Chuyện hôn lễ ba Trì đương nhiên giao toàn quyền cho mẹ Trì chuẩn bị, nghe vậy cũng không có ý kiến gì, "Ở đây anh có khấu bình an, ngày mai em tiện đường mang cho con bé."
"Được."
Hai ông bà nói chuyện hôn lễ đến nửa đêm, vốn suy nghĩ rất tốt, đợi sang hôm sau tìm Văn Tưởng chọn ngày rồi bắt đầu chuẩn bị lễ cưới nhưng tiếc là không như mong muốn, còn chưa đến ngày hôm sau đã xảy ra chuyện lớn.
Cả thị trấn Lĩnh Hương thuộc quyền quản lý Khê Thành bị ngập lụt do mưa to trong mấy ngày.
Sau khi Trì Uyên ngồi xuống mới có thời gian hiết rõ được đã xảy ra chuyện gì, mở điện thoại ra đã thấy tất cả tin tức có liên quan đến Lĩnh Hương.
Anh tuỳ tiện bấm vào một cái.
Phong cảnh tuyệt đẹp của Lĩnh Hương lúc ban đầu đã sớm hoá thành đống hoang tàn, ống kính lướt qua đều là bức tường vỡ nát, trên gương mặt ai nấy cũng đều lộ rõ vẻ bi thương sợ hãi về tai hoạ.
"Anh Ba, anh nói xem ba em có phải là hết mức không chứ, em nói đi tìm người cũng có nói là bây giờ đi đâu, thiếu chút nữa cho em một gậy chết rồi."
Trì Uyên tìm chai dầu hoa hồng cho cậu ta, nghe cậu ta nói xong, vẻ mặt có chút đăm chiêu.
Gọi cho ai cũng đều không tiện, Văn Tưởng trả lời những tin nhắn quan tâm kia rồi lại đăng tin báo bình an lên vòng bạn bè.
"Bọn họ đi ra ngoài nhận đồ ăn rồi ạ." Hướng Thành Du đưa điện thoại cho cô, "Lúc nãy anh Ba em gọi điện thoại cho chị, em không cẩn thận đã nghe rồi."
"Anh Ba cậu?" Văn Tưởng phản ứng rất nhanh, "Anh Ba cậu là Trì Uyên?"
Hướng Thành Du gật đầu, "Phải, hai nhà bọn em là thế giao, đều ở cùng đại viện."