Đi đến cửa, cô nhớ ra cái gì bèn quay đầu lại nhìn hai người đang ngồi đối diện nhau, sợ bản thân vừa đi cái nơi đấy trở thành chiến trường ngay nên hỏi Hứa Nam Tri có muốn đi chung hay không.
Hứa Nam Tri từ chối rõ ràng, "Không đi."
"............"
Văn Tưởng mím môi, rời đi mà lòng sợ hãi.
Tiếng động đóng cửa chỉ trong chớp mắt, Hứa Nam Tri nhìn về phía cửa một cái rồi thu hồi ánh mắt lại, nhìn trên người Trì Uyên đang ngồi đối diện, giọng điệu bình tĩnh thản nhiên, "Nói thật, chuyện của anh và Văn Tưởng ngay từ đầu tôi chẳng hề tán thành."
Trì Uyên và Hứa Nam Tri không nói chuyện quá lâu, sau đó lại đợi Văn Tưởng quay lại phòng bao, ba người không am hiểu nói chuyện phiếm nên nhanh chóng tan cuộc.
Trên đường đưa Văn Tưởng về nhà đi ngang qua một tiệm bánh ngọt, Trì Uyên nhớ đến ban nãy ở trong phòng bao sau khi nói chuyện với Hứa Nam Tri xong, cô ấy đột nhiên nhắc đến một chuyện——
"Chắc anh cũng biết chủ nhật này là sinh nhật của Tưởng Tưởng, nhưng anh không cần ăn sinh nhật hay chuẩn bị bất ngờ gì cho cô ấy."
Trì Uyên khó hiểu hỏi: "Tại sao?"
"Cô ấy không thích." Lúc Hứa Nam Tri nói lời này, giọng điệu có hơi trầm, "Từ sau khi dì Văn Tống qua đời, cô ấy không ăn sinh nhật nữa."