"Được rồi, lừa anh thôi." Văn Tưởng cắt ngang lời anh, nghiêng đầu nhìn anh hai ba giây, khẽ hỏi: "Rốt cuộc anh không tin em hay là không tin bản thân mình?"
"Không có." Trì Uyên thẳng lưng, đắn đo câu chữ, "Không phải anh không tin tưởng mà là không có kinh nghiệm, không biết nên làm cái gì bây giờ."
Văn Tưởng làm như thật mà "ồ" một tiếng, nói: "Em cũng không có kinh nghiệm, nhưng lúc em giận hay cảm thấy không vui, em sẽ nói với anh."