Ngưng bị óc heo à, nếu làm trò như vậy cho người của cả nước xem thì đến cô ấy cũng phải tự khinh bỉ bản thân rồi.
Chương trình này đúng là chơi tới bến mà.
Giả Đình Đình đang tự ghét bỏ chính mình lại không biết rằng, chờ đến buổi tối khi đăng đoạn này lên mạng, những lời mà cô ấy tự tiện nặn ra lại trở thành “Top mười lời âu yếm êm tai nhất của vợ cả.”
Tất cả mọi người ở phim trường đang chờ bên kia trả lời. Hiện trường im lặng như tờ, mọi người che miệng nhìn chằm chằm cái điện thoại, ngay cả Mộc Tĩnh Hàm cũng biết lúc này khác thường. Theo ánh mắt của mọi người, hai cái tròng mắt nhìn vào như thể có thể đục lỗ trên điện thoại luôn vậy.
Nhưng sau khi đầu bên kia yên lặng đến lạ, một giọng nam truyền đến khiến Giả Đình Đình không thể tươi cười được nữa, âm thanh ho nhẹ rồi xấu hổ xuyên qua điện thoại đến hiện trường:
“Giả tiểu thư, tôi là Thẩm Đào - trợ lý của Tiêu tổng ạ.”