Bạch Vũ dạo này hứng thú với nhiều món ăn ngon. Anh muốn học thử mấy món đó nên anh đã đi đăng kí tham gia một khoá dạy nấu ăn.
Hôm nay là ngày đầu tiên anh đi học. Bước vào lớp anh bỡ ngỡ vô cùng. Lớp toàn con gái, trong khi đó một mình anh là trai. Mấy người đó nhìn anh như vật thể lạ từ đâu đáp xuống.
Anh nghĩ chắc họ muốn làm nữ công giai chánh đây nè. Toàn là những người có người yêu. Nói tới đâu là khoe tới đó. Anh nghe mà phát mệt.
Không biết tới đây học nấu ăn hay khoe người yêu mình đẹp trai, tài giỏi thế nào. Phiền phức quá đi.
Anh mà biết trước, anh khỏi học cho rồi. Nhưng anh đặc biệt thích cô gái dạy nấu ăn nha.
Người gì đâu xinh đẹp, dễ thương, tốt bụng lại giỏi nữa. Anh được biết cô tên là Nguyệt Thiên Sa. Là con gái một của tập đoàn Nguyệt Thị đang hợp tác với công ty anh.
Vì cô thích nấu ăn nên đã tự lập ra một lớp dạy nấu ăn ngay ở nhà riêng mình.
Anh tình cờ biết là do cô thư kí lắm chuyện kia kể, cũng chính là thư kí của anh chỉ anh chỗ này.
Đầu tiên anh giao tiếp làm quen với mấy người trong lớp. Bạch Vũ phải nở một nụ cười xã giao đến nỗi đơ quai hàm.
- Cơ bản chúng ta học rửa rau củ trước nha!
Thiên Sa lấy súp lơ đưa cho mỗi người một bắp cùng một con dao nhỏ và cái thau đựng trong đó một ít muối và nước.
- Mọi người hãy làm theo tôi nhé!
Thiên Sa nháy mắt, tay cầm dao hướng dẫn mọi người tách súp lơ ra từng miếng nhỏ vừa ăn rồi ngâm vào thau nước rửa sạch.
Đa số ai làm cũng đều được chỉ có anh. Tách đến súp lơ nhỏ xí mà bị hơi nát, chỉ tròn trĩnh được một miếng nguyên vẹn đẹp nhất.
Bạch Vũ đau khổ nhìn thành quả của mình, cười ra nước mắt. Thiên Sa đi đến chỗ mỗi người kiểm tra. Tới chỗ anh, cô dừng lại nhẹ giọng bảo.
- Lần đầu không sao.
- Cảm ơn lời khích lệ.
Bạch Vũ gãi gãi đầu khẽ đáp. Mặt hơi hơi nóng lên khi nhìn Thiên Sa.
Cô gật đầu, vòng lại chỗ của mình. Đem cà rốt đặt lên bàn, mọi người kia đều có đủ. Đồ dụng cụ làm bếp được cô đặt sẵn lên bàn mọi người.
- Tiếp theo gọt vỏ cà rốt sắt khoanh tròn.
Cô từng li từng tí chỉ bảo. Mọi người bắt đầu làm theo. Lần này, anh làm tạm được. Mặc dù sắt khoanh không đều nhau. Có cái mỏng cái dày.
Cô hài lòng đem hộp tôm vừa mới mua bỏ ở ngăn mát ra. Chia cho mỗi người một ít. Bảo lột vỏ rồi rửa sạch.
Từng người vào bếp của cô nấu nướng theo chỉ dẫn của cô. Món hôm nay Thiên Sa dạy họ là món xào.
Lần lượt ai cũng xào xong đem ra cho cô thử. Người thì nhạt, người thì mặn, người thì ngọt, người thì cay do bỏ thêm ớt bột.
Thiên Sa cười nhìn họ nói.
- Không sao, từ từ sẽ tiến bộ. Không còn sớm nữa. Hẹn gặp mọi người vào ngày mai.
Và cứ thế, ngày nào Bạch Vũ cũng đều học cùng mấy người đó. Rất nhanh chư đầy một tuần mấy người kia đã nấu ăn ngon. Ghi điểm trong mắt người yêu của mình. Họ đã không đến đây học nữa. Chỉ còn mình Bạch Vũ vẫn đến đều đặn sau mỗi giờ tan làm.
- À, anh đến rồi hả? Hôm nay tôi chỉ anh làm canh súp.
Thấy anh đến, cô từ trong nhà ra mở cửa. Trên người còn mặc tạp dề màu hồng. Chắc cô đang làm bếp.
Bạch Vũ theo cô vào bếp lấy tạp dề vắt ở góc bếp mặc vào. Chăm chú quan sát nhất cử nhất động của cô. Thiên Sa lấy những vật liệu cần làm bỏ ra bàn.
Anh nghe theo cô đem chúng gọt vỏ rửa sạch từng loại. Cô chỉ anh sắt cà rốt, củ su, khoai tây, củ dền. Chỉ anh cách chặt sườn.
Tiếp theo bắt nồi nước lên bếp. Cô để anh nêm nếm. Anh lấy gói bột nêm bỏ một lượng vừa phải.
Nước sôi lên, anh nghe cô bỏ sườn vào canh vớt bọt. Sườn chín cho củ dền vào trước vì nó khó chín hơn mấy loại kia. Lần lượt là cà rốt, củ su và cuối cùng là khoau tây.
Đợi nồi canh súp chín. Bạch Vũ lấy đồ nhấc bếp nhấc nồi canh xuống để trên bàn ăn. Anh chạy đi lấy chén với muỗng múc một chén đưa cho Thiên Sa.
Cô múc nước canh nếm thử. Độ ngọt vừa phải. Không mặn. Vừa ăn. Những thứ còn lại cô ăn một ít. Tất cả đều ngon.
Cô cảm thấy rất kì lạ. Anh biết nấu hết rồi. Sao còn đến đây bắt cô dạy nấu ăn. Hay anh đang có mưu đồ xấu với cô.
- À, ngon lắm!
Cô đặt chén canh xuống bàn, điềm tĩnh nói với anh.
Bạch Vũ cười sán lạn. Đưa ra lời đề nghị.
- Tôi có thể ăn bữa tối ở đây không?
Bất ngờ với câu nói của anh. Thiên Sa không biết phản ứng thế nào. Thường ngày thì nhiều người cùng ở lại nhà cô ăn cơm. Nhưng giờ chỉ có một mình anh. Nam nữ ở chung một chỗ thì xảy ra chuyện gì?
Cô ấp úng, lại nhìn nồi canh súp anh mới nấu. Thôi, cô đang định ăn tối. Thêm một người nữa chẳng sao. Cô tin tưởng anh không có ý đồ xấu với cô đâu ha.
- Được, anh giúp tôi dọn cơm đi.
Và cả hai cùng ăn bữa tối đó. Hình như cô và anh rất hợp ý nhau. Ngay cả sở thích, sở ghét cũng đều giống.
Dần dần cả hai bắt đầu có tình cảm với nhau. Bạch Vũ hôm nay chính là hẹn Thiên Sa ra công viên gần nhà cô tỏ tình.
Bạch Vũ đã đến điểm hẹn. Anh chọn cho mình một cái ghế ngồi xuống. Anh dáo dác nhìn xung quanh tìm bóng dáng của cô.
Giờ đã là 7h mà cô chưa tới. Anh kiên nhẫn ngồi thêm một tiếng, bóng dáng cô xuất hiện ngay tầm mắt của anh.
Anh chỉnh chu trang phục cho ngay ngắn. Vẫy tay với cô từ xa.
Thiên Sa xác định được vị trí anh ngồi, chạy lại.
- Xin lỗi đã đến trễ. Do em ngủ quên.
Cô cúi đầu hối lỗi. Lúc 5h chiều mắt cô cứ díp lại. Cô định bụng ngủ tới 6h rồi dậy chuẩn bị. Ai biết đâu, cô ngủ tận đến 7h30 mới dậy. Lật đật chuẩn bị bắt xe ra đây.
- Không sao, em ngồi xuống đi. Anh có chuyện muốn nói.
Anh nắm tay cô, ấn cô ngồi xuống ghế. Lục túi áo khoác anh lấy ra một chiếc hộp. Quỳ một chân trước mặt cô, anh mở chiếc hộp ra. Bên trong là chiếc nhẫn có đính vài hạt kim cương.
- Thiên Sa, em đồng ý làm bạn gái anh nha!
Thiên Sa bất động. Cô không tin vào mắt mình nữa. Bạch Vũ tỏ tình với cô.
Cô lắp bắp.
- Em...em đồng ý.
Bạch Vũ vui sướng, đeo nhẫn vào ngón tay cô. Cả hai nắm tay cùng nhau đi dạo trong không khí ngập tràn hạnh phúc.